Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt - Chương 31: Cậu hai mặc giá đáo!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
224


Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt


Chương 31: Cậu hai mặc giá đáo!


Lâm Tiêu Tương vội vàng rời khỏi văn phòng làm việc.

“Cậu hai Mặc thật sự ở phòng làm việc của phó tổng giám đốc?” Cô ta hỏi trợ lý ở bên cạnh.

Trợ lý gật đầu: “Dạ, đang cùng phó tổng giám đốc nói chuyện.”

Nghe thấy thế, sắc mặt của Lâm Tiêu Tương lộ ra nét phấn khích, chân cũng bước nhanh hơn.

Đi qua thang máy của nhân viên, vừa hay cửa thang máy mở ra, An Đình Đình từ trong đi ra.

Lâm Tiêu Tương khóe mắt liếc qua, bỗng bước chân cũng dừng lại, lạnh lùng chất vấn: “An Đình Đình, cô không đến bộ phận dọn dẹp giúp đỡ mà cứ lang thang ở đây để làm cái gì?”

An Đình Đình nhướn mày, nhẹ nhàng nói: “Đã kết thúc rồi.”

Lâm Tiêu Tương mới đầu hơi ngây ra, sau đó mặt mày đanh lại: “Tôi kêu cô đến bộ phận dọn dẹp giúp việc, cô lại lười biếng phải không? Cô thật sự tưởng có phó tổng giám đốc chống lưng cho cô thì tôi không có cách trị cô sao?”

An Đình Đình cười cười, nói: “giám đốc, tôi đã dựa theo căn dặn của chị đi giúp đỡ rồi, không tin, chỉ có thể hỏi trưởng phòng của bộ phận dọn dẹp.”

Lâm Tiêu Tương nghiến răng, cười lạnh nói: “Được, cô đợi đấy cho tôi.”

Dứt lời, cô ta ngẩng đầu, khí thế kiêu ngạo đi về phía trước, nhưng lại nói với trợ lý ở bên cạnh: “Dùng bộ đàm liên lạc với bộ phận dọn dẹp, hỏi rõ ràng chuyện này cho tôi, An Đình Đình rốt cuộc ở đó đã làm những gì”

Nếu hôm nay là ngày bình thường, Tiêu Lâm Tương chắc chắn sẽ đích thân đi một chuyến, có điều hôm nay…

Rất nhanh, bước chân của cô ta đã đến cửa phòng của phó tổng giám đốc.

‘Hừm hừm…

Cô ta khẽ hắng giọng ở trước cửa, trên mặt nở nụ cười tươi, giơ tay gõ cửa.

“Vào đi.” Bên trong truyền ra giọng nói ôn hòa của Tiêu Quân, sau đó trợ lý của phó tổng giám đốc bèn ra mở cửa.

“Cậu hai Mặc, cậu đến từ bao giờ thế, sao cũng không phải người thông báo với tôi một tiếng?” Lâm Tiêu Tương bỗng hóa thân thành một cô gái nhỏ nhút nhát, hận không thể cả người dựa vào người của Mặc Diệu Dương.

Sắc mặt của Mặc Diệu Dương vẫn lạnh lùng như cũ, không có bởi vì cái ôm chủ động của cô gái xinh đẹp mà lộ ra nửa điểm khác thường.

Có điều, anh lại nhích cơ thể của mình ra, tuy chỉ là một động tác nhẹ nhàng lại hoàn mỹ kéo dãn khoảng cách giữa anh và Lâm Tiêu Tương.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN