Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép!
Chương 13: Muốn Dạy Dỗ Cô Ta, Chỉ Có Tôi!
Khóe môi của Tân Yết giật giật, Tân Yết lắc đầu nhìn Nhược Uyển
Còn cô thì được Vũ Dạ Triệt gắt gao ôm chặt, anh nâng tay vuốt tóc của cô rồi ôn nhu nói.
– Không sao, có anh đây!
Mọi người: “……………”
[…………………………]
Sau đó, 20 tên thuộc hạ của tổ chức Xà liền được áp giải về trụ sở chính của Tuyệt Ảnh Quân tại Ân Thành. Tuyệt Khuyết đã dùng những biện pháp ép cung còn tàn nhẫn hơn Tần Thủy Hoàng ngày xưa. Và cuối cùng, có một tên đã không chịu nổi mà khai ra ngoài sai khiến họ chính là “Tổng thống đại nhân – Ưng Phiên”
Nghe đến Ưng Phiên, sắc mặt của Tuyệt Khuyết cực kì tệ. Và ngay sau đó, Tuyệt Khuyết đã hạ lệnh rút hết vốn đầu tư của Tuyệt gia trong Hạ gia. Sau đó, còn đưa ra những bằng chứng tố cáo Ưng Phiên tham ô ngân sách nhà nước. Yêu cầu bầu cử lại tổng thống
Điều này vừa gây ảnh hưởng đến Ưng gia còn gây được sức ép lớn với Hạ gia
Khi Nhược Uyển nghe từ miệng của Chu Tước và Kim Long những tình tiết hấp dẫn như vậy. Khóe môi cô liền nhếch lên, cô nũng nịu ngồi trong lòng anh, cô làm nũng
– Triệt, anh định sẽ làm gì với Hạ gia nha ~
Vũ Dạ Triệt lắc đầu, rồi hướng về phía Mục An. Cậu bắt đầu nói với giọng trầm ổn
– Hạ gia bây giờ chính là gà bay chó chạy, trên dưới đều rối tung rối mù. Hiện tại, Tuyệt gia còn rút vốn, từ trước đến giờ. Hạ thị luôn dựa vào nguồn vốn của Tuyệt gia, có lẽ bây giờ… Điều chúng ta lên làm, chính là thu mua lại cổ phiếu cùng cổ phần của Hạ gia. Chỉ cần bên chúng ta mua được 30% cổ phần, thì chức vị Chủ tịch sẽ là của chúng ta.
Nghe Mục An nói, Nhược Uyển gật gật đầu. Rồi cô lại nhìn sang anh
– Triệt, anh nói xem. Nhà của Hạ Linh Lam xảy ra việc như vậy. Cô ta có hóa điên mà đến cắn em không nha?
– Sẽ không
Vũ Dạ Triệt chắc nịch đảm bảo. Nhược Uyển nhìn anh, rồi mỉm cười ngọt ngào.
Chu Tước thì từ trước đến giờ không thèm để ý đến người khác. Còn Kim Long, Tân Yết và Vũ Dương chỉ biết thầm gào thét. Riêng Mục An thì chỉ biết cười một cách đầy gượng gạo
– A… Đúng rồi, Tước ca, Long ca. Hai người đều ở đây vậy ai bảo vệ bác?
– Tiểu thư yên tâm, trong Uyển Cơ bảo vẫn còn có tứ Nghi trượng. Lão gia sẽ không có việc gì. Tôi chỉ đến đây giao Kim Long cho cô, còn tôi liền về Ân Thành ngay đây
Chu Tước nhàn nhạt nói. Nhược Uyển nghe như vậy cũng yên tâm vài phần. Trước khi Chu Tước đi mất thì Nhược Uyển có nhờ anh ta chuyển lời đến Tuyệt Khuyết
– Nói lại với bác. Đợi sau khi đóng máy bộ phim này, tôi sẽ về Ân Thành!
Chu Tước gật đầu, rồi bước lên trực thăng bay về Ân Thành
Còn lại ở Vũ Trạch, Kim Long được Tân Yết đưa về phòng trước. Riêng Vũ Dương từ nảy đến giờ im lặng, bây giờ mới lên tiếng
– Chị dâu này… Uyển Cơ bảo là gì thế?
Tân Yết và Kim Long từ từ bước từ cầu thang xuống. Nghe được câu hỏi của Vũ Dương, Kim Long liền lanh lẹ lên tiếng nói trước
– Uyển Cơ bảo là tòa nhà… Mà đúng hơn là tòa thành lớn nhất của Ân Thành, cũng là nhà lớn của Tuyệt gia. Uyển Cơ bảo là tòa thành trung tâm, ngoài ra xung quanh còn có ba tòa nhà nhỏ. Lần lượt là Uyển Quân Các, Nhược Cơ Các, Ảnh Huyên Các. Ngoài ra, trong Ảnh Huyên Các còn có một nơi nhưng đã cho thuê để mở võ đường…. Là võ đường của Vũ nhị thiếu đây. Còn Uyển Quân Các và Nhược Cơ Các thì dùng để cất vũ khí, thuốc nổ, thuốc độc,…. Và riêng Nhược Cơ Các chính là nơi tra tấn!
Vũ Dương và Vũ Mục An nghe thấy mà sắp rớt hàm. Tuy họ từng biết quy mô của Tuyệt gia rất lớn, nhưng họ không ngờ lại lớn như vậy
Ân Thành là một thành phố bậc nhất nơi đây. Họ còn rất ít khi được đi Ân Thành chứ đừng nói là chứng kiến được Uyển Cơ Bảo. Nghe thấy thôi đã muốn biết cảm giác ở trong đó chắc chắn không thua kém ở dinh thự Tổng thống đâu
– Vậy, có lớn hơn dinh thự Tổng Thống không?
– Lớn chứ. Lớn hơn nhiều. Dinh thự Tổng thống nếu so ra chỉ bằng với Uyển Quân Các mà thôi, còn so với Uyển Cơ Bảo thì vẫn thua xa
– Lớn như vậy sao?
Kim Long hãnh diện gật đầu. Nhược Uyển chỉ biết nhìn cậu ta mà lắc đầu. Ba người đi theo Tuyệt Khuyết, một người ít nói hay làm – Chu Tước, một người vừa ít nói vừa ít làm – Tân Yết, riêng một người đã nói nhiều còn làm ít – Kim Long
Ba người ba tính cách lại tạo nên được một bộ ba thuộc hạ đáng tin cậy của Tuyệt Khuyết. Từ nhỏ đã sống cùng Tuyệt gia, lớn lên với Nhược Uyển. Xem như bốn người bọn họ chính là anh em chung một nhà
– Kim Long, anh nói thật là nhiều
Nhược Uyển cười khổ, Vũ Dạ Triệt ngồi một bên, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của cô
– Mấy hôm nay em cứ lo sợ, hôm nay nghỉ ngơi sớm. Ngày mai em còn có lịch quay đấy!
Nhược Uyển gật gật đầu, vươn tay rồi ngáp một cái, đôi mắt ngây thơ vô (số) tội của cô ngước lên nhìn anh, dang hay cánh tay nhỏ ra… Cầu anh bế
Vũ Dạ Triệt mỉm cười dịu dàng, rồi đưa tay bế cô lên. Nhược Uyển chỉ cười hề hề, rồi ngoan ngoãn nằm yên trong lòng anh
Tân Yết và Vũ Dương thì sớm đã quen cảnh này, chỉ có Mục An thấy khó chịu và Kim Long thấy kinh động. Tân Yết nhẹ nhàng vỗ vai Kim Long một cái
– Cứ từ từ, thức ăn cho chó vẫn còn nhiều. Từ từ tận hưởng đi người anh em!
Và rồi, buổi tối hôm đó… Trong một căn phòng nào đó… Có cặp đôi nào đó… Đang làm chuyện gì đó… Mà ai cũng biết ~
[………………………]
Sáng ngày hôm sau
Nhược Uyển mệt mỏi vươn tay một cái, nhìn xung quanh đã không thấy ai. Cô mệt mỏi ngáp một cái thật dài, sau đó mới lê thân bước vào nhà vệ sinh
Khi cô bước xuống với chiếc váy màu trắng tinh khôi, thêm chiếc túi xách màu trắng, mái tóc được cột cao, trang điểm nhẹ và nụ cười trên môi càng đậm khi cô nhìn thấy trong bếp. Một dáng người cao, vai rộng, trên người là bộ âu phục đen nhưng lại mang tạp dề và loay hoay trong bếp. Nhược Uyển càng nhìn càng thích, liền lấy điện thoại trong túi ra chụp trộn vài tấm
Nhược Uyển nhẹ nhàng bước xuống, rồi ôm lấy anh từ phía sau
– Em dậy rồi?
– Anh không đi làm sao?
Vũ Dạ Triệt từ từ tháo tạp dề ra, dịu dàng véo nhẹ mũi của cô. Còn hôn nhẹ lên môi cô
– Anh chờ em dậy ăn sáng, rồi anh đưa em đến phim trường trợ lý của em đã được Vũ Dương đón sang đó
– Anh nấu?
– Ừ
Ánh mắt của Nhược Uyển sáng lên. Cô ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn sáng, và nhanh chóng xử lý phần ăn của mình. Cô nhìn anh rồi đưa ngón tay cái lên. Vũ Dạ Triệt xoa xoa đầu cô
Sau đó, cả hai xuất phát đến trường quay….
[…………………………]
Khi đến trường quay, trước khi bước xuống, Nhược Uyển còn hôn nhẹ lên môi của anh một cái rồi mới vui vẻ bước xuống
Vũ Dạ Triệt vui vẻ mỉm cười, đợi cô khuất bóng thì mới lái xe đi
Nhược Uyển tâm tình cực tốt, vừa đi vào vừa mỉm cười đầy vui vẻ. Cô vừa bước vào đã nghe thấy tiếng khóc của một cô gái, tâm tình đang vui vẻ của cô bỗng chốc liền bị ảnh hưởng
Vừa bước vào phòng trang điểm, thứ cô nhìn thấy đầu tiên chính là Hạ Linh Lam đang bị mọi người ức hiếp, ngay cả Giảo Tuyết thường ngày nịnh bợ cô ta bây giờ cũng về phe của Nhất Miểu Miểu mà lăng mạ cô ta.
Nhược Uyển nhíu nhíu mày, cô bước vào… Mọi người đều dừng lại
– Các cô làm gì vậy?
– Nhược Uyển, cô ta lúc nảy nói xấu cô… Chúng tôi chỉ muốn trút giận hộ cô thôi!
Nhất Miểu Miểu nhìn cô rồi mỉm cười thân thiện. Nhược Uyển nghe thấy chỉ “Ồ” lên một tiếng. Sau đó… Sau đó bên má trái của Nhất Miểu Miểu liền cảm thấy đau rát, Nhược Uyển đã ra tay tát cho Nhất Miểu Miểu một cái
– Nhất Miểu Miểu… Cô nên nhớ, người có tư cách dạy dỗ Hạ Linh Lam…. Chính là Trang Nhược Uyển này!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!