Cô Ấy Là Để Sủng! - Chương 62
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Cô Ấy Là Để Sủng!


Chương 62


” Anh ngốc lắm…anh có biết em sắp từ bỏ luôn rồi không? ” Tố Diên đưa tay đánh anh, nếu Đông Phương anh không nói sớm…có lẽ cô đã chuẩn bị từ bỏ mọi thứ rồi.

” Thôi nào…bây giờ cũng chưa quá muộn mà, sau khi kết hôn anh sẽ bù cho em ” Anh ôm chặt cô hơn, nhẹ nhàng nói, rất ôn nhu.

Kết hôn sao?

” Em..” Cô chưa từng nghĩ đến việc cưới hỏi luôn ấy chứ.

” Chúng ta bên nhau lâu vậy, kết hôn với nhau cũng là vừa rồi ” Anh vén mái tóc cô sang một bên, cười.

Tố Diên:”…”

Đây là món quá bất ngờ từ cõi chết về mà ông trời tặng cho cô sao?

Đông Phương đến trại giam, thăm Uyển Ý Nghiên.

Sau khi làm Tố Diên bị thương, cô ả đã hóa điên và được ở trong bệnh viện tâm thần thuộc kiểm soát của cảnh sát.

Những bằng chứng hại người trước kia của Uyển Ý Nghiên đưa ra, do bị bệnh nên cô ta đã lãnh mức án tù chung thân.

” Cô ta…” Đông Phương đứng từ xa, nhìn cảnh sát và bác sĩ.

” Hóa điên rồi ” Cảnh sát nói.

” Cháu có thể vào đó không? ” Dạ Tâm đi cùng, hỏi.

” Rất nguy hiểm, cô gái ấy không kiểm soát được hành động của mình đâu ” Cảnh sát vội ngăn.

” Cứ để thằng bé vào thăm đi ” Đông Phương nhìn cảnh sát.

Cuối cùng, họ chấp nhận cho Dạ Tâm vào gần Uyển Ý Nghiên.

Uyển Ý Nghiên ngơ ngơ ngác ngác, nhìn Dạ Tâm đứng gần mình, cô ả tự dưng đứng dậy, chạy đến ôm thằng bé.

” Con trai…con trai ” Cô ả lẩm bẩm..

Thằng bé đưa tay, vuốt ve tấm lưng nhỏ bé này của cô ả.

” Tội lỗi mình gây ra hãy trả bằng cái giá được nhận, sau này sẽ thường xuyên đến thăm cô ” Dạ Tâm nói.

“…” Uyển Ý Nghiên không lẩm bẩm hay nói gì, chỉ ôm Dạ Tâm, rồi nhỏ giọng.

” Xin lỗi…huhu ” Cô ả bỗng bật khóc.

Tâm trí rối loạn, nhưng đâu đó bên trong…cô ả đã biết nhận ra cái sai rồi!

” Mẹ.. ” Dạ Tâm mỉm cười, vuốt ve mặt Uyển Ý Nghiên.

” Xin lỗi…” Uyển Ý Nghiên ôm chặt thằng bé, vỡ òa.

Bác sĩ, cảnh sát, Đông Phương đứng nhìn…

3 tháng sau.

Đông Phương tay trong tay, cùng Tố Diên bước vào lễ đường, cả hai hạnh phúc đi qua bao nhiêu người.

” Tố Diên, con có đồng ý kết hôn với người đàn ông này không? ” Cha hiền từ.

” Con đồng ý “

” Đông Phương, con có đồng ý lấy người phụ nữ này làm vợ không? “

” Con đồng ý ” Đông Phương nói rồi quay sang, trao cho Tố Diên một nụ hôn.

Bên dưới, Doãn Chy và Phong Lệ cùng Dạ Tâm hạnh phúc, đứng nhìn họ.

” Cả hai người họ kết hôn rồi, ba mẹ cũng nên…” Dạ Tâm liếc mắt nhìn cả hai.

” Nên? ” Dạ Phong Lệ cau mày.

” Đẻ em bé cho con nữa chứ, con muốn có em lâu lắm rồi ” Dạ Tâm bĩu môi.

“…” Thằng nhóc này, đầu óc vẫn…

Lễ kết thúc, mọi người bắt đầu vào tiệc, Đông Phương cùng Tố Diên, Doãn Chy và Phong Lệ đứng chụp hình chung, Dạ Tâm đứng chính giữa, nắm lấy tay hai người phụ nữ.

” Tâm Tâm có hai mẹ, có hai ba ” Tâm Tâm ngây thơ nói.

Cả bốn chỉ cười, sau này chắc con dâu tương lai có lẽ hơi bất ngờ vì có hai bà mẹ chồng mất?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN