[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm - Chap 14: Gian phu dâm phụ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
294


[Cổ Đại] Nàng là hoàng hậu của trẫm


Chap 14: Gian phu dâm phụ


“Hoàng thượng, Diệp Phi đã tai qua nạn khỏi rồi ạ!” Giọng nói êm tai phá vỡ dòng suy nghĩ của hắn.

“Nàng làm tốt lắm!”

“Hoàng thượng, Hoàng hậu tỷ tỷ….Tỷ ấy…”

“Có chuyện gì sao?”

“Tỷ ấy…Không hiểu sao, sau khi từ Vĩnh Tình Cung trở về liền ngất đi, thiếp rất lo lắng liền gọi Thái Y tới xem.”

“Hoàng hậu làm sao?”

“Tỷ ấy….Thái y nói tỷ ấy…đã có hỉ mạch!”

“Cái gì? Nàng mau nói lại xem, nàng ấy làm sao?” Giọng hắn chợt trở lên thảng thốt bất thường, các cung nữ trong điện sợ đến co rúm người lại. Tại sao Hoàng thượng lại tức giận như vậy chứ, chẳng phải trước đây luôn lạnh nhạt với Hoàng hậu sao? Mà khoan đã, nếu đã lạnh nhạt thì làm sao Hoàng hậu có…..Vậy tức là….Chuyện động trời này thực sự xảy ra sao?

Cùng lúc đó, trong lãnh cung…Họa Ảnh cũng vô cùng bàng hoàng, nàng không ngờ, thật không ngờ…Tại sao nàng lại có thể có hỉ vào lúc này được cơ chứ? Nam nhân duy nhất gần gũi với nàng ba tháng nay đã không kề cạnh, nàng cũng chưa từng gặp một nam nhân nào ngoài chàng ấy, tại sao chứ?

“Nương nương, người trở về rồi sao?” Tiểu Hoa vui vẻ ôm chầm lấy Họa Ảnh.

“Tiểu Hoa, ta…ta…đã có hỉ mạch!” Họa Ảnh run rẩy đỡ lấy nữ nhân đang ôm mình kia, giọng nói như có như không cũng run run.

“Nương nương, người đang đùa nô tì đúng không?”

“Ta cũng không rõ nữa, Thái Y bắt mạch đã nói như vậy!”

Không hiểu tại sao tin đồn Hoàng hậu có gian phu bên ngoài, còn cùng tình lang mang thai. Từng lời đồn đại cay nghiệt vô cùng khó nghe lọt đến tai Lưu Thừa tướng.

“Bộp” Tiếng đập bàn ròn rã vang lên.

“Rốt cuộc Họa Ảnh nó đã làm cái gì mà gây nên tội nghiệt này!”

“Lão gia, ông bớt giận, có lẽ có kẻ muốn hãm hại con bé nên mới làm vậy! ” Lưu phu nhân bên cạnh chỉ có thể an ủi, hai người bọn họ vốn dĩ không thể ở cạnh con bé lâu dài, vốn biết rằng chốn thâm cung là nơi không nên vào. Cứ nghĩ rằng, Hoàng thượng sẽ bảo hộ nữ nhi của họ thật tốt, ai ngờ, chính nữ nhi liền vướng vào tin đồn lớn như vậy. Không biết giờ nàng có ổn không nữa?

“Nàng xem, ta sợ tên Hoàng thượng kia hẳn là chẳng còn quan tâm tới Họa Ảnh nữa rồi nên mới có kẻ tung tin đồn vớ vẩn như vậy. Sớm mai, bà liền vào thăm con bé xem sao?”

“Ân.”

___________________

“Hoàng hậu, Đức Phúc công công tới, có…thánh chỉ”

Lần này, dự cảm không tốt liền nổi lên, nàng rất bất an, nàng có cảm giác nếu đi liền không thể quay trở về nữa. Nhưng mà đây là thánh chỉ… Nghĩ như vậy, cuối cùng nàng cũng quyết định bước ra. Từng bước chân không vững chậm chạp đi tới trước mặt Đức Phúc.

Nhìn nàng, Đức Phúc cũng cảm thấy thương cảm, bất quá đây là bổn phận của hắn, trong cung vốn dĩ không nên có chuyện thương cảm, lỡ phận một cái liền có thể rơi đầu.

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết

Hoàng hậu phạm tội tày trời, vi phạm đạo lí luân thường

Liền phạt xuống làm thường dân, đem vào ngục thất, chờ ngày xét xử!”

Nữ nhân đang quỳ càng thêm lung lay, có lẽ số kiếp của nàng đã hết thật rồi!. Phụ thân, mẫu thân, nữ nhi có lỗi với hai người. Nữ nhi bất hiếu, không thể báo đáp công ơn dưỡng dục của hai người, không thể chăm sóc hai người lúc về già, nữ nhi thật xin lỗi!

“Họa Ảnh tiếp chỉ!”

“Người đâu, đưa Hoàng…À đưa Lưu Họa Ảnh vào ngục thất!” Sau khi nhận thánh chỉ, Đức Phúc nhanh chóng phân phó hai tên lính đưa nàng vô ngục. Tiểu Hoa đằng sau muốn giữ nàng lại nhưng nữ nhân yếu đuối làm sao có thể đọ với quân lính thường xuyên rèn luyện. Nàng bất lực nhìn Hoàng hậu bị lôi đi.

____________________

“Nô tỳ van cầu người, xin người hãy cứu lấy Nương nương!” Tiểu Hoa nước mắt tèm nhem cố bám lấy chân Lâm Phi. Lâm Phi nhắc chân đá một cái, Tiểu Hoa liền bay ra, ngã gục bên chậu hoa. Nhưng nàng không bỏ cuộc, nàng lại lồm cồm bò dậy, ôm chặt lấy chân của Lâm Dung Y.

“Nô tì, xin người, hãy cứu lấy Nương nương, chỉ cần người nói một câu với Hoàng thượng thôi cũng được! Nô tì sẽ làm tất cả vì Nương nương!”

“Hừ, ngươi nói thật chứ?”

“Người sẽ giúp nô tì sao?”

“Nếu ngươi làm theo lời ta yêu cầu, ta sẽ suy nghĩ lại!”

“Nô tì xin nghe theo người!”

“Người đâu, chuẩn bị mấy tên hán tử khỏe mạnh, sắp xếp một căn phòng thật tốt! Đêm nay nếu ngươi hầu hạ bọn hắn tốt thì ta sẽ giúp ngươi! Chúc may mắn!”

Lâm Dung y cười khuẩy một cái sau đó bỏ đi. Thật tốt, là ngươi tự tìm tới cửa, đừng oán trách ta!

Còn về phần Họa Ảnh, sau khi bị lôi tới trước của ngục liền bị dẫn về một hướng khác. Nơi này là một đường hầm sâu hun hút không thấy lối ra, nền tường ẩm ướt, từng mảng rêu xanh, nhơn nhớt lướt qua vai nàng. Lạnh, bẩn, tối là những cảm nhận đầu tiên về nơi này của nàng. Cảm giác bất an trỗi dậy trong nàng càng mạnh mẽ hơn.

Quả thật là như vậy, có ánh sáng le lói hắt ra phía cuối đường hầm. Những cuộn xích sắt to đùng cuộn tròn giống những con trăn khổng lồ say ngủ. Vết máu bắt trên nền tường cho thấy ở đây đã xuất hiện một trận đánh nhau…Không, nhìn theo cách bài trí, có lẽ đây là tù ngục cho những phạm nhân nước khác bị bắt về hay những kẻ phản quốc. Tại sao nàng lại bị dẫn tới đây?

————————————————————————————-

Hoàn thành ngày: 21/03/2019

~Ps~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN