Cô Ấy Là Để Sủng ( Phần 2) - Chương 30
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
291


Cô Ấy Là Để Sủng ( Phần 2)


Chương 30


Ai cũng có khao khát được sống. Chúng ta có ước mơ, có đam mê, có một hy vọng cho tương lai tốt đẹp sắp đến trong một ngày nào đó..

Yến Phi Phi cũng vậy, cô cũng muốn sống, nói chứ..

Ai chẳng sợ chết.

Yến Phi Phi bước xuống tàu, cô đứng nhìn phong cảnh xung quanh.

Đến rồi, cô đến một nơi xa lạ rồi.

Từ nhỏ, Yến Phi Phi đã bị bệnh tim rồi, ba mẹ vì lo lắng cho cô, có bao nhiêu tiền cũng dồn vào bệnh tình của cô.

Mẹ cô vì quá lo lắng mà lâm bệnh nặng, bỏ ba con cô đi trước.

Sau đó đến ba cô, ông tìm đến Nghiêm Thừa Thành mượn tiền để chữa trị cho cô, cuối cùng trên đường đến bệnh viện cùng cô…

Đã gặp tai nạn mà mất đi.

Nghiêm Thừa Thành lại không còn tình người, tang lễ ba cô chưa qua lâu, anh đến đòi nợ, muốn cô trở thành tình nhân của anh, phục tùng anh để trả nợ.

Gánh trên vai căn bệnh nặng, bây giờ lại gánh thêm một khoản nợ lớn. Yến Phi Phi từng nghĩ, cô sẽ trả nợ xong rồi cũng không sống được nữa.

Nhưng bây giờ, cô bỏ đi, chỉ để bảo vệ Nghiêm Thừa Thành.

Không muốn anh vì mình, ngày càng mất nhân tính, ngày càng làm chuyện không thể nói nên lời được nữa.

” Phi Phi?.”

Giả Phiên Phiên đi đến chỗ Yến Phi Phi đang ngồi nghỉ, cúi người xuống.

Yến Phi Phi ngẩn mặt lên, nhìn thấy Giả Phiên Phiên, không nghĩ sẽ gặp cô ấy ở đây.

Không kiềm được cảm xúc, Yến Phi Phi đứng dậy lao đến ôm lấy Giả Phiên Phiên.

” Phiên…Phiên…”

Yến Phi Phi bật khóc.

Dạ Nhi Nhi ngày ngày đợi tin tức của Yến Phi Phi, thời gian gần đây cô cũng ra sức cho người tìm trái tim thích hợp cho Yến Phi Phi.

Dù sao cô cũng không thể thấy chết không cứu, đã làm người tốt rồi…

Làm tới cùng thôi.

Đông Tâm thấy cô cầm li rượu đứng ở cửa sổ suy nghĩ, đã hai tuần rồi..

Không một chút tung tích của Yến Phi Phi.

” Nhi…”

Đông Tâm đi đến, ôm lấy cô từ đằng sau.

” Sao vậy?.”

” Uống rượu không tốt.” Anh đưa tay lên, giành lấy ly rượu trong tay cô.

” Em xin lỗi, dạo gần đây em suy nghĩ nhiều quá, muốn uống một chút.” Cô vội bảo.

” Em lo cho Yến Phi Phi vậy sao?.” Đông Tâm hỏi.

” Có lẽ vậy.” Dạ Nhi Nhi thở dài bảo.

Đông Tâm cũng hiểu tính cô ra sao, cô bé ngốc..

Lúc nào cũng muốn làm việc tốt, mặc dù không để ý kĩ xem chuyện đó nên hay không nên giúp.

Kẻo rước họa vào thân.

Đông Tâm xoay người bỏ li rượu lại bàn.

Chuyện lần này, chỉ hi vọng có thể tìm trái tim khác phù hợp với Yến Phi Phi.

Nếu không, có tìm được Yến Phi Phi về, Nghiêm Thừa Thành nhất định sẽ đụng đến bảo bối của anh.

Anh không muốn đối đầu với Nghiêm Thừa Thành.

Cơ mà…

Nếu xảy ra, anh đành phải đối đầu..

Nghiêm gia.

Kể từ khi Yến Phi Phi trốn đi đã được hai tuần. Nghiêm Thừa Thành như bị dày vò, ăn không ngon ngủ cũng không yên. Lòng luôn sốt ruột, sợ rằng cô có chuyện xảy ra.

” Cậu chủ…cậu chủ…”

Thuộc hạ lúc này chạy đến.

” Đã tìm thấy Yến Phi Phi…”

” Cô ấy đang ở một bệnh viện nhỏ…”

Nghiêm Thừa Thành nghe thấy như được cứu sống, lập tức ra lệnh:” Mau…mau đưa cô ấy trở về…”

Anh cũng đứng dậy, anh cũng phải đích thân đến đón cô.

Trong đầu xẹt qua một ý nghĩ, Nghiêm Thừa Thành nắm chặt tay, ngồi vào trong xe, anh nhìn tên thuộc hạ ngồi phía trước.

” Cho người bắt Dạ Nhi Nhi.”

” Sau khi đưa Phi Phi trở về, lập tức làm phẫu thuật thay tim!.”

Đông Tâm…đừng trách tôi.

Anh cũng ích kỷ vì yêu, tôi cũng ích kỷ vậy.

Anh vì Dạ Nhi Nhi…

Tôi vì Yến Phi Phi. Cho dù có bỏ mạng với Đông Tâm anh.

Sáng hôm sau.

Dạ Nhi Nhi như thường lệ, cô chào tạm biệt anh mỗi buổi sáng trước khi đi làm, bình thường sẽ ở nhà dọn dẹp, vài ba hôm ra đường đi dạo cùng mẹ mình hoặc mẹ Diên Diên.

Hôm nay, trong tủ lạnh đã gần hết đồ ăn dự trữ. Cô nhanh chóng ra ngoài, đến siêu thị mua thức ăn cho cả hai.

Loay hoay vài tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng mua xong, tay cầm túi to túi nhỏ, đi trên phố.

Do nhà ở gần siêu thị, cô cũng không cần phải lái xe đi, vừa đi dạo cho thoải mái, cũng coi như là vận động giảm cân.

Dạ Nhi Nhi đang đi, một đám người cao to đứng trước mặt, cản đường cô lại.

” Các người muốn gì?.” Cô lùi lại vài bước.

” Muốn trái tim của cô.” Một tên lên tiếng.

Dạ Nhi Nhi lập tức hiểu ra, cô liền ném mấy bịch đồ vào mấy tên đó, quay đầu chạy đi.

36 kế chạy là thượng sách!

Nhưng mà…

Dường như bọn họ đã chuẩn bị sẵn…từ đằng sau cũng có người..

Dạ Nhi Nhi lùi lại vài bước…

” Ngoan ngoãn đi, Dạ Nhi Nhi..”

Một tên giữ chặt lấy cô, tên khác liền đưa kiềm chích điện lên..

Dạ Nhi Nhi liền ngất đi, bọn họ nhanh chóng vác cô lên vai, đi đến xe gần đó chuẩn bị sẵn.

Bệnh viện.

Dạ Nhi Nhi và Yến Phi Phi được đẩy vào trong phòng bệnh, phòng phẫu thuật đang được chuẩn bị, cần phải kiểm tra vài thứ, cả hai sẽ sớm được phẫu thuật.

Nghiêm Thừa Thành nhìn cả hai đang ngủ say trên giường, anh nhìn Dạ Nhi Nhi, cúi đầu một cái.

” Dạ Nhi Nhi…xin lỗi cô…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN