Cô Ấy Là Để Sủng ( Phần 2) - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
301


Cô Ấy Là Để Sủng ( Phần 2)


Chương 4


Đông Tâm đi tìm Dạ Nhi Nhi, nhìn thấy cô đang chăm chú làm việc. Anh chỉ im lặng đứng nhìn.

” Đông…Đông tổng…”

” Ừ.”

Đông Tâm nhìn trưởng phòng của cô gật đầu, sau đó không nói gì quay lưng đi.

Trưởng phòng bị anh dọa cho bay mất hồn vía. Khi không Đông tổng lại đến đây giám sát đầy bất thình lình.

” Đúng là người trẻ hiện giờ…yêu đương cũng phải rải thức ăn cho chó.” Trưởng phòng ông lắc đầu thở dài.

Người như ông cũng đã một vợ hai con rồi, chuyện yêu đương của giới trẻ hiện nay…

Ông làm sao theo nỗi nữa?

” Cô xem, Dạ Nhi Nhi kia đúng là được Đông tổng hết sức cưng chiều.”

” Phải đấy, tôi thấy cô ta ngoài được anh ấy cưng chiều thì còn là Dạ tiểu thư, có mấy cái đó còn lại tôi thấy cô ta đúng là dạng người ngốc nghếch.”

” Ây da chịu thôi, người ta sinh ra ở vạch đích, có nói gì thì Dạ Nhi Nhi vẫn là con nhà quyền quý mà.”

Đến giờ tan làm, Dạ Nhi Nhi thu dọn đồ đạc, cô đứng lên ra về..

Vừa ra đến cửa thì trời đã đổ mưa.

” Ôi trời.”

Cô thốt lên, không nghĩ hôm nay sẽ mưa. Cô cũng quên mất nên xem dự báo thời tiết.

Bây giờ làm sao đây nhỉ? Có nên gọi Kỷ Thành đến đón cô?

Nhưng hôm nay thằng bé phải đến Dạ thị làm việc cho ba. Dù sao sự nghiệp của Dạ gia sau này đều phải giao cho Kỷ Thành tiếp quảng mà.

” Chị hai.”

Dạ Kỷ Thành vừa nhắc đã xuất hiện, còn chu đáo che ô đi đến chỗ cô.

” Em biết thế nào chị cũng vậy mà.” Dạ Kỷ Thành đưa tay giành lấy giỏ xách cô, cầm giúp cho Dạ Nhi Nhi.

” Em đấy.”

Đúng là vừa nghĩ đến đã xuất hiện. Em trai cô có phải quá chu đáo không?

” Anh Tâm đâu?.” Dạ Kỷ Thành hỏi.

Những trường hợp này mà Đông Tâm không xuất hiện thì hơi bị lạ đấy nha.

” Anh ấy có nhắn bảo là sẽ có cuộc họp quan trọng và đi gặp khách hàng, nên chị không dám phiền anh ấy.” Dạ Nhi Nhi bảo.

” Nhưng anh làm xong rồi.”

Tiếng Đông Tâm vang lên, đang từ bên trong tiếng ra.

Anh chỉ chậm vài bước mà Dạ Kỷ Thành đã xuất hiện. Người tính đúng là không bằng trời tính.

” Anh…”

Không phải bảo sẽ đi gặp khách hàng à? Sao bây giờ lại đứng đây?

” Không phải anh đi gặp khách hàng à? Đừng bảo với em anh lại bỏ giữa chừng nhé.” Cô hỏi.

” Làm gì có.” Đông Tâm cởi áo vest khoác lên vai cho cô, ôn nhu bảo.

” Được rồi, đừng có đứng cổng công ty bàn chuyện nữa. Em xem, Kỷ Thành đang thu hút hết nhân viên của tập đoàn anh rồi.” Đông Tâm có ý nhắc nhở.

Dạ Nhi Nhi bây giờ mới để ý. Từ lúc Dạ Kỷ Thành xuất hiện nhiều người vây lại nhiều hơn, còn xì xì xầm xầm dữ dằn hơn nữa.

” Sinh ra em có sức hút nên chịu thôi.” Dạ Kỷ Thành kiêu ngạo bảo.

Dạ Nhi Nhi lắc đầu.

Bất lực…bất lực lần thứ bao nhiêu đếm cũng không nỗi nữa rồi.

Đông gia.

Đông Tâm ngồi nhìn cửa sổ. Bữa tiệc của Lương gia mà thư ký đề cập đến.

Anh cũng không muốn dẫn cô theo.

Đông Tâm cầm điện thoại lên, anh gõ gõ gì trên bàn phím, gửi đi một tin nhắn.

Cốc

Cốc

” Vào đi.” Đông Tâm lên tiếng.

Đông Nhiễm bước vào, trước mặt anh là cô em gái ăn mặc đầy cá tính, trên tay còn đang cầm cây kẹo..

Đó là loại kẹo Đông Nhiễm thích ăn nhất.

Đây là em gái anh, một cô em gái tính khí cũng chả khác gì anh mấy.

” Em bị ba gọi về à?.” Anh nhìn Đông Nhiễm hỏi.

” Ba gọi liên tục làm em đau cả đầu.” Đông Nhiễm nhún vai đáp.

” Em đấy, em đi suốt làm ba mẹ không lo lắng mới lạ.” Anh nói.

” Em thích đi đấy.” Đông Nhiễm bảo.

” Thôi được rồi, em cũng ra trường rồi, nên đến Đông thị làm việc đi.”

” Em không thích.” Đông Nhiễm đáp.

” Em chẳng muốn ăn cẩu lương của anh.”

Từ bé Đông Tâm đều dồn thời gian cho Dạ Nhi Nhi. Tuy Đông Nhiễm là em gái của anh, nhưng đều bị anh cho ra rìa cực mạnh.

Nhưng vì vậy đừng nghĩ cô ganh tị nha, không có ông anh đầy tỉ mỉ này càm ràm bên tai thật tốt đó.

Hôm sau.

” Đông tổng, bữa tiệc của Lương gia bất ngờ hủy bỏ.”

” Thiếu gia của nhà họ đêm qua gặp tai nạn, tuy không nặng nhưng cần nhập viện.”

” Nên…”

Thư ký nhìn anh báo cáo. Sau đó cảm thấy không đúng. Không phải hôm qua cậu vừa nói sẽ có bữa tiệc của Lương gia cho Đông tổng hết sức bình thường sao?

Sau một đêm liền bất bình thường vậy?

Đừng bảo…

” Đông tổng…đừng bảo là…” Thư ký nhìn anh ngập ngừng hỏi.

Đông Tâm đưa hai tay đan vào nhau, nhìn thư ký mỉm cười.

” Nhi Nhi không thích hợp nơi đó.” Anh trả lời.

Rồi…quả nhiên…

Là Đông Tâm gây ra tai nạn cho con trai nhà họ Lương để dừng bữa tiệc.

Chỉ vì không muốn đưa Dạ Nhi Nhi đến nơi ồn ào đó.

Ôi…

Hết nói nỗi rồi..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN