Cô Ấy Làm Loạn, Vì Tôi Cho Phép!
Chương 9: Không Phải Nhị Thiếu... Mà Là Đại Boss
Sau khi ở phim trường bước ra, sự vui vẻ của Nhược Uyển hiện rõ trên gương mặt diễm lệ của cô. Nét cười càng lúc càng đậm. Mộ Sa và Lạc Minh nhìn nhau không hiểu, riêng chỉ có Tân Yết là âm thầm nở một chút nụ cười nhẹ ở trong lòng. Từ lâu rồi, nụ cười này ít khi xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của cô
– Chị Uyển, vậy… Vậy bọn em về trước nhé?
Mộ Sa lên tiếng. Nhược Uyển bất chợt quên mất bây giờ cô còn có hai trợ lí mới, cô nhìn họ rồi nhẹ nhàng nói
– Đi ăn trưa cùng chị. Xem như bữa tiệc chào đón hai đứa trở thành trợ lí của chị. Yên tâm đi, hôm nay tam thiếu trả tiền
Mộ Sa nghe cô nói ánh mắt liền sáng hơn đèn pha ôtô, Tân Yết liếc nhìn Mộ Sa rồi lắc đầu. Trong lòng thầm than vãn một số điều. Còn Lạc Minh căng thẳng đến mức không đi được, tên nhóc này rất nhát gan, chỉ cần nghe đến Vũ Dương là toàn thân căng cứng, sợ hãi đến nổi sắp không đứng vững rồi. Nhưng cậu ta không biết rằng, Vũ Dương chỉ là tam thiếu. Mà bây giờ, hai người họ sắp gặp được ông chủ lớn của Vũ Thị
– Đi thôi
Nhược Uyển tao nhã đi đến chiếc xe màu đen. Người đàn ông trong xe nhìn thấy cô liền bước xuống, đi vòng lại mở cửa xe cho cô. Trước khi đóng cửa lại còn không quên hôn nhẹ lên môi cô
Còn Mộ Sa và Lạc Minh đứng há hốc. Tân Yết nhìn hai người họ lắc đầu rồi thẳng tay nhét hai người họ vào chiếc xe màu trắng của Vũ Dương
Hai chiếc xe bắt đầu lăn bánh đến một nhà hàng có tên “Tulip”, nhà hàng này là của Vũ Thị, hoa Tulip cũng là một loài hoa mà Nhược Uyển khá yêu thích. Nhà hàng này mở được hai năm, khách hàng vào đây chủ yếu là Ái Uyển ( “Ái” là yêu thương, “Uyển” là tên của cô. “Ái Uyển” chính là nhưng fan cứng của Nhược Uyển). Vì không gian trong nhà hàng xung quanh đều dán đầy ảnh của Nhược Uyển, còn có cả một chữ kí siêu to của cô. Ngoài ra, khi vào nhà ăn này nếu may mắn còn có thể gặp được Nhược Uyển. Với những fan cứng, dường như ngày nào cũng nuôi hi vọng được gặp Nữ Vương của mình
Hai chiếc xe sang trọng dừng tại chỗ đỗ xe của nhà hàng, tất cả 6 người đi đến một thang máy bí mật chỉ giành riêng cho họ. Đi vào một phòng ăn lớn, quanh quanh đều là những hình ảnh trên phim của Nhược Uyển. Mộ Sa nhìn chăm chú đến nổi quên hỏi rằng “người đàn ông” đang đứng bên cạnh Trang Nhược Uyển là ai
– Oa, nơi này thật là đẹppp
– Đương nhiên rồi, nơi này là thiết kế đặc biệt cho chị dâu mà
Nghe Vũ Dương nói như vậy, Mộ Sa mới bắt đầu liếc nhìn người đàn ông kia. Mộ Sa định nói gì đó những đã được Vũ Dương chặn lại, cậu ta bảo ăn trước rồi nói
Trong khi ăn, Mộ Sa quan sát thái độ cũng như hành động của nam nhân kia. Một lúc sau, Mộ Sa rút ra một kết luận
“Tên nam nhân này rất lạnh lùng, thái độ cực kì cực kì khó gần cũng như khiến người ta sợ hãi. Nhưng mà, trái lại với vẻ ngoài lạnh lùng lại là một người nam nhân dịu dàng với Chị Uyển. Xem như cũng tạm được!”
Tuy Mộ Sa không nói ra thành lời nhưng Lạc Minh là bạn của Mộ Sa đương nhiên sẽ hiểu cô bạn của mình đang nghĩ gì. Lạc Minh chỉ biết trong lòng bây giờ thật sự rất căng thẳng. Còn tên Tân Yết thì phải dửng dưng như chưa có việc
Dùng bữa xong, Vũ Dạ Triệt đưa Nhược Uyển và Tân Yết về Vũ Trạch trước. Còn Vũ Dương thì đưa Mộ Sa và Lạc Minh đến nơi ở mới
[………………………]
Trên xem của Vũ Dương, Mộ Sa xoa xoa cằm tựa như bà cụ non. Nhướn mày nhìn cậu ta
– Tam thiếu, người nam nhân khi nảy là ai vậy?
– Chắc cô không gặp được. Đó là anh trai tôi!
– Vũ Mục An? Vũ nhị thiếu Mục An sao? Không đúng! Nghe nói anh ấy không có ở Phong thành mà?
Vũ Dương hiểu được suy nghĩ của Mộ Sa, nghe cô nói như vậy cậu ta gật đầu
Mộ Sa càng khó hiểu, nếu không phải Vũ nhị thiếu… Thì lẽ nào….
– Vũ đại boss??? Thật à???
– Là thật!
– Ôi ôi ôi, đỡ đỡ đỡ tớ đi tiểu Lạc… Ôi trời, shock muốn bay màu!
Lạc Minh khẽ cười, Mộ Sa bây giờ vẫn còn chưa hoàn hồn được. Mộ Sa ngồi trên xe mà suy nghĩ trên trời dưới đất, đến một lúc sau. Mộ Sa cùng Lạc Minh đã đến nhà mới của họ. Căng nhà này không gần Vũ Trạch nhưng lại gần với một Studio có tên là “Mục Uyển”, hãng thời trang này cả trong nước và quốc đế đều ưa dùng. Studio đặt trụ sở chính tại Sương Thành. Nơi Sương Thành cũng chính là nơi mà nhà họ Trang có thế lực mạnh mẽ nhất
Hãng thời trang Mục Uyển đã làm rạng danh Sương Thành. Những người trong thành phố đều ưa chuộng vì mẫu mã rất đa dạng, giá cả cũng không quá đắt. Tuy nhiên, ít ai biết được hãng thời trang này là một tài sản nhỏ của Vũ Mục An, từ “Mục” trong tên chính là Mục An. Còn từ “Uyển” đương nhiên là Nhược Uyển. Nhưng không ai biết, ngay cả Vũ Dạ Triệt cũng không!
Mộ Sa nhìn nơi mà Vũ thị sắp xếp cho mình và Lạc Minh mà há hốc. Quay đầu lại nhìn sang Studio bên cạnh mới hoành tráng làm sao, Mộ Sa càng điêu đứng. Cô nhóc sắp ngất tới nơi rồi. Sao nơi này lại có thể sầm uất như vậy cơ chứ? Giá thành còn ở trên trời nữa
Sau khi đã đưa Mộ Sa và Lạc Minh về nhà an toàn thì Vũ Dương đi thẳng đến công ti
[…………………………]
Còn bên kia, Vũ Dạ Triệt không lái xe mà lại ngồi phía sau cùng Nhược Uyển. Để lại ghế lái cho Tân Yết
Tân Yết liếc nhìn anh rồi tức giận ngồi vào ghế lái. Vũ Dạ Triệt hài lòng
Anh đưa tay ôm lấy Nhược Uyển, kéo cô vào lòng để cô đối diện mặt mình
– Triệt, hôm nay em thể hiện có tốt không?
Giọng nói dịu dàng đầy ma mị của Nhược Uyển làm Vũ Dạ Triệt không thể nhịn được. Bờ môi đỏ xinh mấp máy vài từ, anh không trả lời cô
Đưa tay đặt sau gáy của cô, kéo cô sát vào mình. Điên cuồng hôn lấy cô
Tân Yết đang lái xe khi nhìn từ gương chiếu trong xe liền đen mặt “Thức ăn chó miễn phí đây!”
Sau đó Tân Yết bĩu môi rồi quay lại tập trung lái xe. Còn hai người phía sau vẫn hiên ngang hôn nhau, được một lúc sau thì Vũ Dạ Triệt mới buông cô ra, để cô lấy lại dưỡng khí. Anh nhẹ nhàng nói
– Đánh rất hay, sau này… Mạnh thêm một chút, nhưng đừng để bản thân đau tay! Nhớ chưa!
Nhược Uyển gật đầu cười ngọt ngào!
Tân Yết: “……………” nội tâm gào thét! “Tôi muốn rời khỏi đây, tôi là cẩu Fa gâu gâu gâu, tôi không thích thức ăn chó. Đừng dồn cho tôiii!!!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!