Cỏ Ba Lá ( Three Leaf Clover ) - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Cỏ Ba Lá ( Three Leaf Clover )


Chương 23


Kết nối với Sâu chúng ta cùng trò chuyện: https://www.facebook.com/melody2108/
******************
Ngô Diệc Hiên kéo Diệp Hạ ra khỏi chăn lôi cô vào phòng vệ sinh. Anh lấy bàn trải bỏ kem đánh răng lên rồi đưa cho Diệp Hạ lúc này cô mới miễn cưỡng thanh tỉnh một chút để đánh răng. Anh cũng tiện thể đánh răng cùng luôn.

Trong lúc đánh răng Diệp Hạ chú ý tới một điểm: “Tại sao ở đây lại có mỗi thứ hai chiếc? Anh nói mau, có phải anh đã có âm mưu từ trước rồi đúng không?”.

Ai đó khoác tay lên vai Diệp Hạ dùng vẻ mặt vô tội trả lời: “Đồ ở đây do Tiểu Hy mua”. Nghe được câu trả lời Diệp Hạ tặng cho anh một ánh mắt đầy ẩn ý rồi tiếp tục đánh răng. Trợ lý của anh thì không hiểu ý của anh chắc. Đúng là không sợ lưu manh chỉ sợ lưu manh có tri thức.

Bữa trưa nay được chính tay Ngô Diệc Hiên chuẩn bị do Diệp Hạ bị tác dụng của rượu làm nhức đầu. Anh đi ra từ bếp, đưa cho cô cốc nước giải rượu: “Uống một chút đi, sẽ dễ chịu hơn”.

Diệp Hạ ngồi dậy từ sopha uống hết cốc nước sau đó lại nằm ườn ra. Ngô Diệc Hiên ngồi xuống bên cạnh xoa bóp đầu giúp cô: “Cho em chừa lần sau không được uống rượu nữa”.

“Em chừa rồi, đầu nhức chết đi được”.

Nhờ sự chăm sóc của Ngô Diệc Hiên tới chiều Diệp Hạ đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Anh cũng đã đến lúc phải rời đi để chuẩn bị cho phần trình diễn tối nay. Diệp Hạ cũng tranh thủ chưa tới giờ chuẩn bị một chút, chẳng mấy khi được đi chơi nên cần phải xinh đẹp.

Đúng 6 giờ tối Diệp Hạ đi xuống dưới đại sảnh đợi đám người Đỗ Duệ Thần tới đón. Hôm qua sau khi nghe nói anh trai sẽ biểu diễn ở đại nhạc hội nên Nhã Ngôn đòi đi bằng được.

Đợi khoảng vài phút thì xe của Đỗ Duệ Thần tới, vừa lên xe Diệp Hạ đã bị Nhã Ngôn bám lấy: “Chị Diệp Hạ mau nhìn xem phong cách hôm nay của em thế nào?”.

Diệp Hạ nhìn Nhã Ngôn một lượt rồi nói: “Rất đẹp. Em rất biết cách phối đồ”. Sau đó suốt dọc đường hai người tíu tít nói chuyện đến quên cả trời đất.

Đêm đại nhạc hội diễn ra được phân nửa thời gian thì tới phần của Ngô Diệc Hiên. Anh vừa lên sân khấu thì fan hâm mộ ở dưới đã hò reo ầm ĩ vì đã lâu chưa được gặp thần tượng. Bài hát anh trình diễn có tên là “Gặp em đúng lúc”. Khi giọng ca của anh được cất lên mọi người đều hòa mình vào trong giai điệu và lời ca của bài hát cùng phần biểu diễn của các dancer.

Đến phần nhạc dạo, Ngô Diệc Hiên đi từ sân khấu xuống chỗ của khán giả. Hành động này khiến không khí của hiện trường nhất là phía fan của anh đều bùng nổ.

Mà trái tim của Diệp Hạ lúc này đang đập loạn nhịp bởi vì anh đi tới phía cô. Theo như kịch bản hôm tổng duyệt thì anh sẽ mời một bạn khán giả nữ lên sân khấu. Này, không phải chứ. Còn đang đắm chìm trong suy nghĩ thì Ngô Diệc Hiên dừng lại trước mặt Diệp Hạ xèo tay ra, trong vô thức cô đã đưa tay cho anh rồi cứ thế trước ánh mắt ngưỡng mộ và tiếng hò reo của mọi người bị dẫn lên sân khấu.

Khi hoàn hồn lại Diệp Hạ đã ở trên sân khấu, Ngô Diệc Hiên để cô ngồi vào bộ bàn ghế đã được chuẩn bị sẵn. Mặc dù bất ngờ đến không phản ứng kịp nhưng cô vẫn đủ bình tĩnh để phối hợp diễn với anh. Trong khung cảnh với bong bóng bay đầy trời, anh đi tới tặng cho cô một chùm bóng bay, cô mỉm cười nhận lấy sau đó ngồi nghe anh hát và cuối cùng là kết thúc.

Kết thúc, Ngô Diệc Hiên ôm Diệp Hạ một cái, cô liền nhân đó ghé vào tai anh nói: “Gần đây anh rất thích chơi trò đánh lén em”.

Ngô Diệc Hiên vẫn mỉm cười cho mọi người xem mà đáp: “Anh chỉ sợ mời người khác lên sân khấu sẽ làm em ghen thôi”.

“Em mới không thèm. Lát về tính sổ với anh sau”.

Diệp Hạ đi xuống sân khấu sau đó nói vài câu với Nhã Ngôn rồi lặng lẽ rời đi. Phải cố gắng lắm cô mới có thể ra được bên ngoài. Cô đeo thẻ ra vào hôm qua lấy ở chỗ ban tổ chức, đường hoàng đi lại sau hậu trường mà không bị ai để ý, sau đó tìm được phòng nghỉ của Ngô Diệc Hiên.

Gõ cửa, nhận được câu trả lời liền đi vào. Ngô Diệc Hiên đang nhắm mắt nghỉ ngơi, có lẽ anh tưởng là người trong nhóm nên không tỉnh dậy.

Diệp Hạ nhẹ nhàng đi tới nhếch khóe môi, đổi giọng ngọt ngào nói, âm thanh vô cùng ái muội: “Anh Diệc Hiên!”. Gọi xong câu này tự cô còn cảm thấy muốn ói. Không đợi anh kịp mở mắt phản ứng cô liền cúi xuống hôn lên môi anh.

Ngô Diệc Hiên ngược lại không phản kháng mà còn vòng tay ôm eo kéo Diệp Hạ xuống sopha đảo khách thành chủ hôn cô sâu hơn. “Bảo bối, đây là em tự rước họa”.

Sau một hồi dây dưa, Ngô Diệc Hiên mới hài lòng rời môi Diệp Hạ. Mất một lúc bình ổn lại hơi thở, Diệp Hạ nhăn nhó lên tiếng hỏi: “Tại sao anh lại biết là em cơ chứ?”.

“Mùi hương hoa hồng đặc biệt trên người đã tố cáo thân phận của em. Còn nữa, chỉ em mới có đủ khả năng vượt qua mấy tầng an ninh và Trịnh Kì đang ở ngoài cửa”.

Diệp Hạ phồng miệng thể hiện sự bất mãn: “Không vui”.

Ngô Diệc Hiên hôn nhẹ lên môi cô một cái, cưng chiều nói: “Đi ra ngoài cùng anh”.

“Hả? Đi đâu? Bị ai nhìn thấy thì sao?”.

“Yên tâm, cứ đi rồi sẽ biết”.

Hai người đi ra ngoài sau đó lên tầng thượng của sân vận động. Từ trên cao ngắm cảnh nhộn nhịp của thành phố rất thú vị. Đúng lúc này đồng hồ đếm ngược ở phía xa đang đếm dần 5… 4… 3… 2… 1… Chúc mừng năm mới. Ngô Diệc Hiên đứng ở sau lưng ôm Diệp Hạ vào lòng rồi nói: “Năm mới vui vẻ”.

Diệp Hạ mỉm cười ngọt ngào đáp: “Năm mới vui vẻ”.

Họ lại tiếp tục im lặng cùng ngắm những chùm pháo hoa rực rỡ với đủ sắc màu tỏa sáng trên bầu trời đêm. Khung cảnh này thật đẹp, cô sẽ mãi mãi khắc ghi nó trong hồi ức.

Vô tình Đỗ Duệ Trúc cũng lên đây chứng kiến một màn vừa rồi. Nhìn thấy sự hài hòa, hạnh phúc giữa Ngô Diệc Hiên và Diệp Hạ khiến cô cảm thấy không cam lòng. Đáng lẽ ra người ở bên cạnh Ngô Diệc Hiên phải là cô mới đúng. Không được, cô phải giành lại.

Diệp Hạ và Ngô Diệc Hiên dành ra hai ngày để đi chơi Thượng Hải nhưng đến ngày thứ hai thì Diệp Hạ nhận được điện thoại của An Ninh nói rằng Shiba bị ốm, nó không chịu ăn gì cả. Vậy là kế hoạch tiếp theo bị hủy, cô đặt vé máy bay về ngay buổi chiều hôm đó Ngô Diệc Hiên cũng quay về cùng cô.

Vì fan hâm mộ nên lúc quay về Ngô Diệc Hiên sắp xếp đi cửa thường để fan có thể gặp được mình. Diệp Hạ cũng không ai biết mặt nên cô có thể an toàn đi cùng anh và mọi người dưới thân phận một nguời trong đoàn.

Vừa ra khỏi cửa an ninh fan của Ngô Diệc Hiên đã đợi sẵn ở đó, mọi người đứng rất có trật tự, không chen lấn xô đẩy. Anh nán lại chút ít để nhận thư, một vài món quà nhỏ của người hâm mộ và tặng socola nóng đã chuẩn bị cho họ. Đến lúc chuẩn bị rời đi fan của anh còn đặc biệt gửi tặng cho Diệp Hạ mấy con thú nhồi bông nhỏ trông rất đáng yêu. Do tay của Ngô Diệc Hiên đã cầm khá nhiều đồ nên Diệp Hạ đang đứng bên cạnh đường hoàng nhận “hộ” quà.

Nhận xong quà không biết từ đâu có rất nhiều phóng viên xuất hiện nhưng mục tiêu của bọn họ không phải là Ngô Diệc Hiên mà là Diệp Hạ. Họ vây kín cô, liên tục chụp ảnh và nói rằng có nguồn tin cung cấp cô chính là người yêu bí ẩn của Ngô Diệc Hiên, tình hình hiện trường bị mất khống chế một cách nghiêm trọng. Diệp Hạ muốn thoát ra khỏi vòng vây nhưng không làm gì được.

Thấy tình hình vừa rồi mọi người trong đoàn cố gắng cản phóng viên ra tạo khoảng trống cho Ngô Diệc Hiên đến gần Diệp Hạ. Anh giơ tay ra kéo cô vào lòng che chắn cẩn thận rồi cố gắng đi ra ngoài. Cùng lúc đó fan hâm mộ của anh cũng tiến vào tạo thành hàng rào chắn cản đám phóng viên sang hai bên cho Ngô Diệc Hiên có thể thuận lợi đưa Diệp Hạ ra khỏi sân bay.

Sự việc diễn ra rất nhanh chóng khiến đám phóng viên trở tay không kịp, đến lúc phản ứng lại thì người đã đi mất.

Trong xe, Ngô Diệc Hiên đã thực sự bị đám phóng viên chọc cho tức giận thật rồi, sắc mặt của anh vô cùng tệ. Anh lấy điện thoại ra gọi điện cho Bạch Hạo Vũ: “Cậu lập tức liên hệ ngăn chặn tin tức hôm nay ở sân bay liên quan đến tôi. Gọi Đường Dạ tới tập đoàn, lát tôi sẽ tới”.

Gọi xong cuộc điện thoại vừa rồi Ngô Diệc Hiên quay sang hỏi Diệp Hạ đang ngồi ở bên cạnh: “Em không sao chứ? Xin lỗi, là do anh nên mới làm ảnh hưởng đến em”.

Diệp Hạ thở dài, mỉm cười: “Không sao, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra tình trạng như ngày hôm nay thôi. Coi như làm quen sớm một chút. Anh cũng đừng quá tức giận, sự việc không ảnh hưởng đến em đâu”. Để cho Ngô Diệc Hiên nguôi giận hẳn, Diệp Hạ không quên nói đùa với anh một chút: “Anh không chặn được những bức ảnh chụp em cũng không cần lo, em cũng là người có địa vị trong giới truyền thông đó. Cứ để em ra tay”.
Ngô Diệc Hiên nghe Diệp Hạ nói thì không khỏi mỉm cười, đưa tay nhéo má cô: “Được rồi, anh không tức giận nữa. Nhưng chuyện này buộc phải xử lí, cần làm cho đám phóng viên không dám manh động nữa”.

Sau khi cho Shiba ăn được một chút thì Diệp Hạ mới đi chuẩn bị bữa tối. Đang nấu cơm thì điện thoại của Diệp Hạ đổ chuông, cô nói đơn giản vài ba câu rồi cúp máy. Khi dọn đồ ăn ra bàn thì chuông cửa vang lên, Diệp Hạ đi ra mở cửa.

“Em vừa mới nấu xong bữa tối. Anh có muốn thử tay nghề của em không?”.

“Được, anh phải kiểm tra tay nghề của vợ một chút mới được”.

“Xin mời”. Vì thi thoảng hay bị anh đả kích kiểu này nên cô đã sớm luyện được đến trình độ mắt điếc tai ngơ trước những lời nói của anh rồi. Chuyện này là thường thôi.

Ăn xong bữa tối, Diệp Hạ và Ngô Diệc Hiên ngồi ở ban công ngắm cảnh, nhâm nhi tách trà nóng, tận hưởng không gian yên tĩnh của hai người.

Diệp Hạ cầm điện thoại lướt weibo xem tin tức hôm nay ở sân bay, cô nói với Ngô Diệc Hiên: “Trang fanclub chính thức của anh đăng bài yêu cầu các tòa soạn xóa bài viết và lên tiếng xin lỗi. Bài đăng được chia sẻ rất nhiều không chỉ fan của anh mà còn có fan của nghệ sĩ khác vì họ cũng đồng tình. Sự việc này đang ở top 1 hot search đó. Vậy anh xử lí tin tức kia thế nào?”.

“Đưa văn bản pháp luật cho kẻ chủ mưu. Nói với những bên liên quan rằng họ cũng chỉ bị người ta lôi kéo nên không truy cứu, chỉ cẩn họ xóa đống ảnh chụp kia đi là được”.

“Với tính cách của anh không chỉ gửi văn bản cho kẻ khởi xướng đâu ha?”.

“Văn bản pháp luật kia đưa ra là cho mọi người xem. Làm sao có thể tha thứ dễ dàng như vậy. Anh đã gửi đơn kiện bắt họ bồi thường tổn thất tinh thần. Tòa soạn đó là tờ báo nhỏ tài chính cũng không ổn nên định dựa vào tin tức lần này hi vọng sẽ cứu vớt được. Vậy nên trả xong số tiền này thì chắc cũng đủ để phá sản”.

Vừa nói chuyện xong điện thoại của Ngô Diệc Hiên liền đổ chuông. Anh liếc mắt thấy tên người gọi liền vội nghe máy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN