Cô Ấy Là Fan Của Tôi (Suga BTS)
Chương 1: Chuyện ở fansign
Hôm nay là ngày nhóm nhạc BTS- nhóm nhạc nam nổi tiếng đang làm mưa là gió trên các bản xếp hạng Hàn Quốc, đang tổ chức một buổi Fansign tại Seoul. Theo lịch trình, buổi Fansign sẽ diển ra từ 7.30 sáng nhưng từ khoảng 6.30 các fan hâm mộ đã vây quanh bên ngoài hội trường. Đến 7 giờ hội trường mở cửa. Độ 200 fan lũ lượt kéo vào sắp hàng chỗ theo sự chỉ định của các quản trị viên.
Vài phút sau, một chiếc (loại xe gì gì đó) đến và dừng lại ngay trước hội trường. Một số fan ngồi bên ngoài ló ra cửa hú lên với gương mặt tưới rói như bắt được vàng:
-BTS kìa! BTS! Bangtan!…!
Chiếc xe được mở cửa… Jimin bước ra đầu tiên và anh đã nở ngay một nụ cười hít hai mắt vô cùng cute làm trái tim fan điêu đứng. Tiếp đó là cậu út vàng của BTS-JungKook. Ngay khi rời khỏi xe cậu đã bá lấy vai Jimin thủ thỉ với anh điều gì đó. Không thể biết Kookie đã nói gì với Jimin, chỉ thấy ngay sau đó Jimin đã quay lại và nghiến răng với cậu em quý giá đang cười toe toét:
-A…cái thằng này!
– Ể… Ể..!! – Fan không khỏi hú lên trong sự tò mò.
Ma ma Jin bước ra chào Fan với nụ hôn gió “kinh điển” của mình:
– chào A.R.M.Y!-giọng lãng tử.
Rapmon và V cũng đi xuống vẫy tay chào Fan. J-Hope vẫn “tăng động” và sôi nổi như thường lệ. Đúng là niềm hy vọng của BTS. Cuối cùng bước ra khỏi xe là Suga- Đường Tổng “ồn ào” nhất quả đất. Hôm nay Đường Tổng của chúng ta rất phong độ. Anh đã nhuộm lại tóc màu đen nay lại mặc nguyên bộ vét trễ cổ sang chảnh, rất ra dáng Đường Ca mặt lạnh. Tuy vậy vừa thấy A.R.M.Y đã hứng lên cười toe một cái, swag biến đi đâu mất còn nụ cười của anh đã đi vào trái tim Fan làm cho có cảm giác như được nếm một viên đường vừa ngọt ngào vừa ấm áp.
Mấy người quản lí cũng xuống xe hộ tống các vị “hoàng” lên ngôi của mình bên trong hội trường fansign. Fan thì quay ra hồi hộp, đổ lên đổ xuống trong vui sướng vì sắp được gặp các Idol của mình.
Cuối cùng, buổi fansign cũng được bắt đầu. Các quản lí ổn định lại trật tự một lần nữa. Bang tan xuất hiện từ bên trong cánh gà, lần lượt từng người bước ra. Fan hú lên. Sau khi dàn hàng ra, Rapmoster bắt nhịp chào cho cả nhóm:
-1..2..3- chúng tôi là Bang tan Boys- fan hú lên lần nữa
V cười tươi rói, vẫy tay:
– Chúc các bạn có một kỉ niệm thật đẹp ở fansign lần này nhé!
– Vâng!!!
Từng thành viên BTS ngồi vào vị trí của mình. Lần này Jungkook ngồi ghế đầu tiên bên cạnh là Jimin, V,Jin, J-Hope tiếp đó là Suga cuối cùng là Rapmonster.
Các Fan lần lượt đi lại gần quỳ xuống trước ghế thần tượng của mình, nhẹ nhàng đưa cho họ quấn album may mắn mà đã mang đến chiếc vé dự fansign cho họ. Bởi lẽ trong hàng triệu bản bán ra chỉ có 200 bản đi kèm với lối vào cổng fansigh. Cơ hội mong manh thế, thực sự ai có được quả thật rất may mắn.
Giấy phút nào trôi qua trong hội trường fansign cũng thật quý giá.. nhưng thời gian không chờ đợi một ai, chẳng mấy chốc đã được chừng một tiếng đồng hồ. Lượng fan trong hội trường đã được phân nửa người có được chữ kí và đã được giao lưu với thần tượng của mình. Tuy qua cả giờ đồng hồ, không khí vẫn không hề nhạt loãng đi chút nào, ngược lại vẫn rất sôi nổi và vui vẻ. Đặc biệt, ngoài công việc kí tặng nói chuyện với từng fan, các thành viên trong nhóm BTS thường dừng lại hỏi han fan của mình bằng những lời nói quan tâm hay một kêu đùa trêu thân thiết như:
– Mọi người có mệt không?
– Mấy bạn ở dưới có thấy dõ không?
Sự quan tâm ấy dường như đã xóa bỏ rào cản giữa fan và Idol thực sự là rất đáng trân trọng. Fansign diễn ra cho tới giờ vẫn chưa có gì đặc biệt xảy ra… rồi……..
– Đến lượt bạn rồi đó, hãy mở mũ và khẩu trang ra đi.- chị quản lí đứng bên cạnh Kookie nhắc nhở nhẹ nhàng với một bạn fan nữ đang chuẩn bị tới lượt.
Mọi người bị lạc hướng ngó về phía cô gái này. Dáng người cô rất nhỏ, thậm chí phải nói rất là thấp, ước chừng cao khoảng 1m55, mặc một chiếc váy rời màu đen ngắn trên đầu gối một chút xíu,áo sơ mi trắng được sơ lỏng vào đường váy trông rất gọn gàng làm lộ đường eo nhỏ thon của cô. Cô đội một chiếc mũ lưỡi chai màu đen, đeo mũ hơi hướng xuống nên nếu nhìn chính diện sẽ không thấy được mắt, khuôn mặt lại bị che bởi khẩu trang y tế màu xanh nên chị quản lí mới kêu cô tháo ra trước khi lên gặp BTS, cô gái trả lời bằng giọng ngọt nhẹ:
– Vâng – rồi cô từ từ tháo chiếc mũ ra.
Chiếc mũ mới được cởi, bộ tóc đen dài bung ra xõa xuống ngang lưng. Tới khi tháo khẩu trang che mặt ra… các bạn Fan khác đột nhiên thay đổi sắc mặt, chăm chăm nhìn vào cô, thậm chí có một vài bạn đã buột miệng thốt lên những tiếng: woa nhỏ. Jungkook, Jimin và V cũng theo Fan mà phản ứng ngơ ngác, trong đầu hiện lên 3 từ duy nhất: ” dễ thương quá” ( 4 người kia ngồi xa nên không để ý)
Cô gái này có vẻ đến fansign một mình, nên nãy giờ không trò chuyện với ai, chỉ giữ trật tự mà im thin thít. Đã vậy lại còn đội mũ che mặt nên không ai để ý nhiều đến cô. Nhưng thực sự cô có khuôn mặt rất xinh. Làn da trắng hồng, đôi mắt đen tròn, lông mi dài hơi cong lên nên trông vừa duyên vừa đẹp. chiếc mũi thon, miệng nhỏ, có lẽ môi đã được láng một lớp son hồng mỏng. Cô còn làm cử chỉ ngại ngùng thật thu hút mọi người, bấy giờ có lẽ người tỏa sáng nhất buổi fansign là cô chứ không còn là BTS nữa. Cô gái nhẹ nhàng ngồi xuống chỗ đối diện với Jungkook, đưa tay vuốt tóc cho suông lại rồi nhìn anh. Giờ cô mới nhận ra rằng anh cũng đang nhìn mình, nhưng cô không nói gì cả, Kookie bỗng chốc nở nụ cười, cắn nhẹ môi rồi gãi đầu:
– Chà, em dễ thương thật đấy! Em tên là gì?
– Em là…. Army- Army* ngượng ngịu*
– Army… chà….- Jungkook chép miệng, mắt vẫn không rời khuôn mặt xinh xắn ấy
Army lúng túng, cô vội đặt lên bàn quyển album rồi hơi cúi mặt xuống.
– A! đúng rồi ha… chữ kí- Jungkook quên mất mình đang làm gì, em làm trái tim Kookie rung động mất rồi.
Jungkook lật tìm ảnh mình trong album, rồi đặt bút nhưng anh chưa vội kí, ngẩng mặt lên nhìn lại Army lần nữa, anh vừa hỏi:
– Em không có gì muốn nói với tôi sao?
Nhưng khi nhìn Army anh nhận ra cô đang hướng về một hướng khác, có vẻ đang tìm kiếm thứ gì đó nên hơi nhún người lên môt chút. Kookie hỏi:
– Em đang nhìn gì vậy?
– A – Army giật mình quay lại, tỏ ra gượng gạo- Không… chỉ là Yoongi oppa ngồi ở xa ghê. Thực ra… thực ra- *ấp úng*
– Thực ra….- Kookie ghé sát lại gần khuôn mặt đang ngượng chín của Army.
– THỰC RA EM CHỈ MUỐN DÀNH THỜI GIAN GIAO LƯU VỚI CÁC ANH ĐỂ ĐƯỢC GẶP MÌNH SUGA OPPA THÔI! – Army vừa nói lớn vừa nhắm cặn mắt lại. Cả hội trường nhìn cô bằng ánh mặt như gặp người ngoài hành tinh. Bất giác mọi thứ chìm trong im lặng…. Army mở mắt ra… thấy Kookie đang nhìn cô một cách đơ người ra. Có lẽ đây là lần đầu tiên bị fangirl phũ thế này nên anh không thể kịp phản ứng. Kookie cuối cùng cũng có dấu hiệu hồi đáp, anh gãi đầu một cách bạo lực, miệng nở nụ cười gượng, hai mắt to tròn thể hiện sự phẫn nộ ” kookie đang muốn bùng cháy”. Mọi người trong hội trường cũng bắt đầu phản ứng. Các anh chị quản lí nhìn nhau lúng túng với trường hợp có một không hai này. Fan ngồi dưới, đặc biệt là mấy thím bias Kookie hết sức kinh ngạc, và đôi phần tức giận. V ngồi cười khoái chí, đập tay liên tục vào người J-Hope đến khi anh nhắc cậu dừng lại. Jimin cũng nén cười, anh vỗ lưng Jungkook như thể muốn an ủi: “Thôi chú dừng buồn, cái đào hoa của chú cũng có giới hạn mà….” Yoongi sau khi nghe thấy nghệ danh của mình thì quay ra ngó nghiêng tứ phía.Kookie vò đầu cúi gầm mặt xuống bàn khiến cho Army trở nên hốt hoảng: ” Jungkook! Anh không sao chứ”. JungKook đập hai tay xuống bàn, bất giác bật dạy.
Anh rời khỏi vị trí ghế của mình, bước lại gần và giật lấy tay Army lôi cô về phía Yoongi vẫn đang ngơ ngác nhìn tứ phía. Yoongi nhìn Army… rồi nhìn Kookie với ánh mắt nheo nheo khó hiểu như của một cụ già mắc chứng viễn thị.
Fan ở dưới đứng hết lên, rần rần phản bác!!!
Chị quản lí nhập cuộc, bước ra ngăn Kookie lại:
– Jungkook! Jungkook cậu đang làm gì vậy?
– Noona à! Chị không nghe người ta nói chỉ muốn ngồi với Suga hyung thôi sao?
( Kookie nhà ta ngoan quá! Trong lúc tức giận vẫn không quên dùng kính ngữ hihi^^)
– Nhưng còn buổi fansign…
– Sẽ không ảnh hưởng gì đâu mà. Chỉ cần dành chỗ thời gian bạn fan được giao lưu với tụi em cộng lại để ngồi riêng với Suga thôi! Xem nào-* lẩm bẩm*- mỗi người được giao lưu khoảng 2,3 phút vậy 3 nhân 5 bằng…. – * nói lớn*- cho bạn khoảng 15 phút cũng được mà chị!
( kookie thông minh quá! *vỗ tay*)
– Nhưng mà….- chị quản lí vẫn ngần ngại
– Đi mà coi như Jungkook xin chị
Chị quản lí vừa khéo rất cưng chiều Jungkook, thấy cậu út năn nỉ chị không nỡ từ chối nên đành gật đầu mà đồng ý:
– Thôi được rồi! một lần này thôi đấy!
– Cám ơn chị- Kookie cảm ơn chị quản lí, chị chưa kịp cười đáp cậu thì cậu đã quay phắt lại nhìn Army. Bấy giờ Army đang rất hoảng loạn cô không thể bắt kịp những gì vừa xảy ra
– Đó tôi đã thực hiện mong ước của em rồi nhé!- buông nhẹ tay Army ra, rồi nói tiếp:
– Tôi đã định giận em, nhưng vì em là A.R.M.Y nên tôi không thể giận fan của mình được (không giận mà kéo nhỏ chạy muốn xấp té à). Giờ em có thể gặp Min Yoongi oppa rồi đó Fan xúc động, hét lên như cổ vũ cho hành động “soái ca”vừa rồi của Jungkook. Jungkook quay lại nhìn cả khán phòng, lại cười, hô to với fan của mình:
– Vậy bây giờ hãy quay lại buổi fansign của mình nhé!
– Nae!!!!- Fan phấn khởi
Chị quản lí cũng cười, sau đó chi nhẹ nhàng gọi:- Bạn tiếp theo di chuyển nữa nào!
Buổi fansign nhanh chóng quay về quy củ của nó, ai nấy về công việc của mình. Fan cũng không còn bận tâm đến Army mà quay sang chú ý tới mấy anh nhà chống đạn kia. Army khổ thân cô, từ nãy giờ vẫn chỉ biết đứng ngại ngùng cúi gầm mặt xuống đất. Trong tình huống đó, một giọng nói nam trầm ấm áp cất lên:
– Nào, em ngồi xuống đi- Là Yoongi đã gọi cô, thật sao cô không thể nào tin được, cô hoang mang chìm vào hạnh phúc.
– Dạ- cô từ từ ngồi xuống, khép nép đặt hai tay lên đùi, mặt vẫn cúi.
Thấy vậy, Yoongi khoanh hai tay lên bàn, cúi gần ghé sát hơn vào Army nói nhỏ:
– Chả phải em rất muốn gặp tôi sao? Sao giờ lại cúi gầm xuống như thế! Ngước lên và nói chuyện với tôi đi chứ.
Army gật nhẹ, tim đập thình thịch, hồi hộp ngước lên nhìn Suga bằng xương bằng thịt mà cô luôn ao ước được ngắm nhìn. Chà! Lần đầu tiên được ở cạnh anh gần đến vậy, sao cô thấy rung động quá! Suga đang ngồi trước mặt cô rồi! thật thỏa mãn quá đi, cô chỉ cần có vậy những sự xấu hổ, ngại ngùng ban nãy biến tan ngay khi cô nhìn thấy anh gần gũi như vậy.
– Chà,… em dễ thương lắm đấy!- Suga đưa tay vén tóc mai cho cô
Chỉ là câu khen dễ thương thôi nhưng so với ban nãy được Jungkook khen thì lời khen này có tác động gấp trăm ngàn lần. Lần đầu tiên cô cảm thấy biết ơn ông trời vì mình sinh ra dễ thương như vậy. Thấy Army cứ nhìn chằm chằm, Yoongi vặn hỏi:
– Em không có gì muốn nói với tôi sao?
– Dạ- Army giật mình thoát khỏi nơi mộng mơ- em… em có mộ..t món quà muốn tặng cho Yoongi.
– Gì vậy?- Yoongi tò mò khiến cô càng đỏ mặt
– Dạ… – vừa nói vừa lục trong túi đồ, cô lục rất vội vàng… thấy cô luống cuống, Suga bật cười:
– Em không phải vội như thế! chúng ta còn nhiều thời gian mà.
Army lấy ra một đôi tay mèo đen rất dễ thương, kèm theo đó là một chiếc vòng cổ nhỏ.
– Cái này………..
– Ô! Tai mèo này dễ thương ghê!- Yoongi với tay định nhận lấy món quà cute này nhưng Army đã giật tay lại một chút khiến anh ngạc nhiên, đưa mắt tròn xoe nghi vấn:
– Sao vậy? không phải em định tặng tôi sao?
– Yoongi…. Yoongi… để em cài cho anh nhé!- Army ấp úng
Yoongi nhìn Army chăm chú, rồi gật đầu. Vậy là Army nhún người lên cài tay mèo lên cho anh. Đến khi Yoongi đeo vòng, anh không thể tự cài chốt lại, cô cũng nghến lên cài cho anh, vừa cài chốt tim cô cừa đập thình thịch, thi thoảng còn đánh mắt sang chiếc cổ trắng thon của anh rồi lại tự nhủ: ” Army à.. mày bậy quá!”
Cài chốt xong, sự thoải mái gần gũi của anh dường đã lấn át cái ngại ngùng bỡ ngỡ của cô, nên cô cảm thấy đỡ căng thẳng đi nhiều rồi. Army ngồi lại, nhìn Yoongi, nói nhẹ nhàng:
– Yoongi rất hợp với nó đấy!
– Thật sao? – Suga giả vờ hỏi ngu
Như chợt nhớ ra điều gì đó, cô quay sang nhìn Kookie, đôi mắt hơi trĩu xuống như đang lo lắng.
Yoongi hiểu chuyện, liền lắc đầu,cười, nói:
– Em yên tâm đi, Kookie nó thế đấy nhưng thực chất không để bụng gì đâu. Thằng bé rất trân trọng fan của mình nên coi fan như người trong nhà ăn nói có hơi thoải mái tí thôi!
– Thật sao?
– Thật mà, vì vậy em cứ thoải mái đi, đã là fan thì cùng là đồng minh tốt của Bang tan không có gì phải ngại với chúng tôi đâu. Em thấy đỡ căng thẳng rồi chứ!
– Vâng nhờ Yoongi oppa cả đó!- Army nở nụ cười, so với nụ cười ngọt ngào của đường đường, nụ cười của cô lại mang nét rất hồn nhiên trong sáng, rất dễ làm người ta chú ý.
– A! Em tên là gì?
– Army ạ! Năm nay em vừa tròn 19 tuổi
– 19 tuổi. vậy là Army vẫn còn đi học?
– Vâng.
– Vậy phải cố gắng học tập chăm chỉ, cũng sắp đến mùa thi rồi nhỉ?
– Vâng. Em cũng đang ôn tập. nhất định sẽ được điểm cao vì Idol của em là thiên tài Min Suga mà!!!!!!!! Hi^^
Yoongi bật cười, Army cũng cười theo. Cuộc nói chuyện ngày càng trở nên gần gũi, thân thiết. Đến khoảng 15 phút sau, chị quản lí nhắc nhở:
– Chuẩn bị di chuyển tiếp nha bạn.
Dạ.. chà thật tiếc quá đi- Army. quay lại nhìn Suga như muốn khóc – không biết đến bao giờ mới có cơi hội ngồi đây lần thứ hai… em.. em.
Yoongi vội nắm lấy tay Army, nắm hai tay thật chặt,nhìn chằm chằm vào mắt Army:
– Nào.. không đến fansign em vẫn có thể tới xem tôi biểu diễn trên các chương trình ca nhạc mà. Hơn nữa, nhắc nhỏ với em tụi này sẽ tham gia ( tên một chương trình nổi tiếng)kì tiếp đó.
– Thật sao? Em nhất định sẽ mua vé tới đó xem.
– Em hứa rồi đấy nhé! nhất định không được nuốt lời đâu đấy
– Vâng. Nhất đinh không nuốt lời!- Army cười thật tươi và chào tạm biệt anh trong nuối tiếc. Yoongi cũng vẫy tay chào Army.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!