Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép!
Chương 7: Uyển Tỷ Nhà Ta Lợi Hại Nhất
Buổi tối hôm đó
Biệt thự Hạ gia đang rất náo nhiệt vì độ hot của thông tin “Hạ Linh Lam là cháu ruột của tổng thống đại nhân”, người ta liền thầm nghĩ trước kia Nhược Uyển hay bắt nạt cô ta như vậy, chắc hẳn tối nay cô ta sẽ làm cho Trang Nhược Uyển ê mặt
Hạ Linh Lam khoác tay cha mình là Hạ Kim Thành, đi chào hỏi những ông chủ lớn. Còn Ưng Phiên hiện tại đang được nhiều chủ tịch tập đoàn vây quanh hỏi chuyện
Một lát sau, bên ngoài là tiếng xe đang dừng lại. Bước xuống đầu tiên là Vũ Dương cùng Vũ lão gia – Vũ Xương
Tiếp sau đó là chiếc xe màu đen bóng loáng của Vũ Dạ Triệt, trên người anh là một bộ âu phục màu đen cùng chiếv caravat cũng mày màu đen. Anh đi vòng lại mở cửa bên ghế phụ lái
Tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc liền chăm chú nhìn. Họ muốn nhìn xem vị thần tiên nào có thể ngồi cùng xe với đại ma vương nhà họ Vũ này, còn được anh đích thân mở cửa cho nữa cơ chứ
Đầu tiên, cô gái bước một chân ra trước, đôi giày cao gót màu trắng trong suốt như thủy tinh, giống như đôi giày của nàng Lọ Lem trong truyện cổ tích. Bước ra ngoài là thân ảnh nuột nà vòng nào ra vòng nấy, một body mà hàng ngàn cô gái ao ước. Và đó cũng chính là Trang Nhược Uyển
Gương mặt không góc chết của cô chỉ trang điểm nhạt cũng đủ để nổi bật hơn nhiều người, trên người là chiếc váy ôm sát cơ thể màu trắng, là chiếc váy có cổ hình chữ V xẻ sâu trong rất quyến rũ
Vũ Dạ Triệt quét mắt một vòng, mặt mày liền đen lại. Ở đây có rất nhiều người đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào cô, điều này đối với anh đương nhiên là không hài lòng. Vũ Dạ Triệt gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, kéo sát vào lòng mình. Nhược Uyển ngước lên nhìn anh, rồi nở một nụ cười đầy dịu dàng
– Triệt, anh đừng lo… Em không để tâm đến họ đâu!
Nghe lời cô nói như vậy, tâm tình của anh cũng có phần thoải mái hơn. Lời Trang Nhược Uyển nói không chỉ là lời nói suôn, cô là dạng người nói được làm được. Vũ Dạ Triệt cùng Nhược Uyển sánh bước đi vào trong. Nhiều người thầm nghĩ hai người họ rất xứng đôi
Lúc này, Ưng Phiên từ đằng xa liền đi đến bên cạnh Vũ Dạ Triệt, ông ta niềm nở nhìn anh
– Vũ đại thiếu gia, hân hạnh hân hạnh
– Tổng thống đại nhân quá khách khí rồi!
Ưng Phiên đưa tay ra trước ý là muốn bắt tay anh, đương nhiên Vũ Dạ Triệt không muốn làm “Tổng thống” mất mặt nên cũng nhàn nhạt bắt tay với ông. Hai người nói được mấy câu thì Hạ Kim Thành và Hạ Linh Lam cũng đi đến. Hạ Linh Lam nhìn Nhược Uyển với ánh mắt rực lửa, vì từ khi cô xuất hiện thì dường như hình ảnh sáng chói của Hạ Linh Lam liền bị mờ đi. Cô ta không cam tâm
Đến càng gần thì cô ta liền thay đổi sắc mặt, Hạ Linh Lam nở một nụ cười vui vẻ nhìn cô
– Chị Uyển, đây là cha em. Còn đây là cậu ruột của em!
Hạ Linh Lam còn cố ý nhấn mạnh từ “cậu ruột”, nhưng Nhược Uyển dường như chẳng để trong mắt. Cô chỉ nhàn nhạt gật đầu
Chưa được 2 phút sau, Ưng Phiên đã hô to một tiếng. Ánh mắt của mọi người liền hướng ra cổng chính
– A! Tuyệt lão gia…. Chào mừng chào mừng, cảm ơn ngài đã nể mặt tôi đến đây!
Và vâng, người đó chính là Tuyệt lão gia – Tuyệt Khuyết. Ông lạnh mặt đi vào, bên cạnh là 3 thuộc hạ của mình, một là Chu Tước, một là Kim Long và còn một người đó là Tân Yết
Ưng Phiên cùng Hạ Kim Thành nhìn thấy Tuyệt Khuyết đến dự buổi tiệc này liền vui trong lòng, họ đã nghe Hạ Linh Lam nói về Nhược Uyển, đã nói rằng cô gái này tính cách rất kì lạ, còn thường xuyên “bắt nạt” Hạ Linh Lam. Thân là cha là cậu, đương nhiên hai người họ sẽ đau lòng. Nên muốn dựa vào buổi tiệc này để cho Nhược Uyển một bài học
Hạ Linh Lam nhìn cô rồi mỉm cười, giả vờ nói
– Chị Uyển, đây là Tuyệt lão gia… Chắc chị ít khi gặp được nhỉ?
– Đúng… Rất ít gặp!
Nghe câu trả lời của Nhược Uyển như vậy, cả ba người kia liền mở cờ trong bụng. Hạ Linh Lam muốn nhân cơ hội này chỉnh cô lại một lần, để sau này Nhược Uyển không dám vênh mặt nữa
Còn Vũ Dương và Vũ lão gia đi lại gần, hai người họ chính là muốn giúp đỡ Nhược Uyển và Vũ Dạ Triệt.
Nhưng chưa để ai lên tiếng, thì bên cạnh Tuyệt lão gia. Chu Tước, Kim Long và Tân Yết đã làm một nghi thức. Đó là nắm chặt bàn tay đặt trên ngực trái, còn không ngần ngại quỳ một chân xuống dưới chân của Nhược Uyển, ba người họ đồng loạt hô to một tiếng
– Tiểu thư!
Nhược Uyển không nói gì chỉ gật đầu, sau đó cô nhanh chóng đi đến bên Tuyệt Khuyết tươi cười khoác tay của ông. Hạ Linh Lam hơi hoảng hốt, vì từ trước đến giờ chưa ai dám động vào Tuyệt Khuyết cả
– Chị Uyển, người này không thể động!
Nhược Uyển không thèm để ý đến cô ta, chỉ nhìn Tuyệt lão gia rồi nũng nịu lay tay ông. Điều này làm cho Hạ Kim Thành và Ưng Phiên hơi lo sợ, nhưng rồi liền vui vẻ trong lòng, họ nghĩ lần này Nhược Uyển chết chắc
Nhưng!!
1 phút…..
2 phút…..
3 phút…..
4 phút…..
5 phút trôi qua, Tuyệt Khuyết không gạt bỏ tay cô ra, mà gương mặt còn giãn đi vài phần, trên gương mặt lạnh tanh kia gần như có nét cười
– Bác!
Tất cả mọi người giật mình, ngay cả Vũ Dương cũng giật mình ngây người nhìn cô. Trang Nhược Uyển vừa gọi Tuyệt Khuyết là “Bác” sao? Là bác đó!
– Tiểu Ái con khỏe chứ? Sao lại không đến thăm bác và ông ngoại?
Giọng nói này của Tuyệt Khuyết dường như ít ai chứng kiến tận mắt, thường thì ông nói không quá 5 từ. Nhưng hiện tại lại hỏi một câu dài như vậy, khiến người ta chấn động lắm nha
Hạ Kim Thành, Ưng Phiên và Hạ Linh Lam hơi hoảng, sống lưng tự dưng lại lạnh buốt
– Bác ~ con bận nha ~ Bác đẹp trai đừng giận Tiểu Ái nha ~
Tiểu Ái là tên thân mật ở nhà của Trang Nhược Uyển, “Ái” chính là yêu thương. Từ Trang gia đến Tuyệt gia chỉ có một mình cô là cháu, cả hai nhà đương nhiên đều yêu thương đứa cháu này rồi
Trang Nhược Uyển nũng nịu với Tuyệt Khuyết. Ông mỉm cười dịu dàng xoa đầu cô, rồi nói
– Ông ngoại rất nhớ con, con phải tranh thủ về Ân Thanh thăm ông. Biết chưa?
– Con biết rồi ạ ~
Nhược Uyển mỉm cười ngọt ngào nhìn ông, sau đó cô nhìn sang Vũ Dạ Triệt nháy mắt
– Xin giới thiệu với Linh Lam sư muội. Đây là bác ruột của tôi. Đúng là tôi rất ít khi gặp bác, vì bác ở xa Phong thành quá. Hôm nay cảm ơn ngài Tổng thống đã giúp tôi gặp lại bác!
Nhược Uyển nhếch môi khinh bỉ. Nếu nhìn từ góc độ chính trị mà nói, Ưng Phiên quả thật không cần sợ Tuyệt Khuyết như vậy. Nhưng mà!
Trong thời gian ông ta ứng cử Tổng thống, thì có rất nhiều việc nhờ đến Tuyệt Ảnh Quân của Tuyệt Khuyết, ngoài ra Tuyệt Khuyết còn nắm giữ rất nhiều bí mật quan trọng của Ưng Phiên. Chỉ cần những bí mật đó lộ ra, đừng nói là một Tổng thống như Ưng Quân, ngay cả Hạ gia và Ưng gia hợp lại cũng chỉ có con đường chết.
Cũng nhờ như vậy, Ưng Phiên luôn phải cố gắng nhịn nhục, cho dù có bị như thế nào
Hạ Linh Lam tức giận, cứ ngỡ sẽ chỉnh lại Trang Nhược Uyển nhưng không ngờ!
– Luận về nhà nội… Tiểu Uyển thắng. Luận về nhà ngoại… Tiểu Uyển thắng. Luận về bạn trai… Haha! Tiểu Uyển nhà ta toàn thắng!
Đây là giọng nói của Vũ Dương. Thật ra bản thân Vũ Dương cũng không ngờ là thân thế Nhược Uyển lại kinh người như vậy nha, vậy… Vậy chẳng phải Trang Nhược Uyển chính là cháu gái vàng ngọc của hai nhà Trang – Tuyệt hay sao? Vậy thì… Cái chức danh Hạ tiểu thư hay là cháu gái Tổng thống thì có là gì so với Nhược Uyển kia chứ?
– Ngài Tổng thống, nghe nói… Cháu gái tôi hay bắt nạt cháu gái ngài sao?
– Haha, hiểu lầm…. Hiểu lầm thôi. Trang tiểu thư làm sao có thể bắt nạt cháu tôi, Tuyệt tiên sinh ngài đừng hiểu lầm. Không có… Không có chuyện đó đâu!
Ưng Phiên cười gượng, bây giờ thật sự ông ta chẳng dám nói “đúng vậy”, nếu như cái mồm thối này nói bậy ông rất sợ sẽ mất luôn cái chức “Tổng thống” này quá
– Ngài Tổng thống, ngài nên nhớ. Ngài leo lên được vị trí này là nhờ Tuyệt gia, đương nhiên! Chỉ cần ngài làm gì tổn hại con cháu của Tuyệt gia thì vị trí này… Lập tức… Có người thay thế!
Ưng Phiên run lên một cái, ông ta gật đầu như bổ thóc. Tuyệt Khuyết cười khinh rồi ra hiệu cho Tân Yết
Tân Yết đi lên phía kháng đài. Cầm micro lên vào nói
– Xin chào mọi người, tôi là Tân Yết là thuộc hạ của Tuyệt tiên sinh. Hôm nay tôi muốn nói với một số người vài lời…. Tiểu thư Trang Nhược Uyển cũng tức là Ảnh Hậu Trang đây là con cháu của Tuyệt gia. Chỉ cần ai có mưu đồ hãm hại tiểu thư, thì Tuyệt gia sẽ không nhân nhượng với bất kì ai! Nên nhớ rõ. Chỉ cần Tiểu thư có bất trắc gì, Tuyệt gia sẽ đuổi cùng giết tận cả nhà người đó. Đây là lời cảnh cáo cuối cùng!
Sau đó, Tân Yết lại về đúng vị trí của mình. Nhược Uyển chỉ mỉm cười, lâu nay cô không muốn thông báo chỉ là để xem có ai muốn “chỉnh” cô không, nhưng xem ra hai cha con nhà họ Hạ này chính là muốn “chỉnh chết” cô. Nhưng rất tiếc, cô là mèo tinh… Mà mèo có đến chín cái mạng! Muốn hại cô? Hai người con non lắm! Ngài Tổng thống sao? Cũng chỉ là chức danh, Nhược Uyển cô khinh!
Kết thúc bữa tiệc, Tuyệt Khuyết sai Tân Yết ở lại làm vệ sĩ của cô. Đương nhiên lúc đầu Trang Nhược Uyển từ chối, nhưng rồi cũng phải chấp nhận. Trong số ba người thuộc hạ thì Tân Yết là người mưu mô và lợi hại nhất, Tuyệt Khuyết để Tân Yết lại cho Nhược Uyển đương nhiên là ông không muốn cháu gái mình bị thương rồi
[………………………]
Sau khi về Vũ Trạch
Tân Yết được Vũ Dạ Triệt sắp xếp cho một phòng gần phòng của anh. Còn Nhược Uyển sau khi về nhà liền bị Vũ Dương luôn miệng tâng bốc
– Ối chị dâu, chị lợi hại thật đấy!!! Không ngờ chị lại là con cháu của Tuyệt gia. Quá xá ngầu
– Chị dâu, ở Tuyệt gia có lớn như ở Vũ Trạch này không?
– Chị dâu chị dâu, có phải Tuyệt lão gia vẫn độc thân đúng không?
– Chị dâu chị dâu, chị nói xem nếu em vào Tuyệt Ảnh Quân liệu có muộn không?
– Chị dâu chị dâu, chị nói xem hôm nay Hạ gia và Ưng Phiên sẽ quê độ thế nào?
– Chị dâu ối, chị thật sự quá trâu đi!!
– Vũ Dương, anh có im đi không? Phiền chết đi được!!
Nghe tiếng hét của Trang Nhược Uyển, Tân Yết bay nhanh…. Nói đúng là bay đó, bay nhanh xuống nhà, đứng chặn trước mặt của cô, gương mặt ác quỷ của Tân Yết làm cho Vũ Dương sợ hãi mà lùi về sau vài bước, liên tục lắc đầu rồi khóa miệng lại… Nhưng anh vẫn nghiêng đầu hỏi
– Chị dâu, chị thật sự là cháu gái của Tuyệt gia à?
– Không phải tôi thì là anh à?
Vũ Dương: “…………………”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!