Cô Dâu Của Ma Cà Rồng
Chương 3: Ma thuật Hồi sinh
– Mời cô dùng, là loại trà hảo hạng đó.
– Trà thơm quá! – Uee đón tách trà từ tay Reiden, nhẹ nhàng ngửi.
Mùi thơm ngây ngất của từng lá trà hảo hạng được pha chế theo một công thức đặc biệt, quyện cùng làn khói nghi ngút lan toả khắp không gian. Một mùi thơm thật dễ chịu.
Uee nhẹ nhàng chạm môi nhấp thử một ngụm, cử chỉ cầm tách đều rất tao nhã đúng kiểu cách của một tiểu thư nhà quý tộc, làm cho Reiden phải suy nghĩ nhiều về cô gái lạ mặt này, về danh tính và xuất thân của cô ấy.
– Wow! Vị trà thật đặc biệt! Cảm ơn anh, Reiden.
– Đừng khách sao. Uee này… – Reiden ngập ngừng.
– Tôi đây? – Uee tròn xoe mắt nhìn.
– Xin thứ lỗi nhưng tôi vẫn chưa được biết xuất thân của cô. Cô là tiểu thư danh giá của gia tộc nào thế? Sao lại một mình chu du đến nơi đây?
– Không, tôi không phải là tiểu thư gì hết – Uee huơ tay – Tôi chỉ là… một đứa trẻ mồ côi.
Giọng nói Uee bỗng chùn xuống mang nặng nỗi buồn khiến Reiden cảm thấy vô cùng áy náy.
– Tôi xin lỗi. Tôi không cố ý làm cô đau lòng.
– Không không. Tôi không đau lòng vì câu hỏi của anh đâu. Chỉ là… tôi đang nghĩ về ba mẹ tôi. Họ là ai? Bây giờ họ đang ở đâu? Họ có biết chăng đứa con gái này đang nhớ họ lắm…
Một cảm xúc dâng trào trong lòng Uee khiến cô vô thức thốt nên thành bài hát, chính ca khúc ấy đã làm thay đổi mọi thứ…
Cớ sao tôi đang ở nơi này?
Chốn tôi sinh ra ở đâu?
Cớ sao tôi nghe giông tố lên ngày nào?
Nếu như tôi có một gia đình
Chốn nao bên kia đại dương
Biết đâu nơi xa họ nhớ thương tôi nhiều…
[…]
Tôi sẽ tìm thấy từng lời ca
Tiếng ca dẫn lối dùm tôi
Đến nơi của mai sau
Tìm ra quá khứ tôi
Có ai được biết rằng ngày sau
Sẽ bao giờ đổi về đâu
Nhưng tôi vẫn bước đi
Vì tôi muốn đêm nay… có bao điều chờ!
Bài hát ngẫu hứng chan chứa bao nỗi niềm sâu lắng của Uee đã vô tình tạo nên điều kỳ diệu. Nó như chứa đựng một thứ ma thuật bí ẩn, thứ ma thuật ấy đã thổi sự sống vào mọi sự vật xung quanh. Ma thuật Hồi sinh.
Một làn sóng năng lượng màu hồng lan toả từ cơ thể Uee chạm vào không gian xung quanh. Những bụi hoa hồng dần hồi sinh và căng tràn sức sống. Nước từ đâu chảy về lấp đầy cái hồ bán nguyệt đã cạn khô. Đám rêu phong cổ kính dần tiêu biến nhường chỗ cho những đám cỏ xanh mơn mởn. Gió thôi gào thét. Mây đen thôi cuộn xoáy mang đi theo những cơn sấm sét rạch ngang bầu trời trả lại những đám mây đúng như dáng vẻ ban đầu của chúng, một màu trắng tinh khôi.
Đến ngay cả Reiden cũng có chút ảnh hưởng từ giọng hát ấy. Nó đánh thức bao nhiêu ký ức đã vùi chôn sâu trong tiềm thức Reiden, khiến Reiden không khỏi xúc động. Uee ngừng hát thì cảnh vật bỗng quay về với dáng vẻ u ám, ghê rợn như nó vốn có. Điều kỳ lạ này làm Reiden phải đau đầu suy nghĩ.
“Kỳ thực cô gái mang tên Uee này là ai? Liệu lời cô ta nói về thân thế mình có phải là sự thật? Sức mạnh này là như thế nào đây?”
– Tôi… tôi xin lỗi – Uee lúng túng nói lời xin lỗi.
– Tại sao chứ?
– Tại tôi đã hát… Tôi chỉ ngân nga nhưng không biết đã hát thành tiếng từ bao giờ… Thành thật xin lỗi anh – Uee đứng dậy cúi đầu xin lỗi.
– Haha… trời ạ, đó đâu phải là lỗi gì. Cô đừng làm vậy.
– Cảm ơn anh, Reiden.
– Đêm cũng khuya rồi, để tôi sắp xếp cho cô một căn phòng để ngủ hết đêm nay rồi sáng mai hẵng tính tiếp.
– Một lần nữa, cảm ơn anh nhiều lắm.
– Cô đừng khách sáo.
Nói rồi Reiden búng tay, một con đường được thắp sáng bằng những ánh nến hiện ra.
– Cô hãy đi theo ánh nến, chúng sẽ dẫn cô đến phòng của mình. Mà… trông cô có vẻ thất thần?
– Tôi vẫn chưa quen với việc những ánh nến đột nhiên bừng sáng lắm nên… có hơi giật mình.
– Haha… lỗi của tôi rồi.
– Không sao, không sao mà hihi.
[…]
Đêm đã khuya mà chàng ma cà rồng vẫn chưa ngủ, vẫn đang nghiên cứu gì đó ở thư viện.
– Ma thuật hồi sinh – Reiden nói to.
Đây là một thư viện phép thuật có thể tra cứu bằng cách nói to từ khoá cần tìm kiếm.
– Lạ thật… Ma thuật Hồi sinh là một ma thuật cấm của thế giới ngầm, tại sao cô gái này lại có thể sử dụng được nó chứ? Dù rằng còn chưa thành thạo – Reiden trầm tư suy nghĩ.
Reiden đang cố tìm ra thân phận thật sự của Uee là ai. Ý đồ của cô gái này là gì. Vẻ ngoài là một cô gái ngây ngô chưa từng trải sự đời thế nhưng lại có thể sử dụng ma thuật cấm, hẳn sức mạnh của cô ta không phải dạng tầm thường.
Tại một căn phòng khác ở trong lâu đài, một thứ ánh sáng màu hồng bí ẩn phát ra từ cơ thể của một cô gái mười tám tuổi mà kỳ thực cô cũng không hề hay biết về điều này. Dường như nó chỉ xảy ra trong lúc cô ngủ. Thật kỳ lạ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!