Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép! - Chương 5: Là Em Quyến Rũ Tôi (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
272


Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép!


Chương 5: Là Em Quyến Rũ Tôi (H)


Giọng nói khàn đặc của Vũ Dạ Triệt lọt vào tai của Nhược Uyển, hai tay của cô ôm lấy cổ anh, thân hình của cô uyển chuyển tựa như đang ra sức quyến rũ anh

– Triệt…

Nhược Uyển ma mị nói, giọng nói nhỏ nhẹ đầy quyến rũ, Vũ Dạ Triệt dùng hai tay đỡ lấy thân thể của cô, vừa ôm nhu vừa dịu dàng hôn lấy môi của cô. Nhược Uyển trong lòng anh liền cảm thấy bị kích thích

Tuy nói cô là diễn viên nhưng kĩ thuật hôn của Đại boss nhà cô quả thật còn chuyên nghiệp hơn cô rất nhiều. Nếu như 2 năm nay cô không tận mình tận hưởng còn cho rằng Vũ Dạ Triệt là một tên “hoa hoa công tử” thường xuyên trêu hoa ghẹo nguyệt, ôm hôn gái nhà lành nha

Vũ Dạ Triệt nhìn cô gái trong lòng đang thỏa mãn liền nhíu mày lại. Chẳng lẽ bản thân đã rơi vào bẫy của tiểu yêu tinh này sao?

Nhược Uyển nhìn anh, đôi mắt mơ màng kéo anh xuống giường. Anh phía trên, cô phía dưới tư thế thật ái muội nha, nhiệt độ trong phòng cũng càng lúc càng tăng, nụ hôn giữa hai người dây dưa không dứt. Thật sự khiến anh rất khó chịu, ngay cả cô cũng thật sự rất mệt nha

– Triệt… Em… Muốn… Anh a ~

Nhược Uyển thì thầm vào tai anh, cô tựa như là liều thuốc phiện làm anh không thể nào cai được, anh đưa tay xé nát chiếc váy cô đang mặc trên người. Nhược Uyển hai tay ôm cổ của anh, nũng nịu nhìn anh, bờ môi mỏng bị anh hôn đến sưng đỏ, môi cô mấp máy

– Triệt ~ Thật khó chịu a ~

Vũ Dạ Triệt mặt mày tối sầm lại, tiểu yêu tinh này quả nhiên biết cách khiêu khích sự “cầm thú” trong anh nha

Anh cười, một nụ cười đầy tà mị. Anh vươn tay thoát bỏ những thứ vướng bận trên cơ thể cả hai. Làn da của cô vừa trắng, vừa mịn, thân hình hoàn hảo đến nổi khiến người ta phải thèm khát. Còn anh, làn da màu đồng, cơ bắp săn chắc, nhìn như một “dã lang” đang đói. Chỉ cần cô mở miệng cầu xin, chắc chắn sẽ bị ăn đến chết đi sống lại

– Bảo bối, hối hận vẫn còn kịp

Vũ Dạ Triệt vuốt ve mặt của cô. Anh là một người thật sự rất giỏi kiềm chế, chỉ cần cô không muốn anh liền dừng lại. Nhưng Nhược Uyển thì không muốn như vậy, cô lật ngược tình thế, đổi tư thế thành cô trên anh dưới. Cả người của Nhược Uyển đều ngồi trên người anh, đôi tay thon thả của cô vẻ vời loạn xạ trên ngực anh, còn lên giọng nói

– Triệt, anh có yêu em không?

Vũ Dạ Triệt nằm im nhắm mắt lại, anh không trả lời câu hỏi của cô. Nhược Uyển nhìn thấy anh không phản ứng liền muốn bóp chết anh, cô dịch người xuống phía dưới, nằm hẳn lên người Vũ Dạ Triệt, tay cô còn vẻ loạn xạ lên ngực anh, vẻ hình trái tim trên ngực trái của anh

– Triệt, anh xem em là gì?

Vũ Dạ Triệt ngồi dậy, đem Nhược Uyển ôm chặt vào lòng, bàn tay thô to của anh đưa lên vuốt tóc của cô. Sau đó liền nhẹ giọng nói

– Uyển, anh yêu em. Anh xem em là vợ tương lai của anh. Anh rất muốn nói cho mọi người biết em là của anh, nhưng nếu anh nói ra… Em sẽ gặp nguy hiểm!

– Triệt, em sẽ không làm gánh nặng cho anh… Em có thể tự….

Chưa để Nhược Uyển nói xong, Vũ Dạ Triệt đã hôn lấy cô. Sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, dịu dàng nói

– Anh không muốn em bị thương. Uyển, anh biết em có thể tự bảo vệ mình. Nhưng em là người phụ nữ của anh, nếu anh không bảo vệ được em… Thì người nhà em sẽ để yên cho anh sao?

Nhược Uyển nghe anh nói như vậy cũng có lí. Tuy nói Vũ Dạ Triệt là Đại boss của Vũ thị, nhưng bên ngoài đương nhiên anh cũng có một số hận thù riêng. Nếu bây giờ ngay cả cô anh cũng không bảo vệ an toàn, thì làm sao cha mẹ của cô lại an tâm giao cô cho anh được. Vũ Dạ Triệt nói đúng

Nhược Uyển tựa đầu vào ngực anh, cô cảm thấy bản thân quá ích kỉ, chỉ muốn anh nhanh công khai… Nhưng lại chưa từng nghĩ đến việc này.

– Em… Xin lỗi…

– Không sao, em mệt rồi. Nghỉ ngơi đi.

Vũ Dạ Triệt định đặt cô lại giường, cô nhìn nét mặt của anh thì đã sớm biết anh sắp nhịn không được rồi. Cô ưỡn người dậy hôn lấy môi của anh, còn hạ bộ liền nhanh đưa dị vật của anh đưa vào

– Uyển! Em….

– Hm… Triệt…. Em muốn anh!

Đầu óc của Vũ Dạ Triệt bắt đầu trống rỗng, nhìn hạ bộ của hai người đang dán chặt vào nhau. Vũ Dạ Triệt hơi nhướn mày, Nhược Uyển tự thân vận động cũng sắp mỏi chết rồi. Bỗng nhiên cô dừng lại, nỉ non trong lòng anh

– Em mỏi ~

Vũ Dạ Triệt nghe cô nói như vậy liền không nhìn được. Hung hăng xoay người lại, đem cô chôn dưới thân. Hạ bộ nhanh chóng ra vào, Nhược Uyển nhìn anh hài lòng rồi ôm lấy cổ của anh.

Trong căn phòng nào đó, tiếng thở dốc của nam nhân, tiếng rên êm ái của nữ nhân, hòa quyện vào nhau một cách chặt chẽ. Sức nóng lan tỏa khắp phòng, xung quanh đầy những âm thanh ái muội. Làm cho người khác đỏ mặt tía tai

Suốt 3 giờ đồng hồ, Vũ Dạ Triệt không biết đã thay đổi bao nhiêu tư thế, Nhược Uyển cũng không biết anh ra trong cô bao nhiêu lần. Nhưng đến giờ phút này, anh mới mạnh mẽ tấn công, chôn chặt dị vật trong cô. Anh cúi người hôn lên bờ môi đỏ kia, hài lòng về sự thỏa mãn của mình. Anh hừ nhẹ rồi phóng thích bản thân trong cô

Kết thúc cuộc hoan ái, Vũ Dạ Triệt vẫn còn lí trí tắm rửa sạch sẽ cho cô và bản thân. Rồi đem Nhược Uyển ôm chặt trong lòng, cô ngước mắt nhìn anh, môi nở một nụ cười nhẹ

– Anh không sợ em sẽ mang thai sao?

Vũ Dạ Triệt ôm cô, đôi mắt thì nhắm chặt, nhưng miệng lại mấp máy

– Chỉ cần em sinh là được!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN