CHUYẾN XE ĐỊNH MỆNH - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


CHUYẾN XE ĐỊNH MỆNH


Chương 1


Tôi còn nhớ từng chi tiết trong phút đầu gặp em.Đó là lần tôi cùng em và người bạn gái của em cùng đi trên môt chuyến xe về quê. Thường thì tôi rất ít để ý đến những hành khách đi cùng với mình nhưng hôm ấy…
– Hạ Vân! Mày có buồn nôn thì xuống đây mà nôn nốt.Về đến chỗ đường về nhà mày rồi đấy.Dậy đi nào.
– Ừ! Buồn nôn quá.Mình sắp xỉu đây An ơi!
– Thôi.Dậy đi.Dậy mà xuống xe,nó sắp dừng đấy!Về bảo bố mẹ tẩm bổ cho rồi chiều mai ra trường mà chiến đấu với kì thi tốt nghiệp. Nói mẹ mua nhiều đồ ăn cho nha, còn lâu nữa mới được về nhà đấy!
– Rồi.Mà mai mấy giờ cậu ra theo xe thì nhớ gọi tớ nhé!
-Ok! Chiều mai,bốn giờ lên để đi.
Cô gái ấy xuống xe nơi gần cổng chào đề tên một xã ven biển miền trung quê tôi.Không hiểu sao tôi cứ nhìn với theo.Xe tiến dần về thị xã quê tôi nhưng hình ảnh người con gái xinh xắn với cái tên Hạ Vân cứ ám ảnh mãi trong tâm trí mình. Không biết cô ấy có nhìn thấy tôi là hành khách ngồi ghế đối diện với cô ấy trong quãng đường gần 50 km ấy không nhỉ.Mà chắc là không, cô ấy bị say xe cơ mà.
Tôi toan định hỏi cô bạn còn lại đang còn đi cùng tôi về cô gái lúc nãy nhưng ngại nên thôi.Rồi người bạn của cô gái kia cũng xuống xe khi xe chạy thêm chừng 10 km nữa. Tôi cảm thấy có điều gì ấy thôi thúc mình.
Hạ Vân.Tên cô gái ấy cứ đeo bám trong suy nghĩ của tôi . Nếu như mọi lần,hễ đến chiều thứ 7,cứ hai tuần một lần tôi lại hăm hở xin đơn vị về quê và trông cho ngày chủ nhật dài ra để được ở bên bố mẹ nhiều hơn thì lần này lại khác. Chiều mai,chiều chủ nhật,tôi cũng ra đơn vị, tôi sẽ…
Đúng 3 giờ chiều, tôi đã có mặt tại bến xe quê hương và tìm đúng chiếc xe tôi đi về hôm qua.Vì tôi đến sớm nên trên xe chưa có hành khách nào.Tôi ngồi vào hàng ghế đầu tiên và ngó nghiêng, chờ đợi…Tôi chẳng biết mình đang làm gì.
Mãi 30 phút sau mới có hành khách lên xe, rồi cô bạn hôm qua của cô gái Hạ Vân ấy cũng xuất hiện. Tôi mừng vô cùng. Chắc chắn tôi sẽ gặp được Hạ Vân…Tôi…
Xe chuyển bánh dù trên xe hành khách chưa đủ,những chuyến xe lên tỉnh này họ còn lấy khách dọc đường. Vì có nhiều người lên trước nên cô bạn kia phải ngồi ghế phía sau lưng tôi.
Tôi cố đưa mắt tìm cái cổng chào nơi Hạ Vân xuống xe hôm nọ nhưng mà chưa đến. Rồi chợt cô bạn phía sau gọi điện thoại với giọng chanh chua:
– Hạ Vân,xe ra rồi,chuẩn bị lên xe nhé!
Tôi mừng thầm trong bụng,nghĩ rằng mình phải tận dụng cơ hội để làm quen bằng được Hạ Vân.
Xe dừng,tôi đứng dậy như một phản xạ tự nhiên. Nhưng kịp ngồi xuống khi thấy cô bạn của Hạ Vân xuống xe xách dùm đồ lên cho bạn mình. Hạ Vân bước lên xe.Loay hoay tìm chỗ ngồi.Cô bạn bảo rằng mày cứ ngồi vào chỗ tao,để tao tự xử. Rồi cô ấy quay lại phía tôi rằng :
– Chú bộ đội kia ơi! Chú to khỏe thế có thể nhường ghế đầu cho con bạn cháu được không? Nó say xe mà ngồi tít ở phía sau là nó sẽ nôn ra,tội lắm.
Tôi lóng ngóng đứng dậy.
– Ừ, em cứ cho bạn ngồi lên đây đi.Anh ra phía sau.
Hạ Vân nhìn tôi. Một ánh mắt biết ơn mà không nói gì khi cô bạn đã nói thay lời cảm ơn trước.
Ngồi ở dãy ghế sau cùng, tôi cứ dõi theo Hạ Vân.Hình như cô ấy không bị say xe khi ngồi vào cái ghế ấy.Làm sao để làm quen đây.Mà đúng rồi. Nghe loáng thoáng các cô ấy nói chuyện với nhau thì họ đang học trường Sư Phạm năm cuối. Cả tỉnh chỉ có mỗi trường đại học ấy.Nhất định tôi còn cơ hội.Và có thể gặp lại họ trên những chuyến xe về quê tiếp theo.
Họ đã xuống xe để đi về trường.Xe còn đi một quãng nữa mới đến bến xe thành phố,nơi gần đơn vị tôi đóng quân.Thứ bảy tuần sau nữa…Đợi hau tuần…Hy vọng trên chuyến xe ấy tôi sẽ gặp lại người con gái có cái tên đã hằn in trong tôi…Hạ Vân!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN