Cô Dâu Của Trung Tá - Chương 22: Đi mua đồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Cô Dâu Của Trung Tá


Chương 22: Đi mua đồ


Phản ứng của Tố Tố làm Sở Lăng Xuyên khó chịu , đây là hoan nghênh hay là

không chào đón,.anh buông Tố Tố ra, ngược lại nắm lấy hai tay cô, đem kia

gậy bóng chày để sang một bên, cầm lấy tay cô đặt trên mặt anh, vẻ mặt ủy

khuất nói: “Đối với việc anh trở về, em quá kích động hay vẫn sửng sốt tỏ

vẻ không tin sao?”

Người đàn ông này, thật là quân nhân uy nghiêm mặt lạnh cô từng gặp trong

quân doanh sao? Thật là đàn ông ba mươi tuổi sao, nhìn như thế nào cũng

thấy giống tiểu hài tử , Tố Tố nhịn không được liếc cho anh một cái nhìn

xem thường.

Sở Lăng Xuyên cầm lấy tay Tố Tố khống chế được nàng ở hai người trước mặt

vỗ một chút chưởng, “Đem ngươi xem thường nhi một cái tát chụp tử. Cấp điểm

nhiệt liệt hoan nghênh vỗ tay.” Nói xong lại nắm Tố Tố thủ bốp bốp vài cái.

Kỳ thật Tố Tố thật có ngây ngẩn cả người, chồng mới cưới, hơn mười ngày

không về nhà, vô thanh vô ảnh, ngay cả cô cũng không biết, tiện tay anh đã

sớm làm cơm, trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm động.

Muốn nói cám ơn lại cảm thấy nói thêm nữa lại thành khách khí, hơn nữa bởi

vì tuần trước đã bị kinh sợ vài ngày giờ nhìn thấy anh cảm thấy yên bình

,mọi việc đều đã trôi qua, cho nên trong lúc nhất thời không biết nên nói

cái gì.

Thời điểm Tố Tố miên man suy nghĩ, Sở Lăng Xuyên đã muốn kéo cô đến trước

bàn cơm, anh nhiệt tình chủ động, làm cho Tố Tố cảm thấy mới lạ cùng cảm giác không được tự nhiên.

Hai người lần lượt ngồi xuống, Tố Tố cầm lấy chiếc đũa anh đưa, nhịn không

được hỏi: “Anh về đến nhà lúc nào ?”

“Đã khuya , cho nên không gọi em dậy, nhìn em ngủ say cho nên anh ở phòng

khách ngủ một đêm.” Nói xong còn nhìn Tố Tố liếc mắt một cái, ánh mắt nhìn

cô giống nhau đang nói, em xem, anh chăm sóc em như vậy em nên báo đáp anh một chút.

Kỳ thật, Sở Lăng Xuyên cũng là thay Tố Tố suy nghĩ, vốn là muốn cho cô một

bất ngờ nên nghĩ ra biện pháp vào phòng ngủ, sau lại chứng kiến cảnh cô ôm

gậy ngủ, khẳng định cô ngủ không được ngon giấc, hơn nữa lại sợ chính mình

làm cô thức giấc, cho nên không quấy rầy cô ngủ.

“Biết anh tốt, biết anh ngoan, thưởng cho anh hai miếng bánh lớn.”

Tố Tố nhịn không được cười, cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng bánh hành thái, gắp vào bát Sở Lăng Xuyên, Sở Lăng Xuyên lại lập tức

mở miệng, muốn Tố Tố gắp cho anh ăn. Rõ ràng được một tấc lại muốn tiến một

thước.

Tố Tố khinh thường, nhưng tay cũng lưu loát đem miếng bánh hành thái kia

nhét vào miệng Sở Lăng Xuyên. Xem anh khổ công thu xếp một bàn ăn

hoành tráng như thế này,nên báo đáp anh một chút đi,cô là một cô gái có ơn

tất trả có thù tất báo tất nhiên không thèm so đo với anh.

Sở Lăng Xuyên được cô gắp cho ăn cảm thấy ngon hơn trước, lòng tràn đầy mật

ngọt, hai người anh một miếng em một miếng, nhà ăn chả mấy chốc tràn ngập

ấm áp cùng hạnh phúc, Sở Lăng Xuyên cảm giác cảm thấy ở bên cô thật tốt.

Ăn xong rồi bữa sáng, Tố Tố đi rửa mặt thay quần áo, Sở Lăng Xuyên ngồi ở

trong phòng khách xem tivi, chờ Tố Tố đi ra,anh nuốn hỏi cô một chút, khoảng thời

gian anh không có ở nhà, cô gặp phải chuyện gì .

Tố Tố từ nhà vệ sinh đi ra, vừa mới đi đến sô pha trước mặt đã bị Sở Lăng

Xuyên kéo vào trong lòng. Sở Lăng Xuyên hỏi: “Em mau nói, em gặp phải chuyện gì ?”

Tố Tố muốn nói không có việc gì , do dự một chút vẫn là đem chuyện phát

sinh nói ra Sở Lăng Xuyên nghe xong, nhớ tới kia ánh mắt hoang mang lo sợ

của cô lúc gặp anh, Tố Tố chắc hẳn trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Sở Lăng Xuyên nghe xong , tâm tình phức tạp, vừa đau lòng cho Tố Tố vừa tự

trách, nghề nghiệp của anh không thể ở bên cô lúc cô cần anh nhất cũng

không thể ngày ngày ở bên cạnh cô, tự trách cùng đau lòng sau là lo lắng.

“Về sau anh không có ở nhà, em nên trở về nhà ba mẹ bên kia ở, hoặc là có

thể gọi bạn bè đến ở cùng em, đừng một mình cứng rắn chống đỡ mọi

việc. Anh sẽ cảm thấy đau lòng ” Sở Lăng Xuyên nói xong vẫn cảm thấy không

ổn, mày hơi nhíu lại, trong mắt hiện lên cái gì, sau đó kéo Tố Tố đứng lên,

“Đi, vợ, chúng ta đi xem đi.”

Tố Tố nhìn biểu tình nghiêm trọng của Sở Lăng Xuyên hỏi “Đi chỗ nào?”

“Em cứ đi rồi sẽ biết.” Anh giả bộ thần bí.

Đi tới cửa ,thời điểm Tố Tố muốn mở cửa,tay đột nhiên bị Sở Lăng Xuyên giữ lấy , tiện đà lại bị anh kéo vào trong lòng mặt đối mặt với anh,

cô đang muốn nói gì đó, đã bị cơ thể của anh bao vây, môi bị Sở Lăng Xuyên hôn.

Đầu óc cô trở nên trống rỗng!

Kĩ thuật hôn của Sở Lăng Xuyên có tiến bộ không ít, không làm đau Tố Tố như trước, đầu lưỡi liếm cánh môi mềm mại của Tố Tố, dò xét muốn chui vào miệng cô, một trận chiến tranh anh rót cục cũng công thành đoạt đất, công chiếm từng ngóc ngách trong miệng cô.

Hung mãnh, cường thế, Tố Tố kêu lên, chỉ cảm thấy hô hấp của chính mình bị cướp đi, suy nghĩ cũng bị đảo loạn đến rối tinh rối mù, tim

đập thất thường, cả người như nhũn ra, theo bản năng nhắm mắt lại,

tay nhỏ bé khẩn trương nắm lấy thắt lung anh, thừa nhận anh hôn mãnh

liệt nhưng lại có chút ngốc.

Hôn, hôn, Sở Lăng Xuyên cảm thấy cả người máu nóng sôi trào, ôm Tố Tố dựa vào cửa, hôn một cách mãnh liệt.

Không đủ, như thế nào cũng không đủ, hô hấp của anh trở nên hỗn độn, đôi môi cương nghị lưu luyến rời khỏi môi Tố Tố, cẩn thận đánh giá gương

mặt cô, vành tai trắng nõn, cuối cùng mới thở hổn hển đem mặt vùi vào cổ

cô hung hăng hôn vài cái, sau đó tiếp tục ngẩng đầu, tiếp tục gặm nhấm vành tai trắng nõn của cô .

Hai người hô hấp trở nên hỗn loạn, nóng rực.

Nếu như không phải có chính sự cần phải làm, anh nhất định sẽ đem nàng ăn sạch sánh sanh. Tóm lại, đêm nay cho dù có bị đuổi đi nằm ghế sofa nhưng anh khẳng định là đọng phòng chạy không thoát .

Sở Lăng Xuyên tà ác nghĩ, lộ ra khuôn mặt tươi cười, Tố Tố đỏ

mặt nhìn anh cười xâu xa, đẩy anh ra, đối với khuôn mặt cười dâm tà bì ổi của anh cô cảm thấy có chút sợ.

Sở Lăng Xuyên nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Tố Tố, sau đó mới mở cửa, kéo tay Tố Tố đi ra, ngày mai, anh phải đi, nhưng trước khi đi anh phải đem lão bà ăn vào bụng cái đã.

Tố Tố không biết Sở Lăng Xuyên muốn kéo cô đi đâu, đi vào một cửa hàng anh liền xuống xe, anh nắm tay cô , hai người cùng nhau vào trong của hàng, bên trong bán đủ loại đồ cổ quái gì đó.

Ông chủ cửa hàng là mọt người đàn ông trạc ngoài ba mươi, nhiệt tình tiếp đãi bọn họ. Trong cửa hàng

có một chú chó nhỏ, bộ dáng trông thực nghịch ngợm, đi vòng quanh người Tố Tố mấy vòng, Tố Tố rất thích động vật nhỏ kia liền đùa với chó nhỏ

chơi vài cái.

Chính tại thời điểm, Sở Lăng Xuyên muốn mua cái gì đó đưa cho Tố Tố, nhưng không biết nên mua cái gì .

Sở Lăng Xuyên chọn một cái kìm điện, dùng để phòng thân,

nhưng Tố Tố chỉ lo chơi cùng với chó nhỏ, căn bản không có hỏi anh mua cái gì, chỉ nghĩ đó chắc là máy cạo râu, có một cái nút trên thân máy

cô vô thức nhấn vào cái nút kia, đang muốn xem xét một lúc, thì chú chó nhỏ đã lăn đùng ra đất ngất xỉu!

Thời điểm điện phát ra, chú chó nhỏ vui mừng chạy đến định nhảy vào lòng cô, nhưng chỉ nghe một âm thanh điện giật,

chú chó nhỏ đáng thương kêu chưa đầy một tiếng đã bất tỉnh nhân sự nằm ngay đơ trên

mặt đất…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN