Cố Chấp Ngọt
Chương 76: Thiếu
Editor: Trà Đá.
Lỗ chân lông toàn thân Nam Từ vào khoảnh khắc ấy nở ra, sống lưng cũng có chút lạnh.
Da đầu cô hơi tê tê, đáy lòng lại dâng lên một cảm giác sợ hãi với anh.
Chỉ có một điều cô biết chắc chắn là cho dù chuyện gì xảy ra, thì Hoắc Lâm sẽ không làm tổn thương cô.
Nhưng cô vẫn không nhịn được khẽ run rẩy, bàn tay nhỏ chống đỡ trên ngực anh, dùng sức đẩy anh.
“Hoắc Lâm, anh đừng như vậy, anh phải nghe em nói, em…”
Hoắc Lâm khẽ nhếch môi, trên mặt lại thêm phần quỷ dị khiến người khác sợ hãi.
Anh thấp giọng thì thầm: “Nói đi bảo bối, anh nghe đây, nghĩ ra lý do nào hay ho lừa gạt anh rồi hả.”
Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng, mang theo ý cười, lúc nói chuyện thì môi mỏng của anh vẫn còn lưu luyến trên gương mặt cô: “Để xem lần này anh có còn giống một thằng ngu bị em lừa gạt nữa không.”
Nam Từ cảm thấy Hoắc Lâm điên rồi, mà không chỉ một mình anh điên, anh rõ ràng còn muốn bức cô điên.
“Hoắc Lâm! Anh đừng như vậy mà, em không lừa anh! Anh phải tin em! Em chỉ sợ nói cho anh biết thì anh sẽ ngăn cản em… Em cũng muốn nói mọi chuyện cho anh biết, nhưng lúc đó phản ứng của anh…”
Nam Từ hầu như dùng hết sức lực để đẩy anh, nhưng anh vẫn bất động, không chỉ như vậy, bàn tay của anh còn bắt đầu dẫn lửa ở bốn phía, cô cảm giác áo lông cũng bị anh kéo lên, đầu ngón tay mát lạnh của anh hướng lên trên, anh hoàn toàn không cho cô chống cự.
Nam Từ gấp muốn khóc, cô đã cùng Hoắc Lâm một lần, nên cô không có lý do gì để trốn tránh anh.
Cứ coi như hiện tại anh như thế nào, thì cô cũng hiểu được, cũng sẽ không chống cự.
Nhưng chuyện vẫn chưa giải thích rõ ràng, tâm tình anh lại không ổn định, nên cô hoàn toàn không muốn làm những chuyện khác!
“Hoắc Lâm!”
Cô la lớn, gấp đến độ thở không nổi: “Em không cố ý lừa anh! Em thật sự muốn đến đại học C, nhưng nếu như em nói với anh thì chắc chắn anh sẽ không đồng ý! Anh nhất định sẽ nghĩ ra trăm phương nghìn kế ngăn cản em! Cho nên em bắt buộc phải tiền trảm hậu tấu!”
“Đây chính là lý lo em lừa anh đó hả?”
Hoắc Lâm ghì chặt lấy cô, môi mỏng khẽ cắn cằm cô, thậm chí không thèm ngẩng đầu nhìn cô, có vẻ như không muốn nghe cô nói.
“Hoắc Lâm!”
“Suỵt!”
Hoắc Lâm ngẩng đầu, ngón tay thon dài chặn môi Nam Từ: “Bảo bối, đừng nói nữa, bây giờ em có nói gì cũng không thể lừa anh nữa đâu.”
Anh vừa nói, vừa dùng sức cởi bỏ quần áo Nam Từ.
Nam Từ vừa tức vừa gấp, nhưng ngoại trừ việc cô nắm chặt tay đấm người anh hai cái, thì hoàn toàn không có biện pháp gì.
Lúc này Hoắc Lâm chậm rãi đứng dậy, anh đứng ở bên giường, ánh mắt rủ xuống nhìn Nam Từ, đầu ngón tay bắt đầu cởi bỏ từng nút áo sơ mi.
“Có lẽ anh đã quá nuông chiều em rồi.”
Giọng nói của anh nhàn nhạt, sắc mặt cũng dần trở nên lạnh đi: “Nuông chiều em đến mức em cảm thấy có thể khiến anh nhiều lần nhẫn nhịn nhượng bộ em.”
Nói xong, anh cởi áo sơ mi, hung hăng quăng xuống đất, rồi lại nằm trên thân Nam Từ một lần nữa.
Da thịt hai người không còn gì ngăn cản, Nam Từ có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh cực kỳ nóng, hơi thở của anh không khỏi khiến cô run rẩy.
Cô định mở miệng nói gì đó, nhưng lại bị môi anh hung hăng ngăn chặn.
Nụ hôn của anh cực kỳ tàn bạo, giống như đang trừng phạt cô.
Nói là hôn, nhưng không khác gì gặm cắn, giờ phút này anh giống như một con thú dữ bị mất kiểm soát, đang thỏa thích ăn con mồi của mình.
Nam Từ bị anh hôn đến ngạt thở, lúc anh buông cô ra, thì cô phải thở hổn hển từng chút.
Hoắc Lâm quỳ lên, anh chậm rãi cởi bỏ thắt lưng của mình, cuối cùng, anh trực tiếp lấy dây thắt lưng trói tay Nam Từ lại.
Nam Từ không thể tin được: “Hoắc Lâm?”
“Bảo bối, đây là trừng phạt.” Anh cúi người hôn lên đôi môi cô một cái, lẩm bẩm, “Em
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!