{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi - Chương 8: Nhầm ngày
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
775


{Chuyển Ver} [Yoonmin] Cô Hầu Nhỏ Của Tôi


Chương 8: Nhầm ngày


Min chạy lên phòng, ôm tim đập thình thịch “Suýt chút nữa lộ rồi… Phù…may quá”

Bé con đưa bàn tay mình lên… “Hic… Bị kim đâm nhiều quá, cậu chủ mà biết là toi mất thôi. À mà kệ đi, cùng lắm là tét mông thôi. Mông ơi tao xin lỗi mày.”

Min khoá cửa lại rồi đi lại giường ngồi làm tiếp, phải làm xong trước ngày mai.

***********
Sáng hôm sau anh vác cái mặt lạnh không thể nào lạnh hơn mà đi làm, anh xuống dưới nhà “Min đâu?”

-Dạ cậu ấy còn ngủ thưa cậu
Yoongi “Hôm nay là chủ nhật, cứ để em ấy ngủ, đừng gọi”

– Dạ.

Anh đi làm mà trong đầu cứ nghĩ về bé hầu nhỏ của mình… Rốt cuộc là cái gì mà dấu anh vậy ta? Làm anh bực bội chẳng làm được gì… Thế là cả công ty náo loạn vì độ bực bội của anh “Thư kí?”

– Dạ… Dạ…

Yoongi “Hôm nay ngày mấy?”

– Dạ… Dạ… 13/10 ạ

Yoongi “Tôi hỏi ngày chứ hỏi tháng hả?”

– Dạ… Dạ…

Yoongi “Khoan… 13/10…chết tiệt làm sao mà quên được cơ chứ!!!”

**********
Anh xách áo chạy đi mất tiêu… Công ty thoát nạn. Anh đi vào shop thời trang nổi tiếng.

– Chào phó Tổng.

Yoongi “Đồ tôi đặt có chưa?”

– Dạ rồi

Yoongi “Sao không đưa qua cho tôi?”

– Dạ chúng tôi định sẽ…

Yoongi “Được rồi”

Anh đi lại lấy đồ đi… Đó là một bộ đồ yếm và con gấu nhỏ trong mắt nó có camera giám sát tự anh thiết kế cho Min, Min vốn dĩ mặc yếm cực dễ thương đi. Anh đã đặt vào tuần trước… Định sinh nhật sẽ tặng cho Min, ai dè anh bị con mèo kia làm cho rối não mà quên mất.

**********
Anh đem quà bỏ vào cái hộp rồi đem về nhà, nhìn quanh “Min đâu?”

– Dạ đang trên lầu ạ.

Anh đi lên gõ cửa “Min, em mau ra đây”

Jimin “Cậu chủ về phòng đi, tí em qua”

**********
Anh im lặng đi về phòng, rốt cuộc là làm cái gì vậy chứ? Anh đi về phòng, không khoá cửa kẻo lát con mèo kia không vào được lại làm ầm lên, bỏ quà lên giường rồi đi tắm… Anh đi tắm, Min lẻn vào phòng anh, hé cửa ló đầu vào.

Anh định đi ra mà thấy con mèo đó giở trò gì vậy? Lén lén lút lút… Hừm… Anh đứng lại núp xem mèo nhỏ làm gì? “Không có cậu chủ… Hay quá!”

Min lấy cái hộp bỏ vào phòng cậu chủ rồi chạy về. Anh đợi Min ra rồi đi lại mở ra xem là cái gì… “Gấu bông sao? Thư nữa… Lắm trò”

Anh mở bức thư ra đọc.

‘Xin chào cậu chủ, em là Park Jimin bé hầu dễ thương, tài giỏi nhất của cậu đây… Hôm nay 13/10 là sinh nhật cậu đúng không? Chúc mừng cậu tròn 20 tuổi… Hôm nay em nhớ sinh nhật cậu rồi đấy thấy em giỏi không? Đừng có mà la em lơ mơ quên sinh nhật cậu nữa nha. Cậu à em cảm ơn cậu rất nhiều vì đã luôn chăm sóc và giúp đỡ em, cảm ơn cậu nhiều… Em trả ơn cậu bằng cách tự tay may gấu bông cho cậu đó, cả tấm lòng của em đó nha, đừng có chê, không là em giận cậu luôn… Bái bai cậu, sinh nhật vui vẻ’

Anh đọc xong mà nở nụ cười tươi, con mèo này thật là… Chữ thì viết nghệch ngoạc, bảo là nhớ ngày sinh mà nhớ lộn ngày là sao? Hôm nay sinh nhật của mình mà nhớ thành sinh nhật anh… Còn nữa cái gì mà bé hầu dễ thương, siêng năng chứ? Xấu xí, con mèo lười biếng thì có… Còn con gấu xấu xí quá đi.

Anh cứ đứng cười mãi… Hạnh phúc thật, anh đem con gấu bỏ cẩn thận lên bàn, còn thư của Min thì đem vào ngăn kéo bỏ cẩn thận rồi khoá lại… Món quà sinh nhật đầu tiên Min tặng anh sau 5 năm về đây ở… Ôi cảm động quá… Mà món quà đầu tiên được tặng cũng chẳng đúng ngày… Thôi anh xem như là món quà sinh nhật sớm vậy.

**********
Anh bắt đầu đi qua phòng Min, mở cửa thật nhẹ nhàng không ra tiếng động… Thò tay vào…Cạch… đèn vụt tắt… Min đang ngồi học bài thì giật mình hoãng sợ… Huhu mất điện rồi sao? Min sợ tối lắm, bắt đầu bật khóc đứng dậy mò đường đi ra tìm cậu chủ “Huhu cậu chủ ơi… Cậu chủ…”

Mọi khi nghe Min khóc là cậu sẽ cầm đèn pin chạy qua tìm Min mà sao hôm nay không thấy? Min đang mò đường, ra đến cửa thì đụng trúng ai đó… Người đó ôm Min lại… Còn hôn Min nữa.. Min giật mình hoãng sợ đẩy người đó kịch liệt, khóc oà lên “Ma… Ma… Huhu xê ra… Cậu chủ ơi ma ôm Min nè…”

Yoongi “Haha… Yên nào”

Jimin “Tiếng này… Cậu chủ.. Huhu sao doạ em!?”

Anh bật đèn lên mà cười to… Con mèo ướt này… Nhát quá đi. Min vẫn còn run mà khóc “ Cậu xấu lắm… Huhu…”

Yoongi “Ha ha anh xin lỗi… Đây bù đắp.”

Anh đưa hộp ra cho Min, Min bất ngờ “Gì vậy ạ?”

Yoongi “Lại đây”

Anh kéo Min lại giường ngồi lên đùi mình, mở hộp ra. “Chúc mừng sinh nhật em.”

Jimin “Sinh nhật em?”

Yoongi “Uk”.

Jimin “Không phải sinh nhật cậu ạ?”

Yoongi “Không, em nhớ ngày sinh sai rồi. Nay là sinh nhật em.”

Jimin “Em ghi lên lịch luôn… Hic… Em xin lỗi cậu”

Yoongi “Ngốc.”

Jimin “Chưa đến ngày sinh cậu vậy trả quà cho em, đợi đến ngày em sẽ tặng lại”

Yoongi “Không, đã tặng là không được lấy, đợi đến ngày đó em tặng quà khác cho anh”

Jimin “Cậu giang lắm…”

Min đánh cậu, bỗng trúng vết thương bị kim đâm chi chít trên tay mà đau, ôm tay. Máu lại rướm ra.

Yoongi “Em sao vậy?”

Jimin “Dạ lúc may gấu bị kim đâm..”

Yoongi “Ngốc quá lần sau đừng có làm mấy cái đó nữa, anh không cần quà của em đâu biết chưa?”

Jimin “Dạ… Lần sau sẽ không có quà cho cậu đâu… Plè…”

Min le lưỡi trêu cậu, nhanh chóng anh dùng miệng tóm lấy cái lưỡi của Min mà hôn, hôn thật sâu vào… Min, 5 năm qua được anh huấn luyện hôn nhưng vẫn vụn về vì anh hôn rất nhanh và điêu luyện làm Min theo không kịp, vụn về đáp trả.

Min thở không được mà đánh anh, anh thả Min ra, hơi thở khó nhọc.

Yoongi “Đợi em 18 tuổi đi, anh sẽ hành hạ em bù những năm qua anh phải nhịn… Cực khổ lắm biết không hả!?”

Lúc nãy hôn Min, anh đã phải kìm chế rất nhiều để không đè Min xuống mà ăn sạch… Min à lớn nhanh đi… Anh than thở trong lòng.

Min ngồi thở không nghe anh nói gì cả… Cứ oán trách cậu chủ “Cậu hồi nào cũng cắn môi em… Cậu xấu lắm…”

Anh cười… Bỗng bụng Min kêu gào lên vì đói… Anh cười lớn làm Min xấu hổ “ Chỉ là đói thôi… Cậu cười gì chứ?”

Yoongi “Em chưa ăn hả?”

Jimin “Dạ ăn rồi… Nhưng đói”

Yoongi “Đi thay dồ anh dẫn em đi ăn, dẫn em đi chơi chịu không?”

Jimin “Dạ”

**********
Min đem đồ của anh chạy đi thay… Min đi ra… Xinh hơn cả thiên thần. Anh dẫn Min đi ăn rồi đi chơi… không cần là sinh nhật mới được đi chơi đâu, chỉ khi nào Min muốn là anh dẫn đi ngay thôi… Bảo bối của anh mà phải cưng chiều thôi, chăm sóc thật kĩ, nuôi cho mau lớn vào, nuôi cho khoẻ vào để đến ngày thu gặt thành quả… Haizzz anh nhịn càng nhiều thì đến khi Min 18 thì khổ càng nhiều!!!

**********
Đi ăn đi chơi cho thoả thích rồi về ngủ… Hôm nay Min ôm con gấu của anh tặng… Min ôm… Mặt con gấu đối diện Min… Nghĩa là cái camera đối diện mặt Min… Bên phòng kia có người đang cầm cái điện thoại nhìn chằm chằm… Ngắm ai đó đang ngủ mà cười… “Ngủ cái mặt xấu quá đi!”

Cái môi cứ chu chu ra, hai má phúng phính… Bị đèn ngủ làm cho mờ ảo… Thật là đang câu dẫn anh mà, anh hôn lên cái điện thoại đang chiếu cái mặt đó… Thật sự là anh muốn bay qua cắn trực tiếp cái má đó, cái môi đó cơ… Nhưng phải nhịn… Anh bỏ điện thoại xuống ngủ “Haizzz đợi em 18 tuổi anh sẽ điên mất thôi. Bảo bối ngủ ngon”

**********
Và mình cũng đi ngủ luôn đây. Hihihihi

Yêu thích: 4.6 / 5 từ (7 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN