Cô Dâu Đến Từ Địa Ngục
Chương 10: Mua sắm
Cho dù đã đi qua đi lại rất nhiều lần nhưng cô cũng không thể không cảm thán sự to cao vĩ đại của trung tâm thương mại lớn nhất thành phố này a~~~.
Bước vào trung tâm thương mại “Woa”
Một mùi hương bạc hà mà cô cảm thấy rất quen thuộc nhưng căn bản là cô không thể nhớ ra được mùi thơm này là của ai mới đau chứ!!!
Cô rẽ sang trái nhìn bản đồ của cả cái TTTM này.
Ôi thật vãi nồi!!!
Toàn nhà TTTM này có 7 tầng: Tầng 1 chuyên bán đồ nam, tầng 2 chuyên bán đồ nữ, tầng 3 là khu vui chơi dành cho trẻ em, tầng 4 là nơi bán đồ ăn uống, tầng 5 thì bán đồ điện tử, tầng 6 là nơi bán đồ trang sức, còn tầng 7 cuối cùng là bể bơi.
Cô thầm nghĩ *Người xây tòa nhà này thật là quá có tâm a, có cả hồ bơi nữa hé hé tý mình phải lên hồ bơi để…nói thế nào nhỉ!?…à…ờ…A…lên đó để thư giản a~~~*.
Cô lên tầng 2… Ôi thần linh ơi!!!
Chỉ là bán đồ nữ thôi có cần phãi xa hoa, thế này không!?
Tổng tài của khu TTTM này thật lắm tiền a~~~ Ước gì mình được làm phu nhân của vị tổng tài này, hí hí thế là được bao ăn, bao ở…
Ôi đệch thế chẳng phải bao nuôi luôn à!?
Cô rất trong sáng a~~~. Còn lâu mới bị dụ dỗ chỉ bằng vài đồng tiền cỏn con đó.
Cô đi lòng vòng trong khu này rồi dừng lại ở một cửa hàng quần áo trông rất trẻ trung và kín đáo chứ không có hở hở hang hang như mấy hàng bên ngoài kia.
Cô đi vào cửa hàng thì thấy một bác gái trông rất trẻ trung a~~~ Da của bác ý có khi còn mịn màng hơn của cô nữa kìa:(
Có cảm giác mình thật già nua =((( huhu.
-Bác gái: “A, chào cháu, cháu có muốn mua đồ gì không!?”. Bác gái nở nụ cười tươi nhìn Ái My.
-Ái My: “Dạ chào bác, cháu muốn xem một số váy và quần áo ạ”. Cô cười nhẹ.
-Bác gái: “Ồ, bác có nhiều hàng lắm cháu cứ thỏa mái mà chọn đi nhé!!!”. Mắt bác gái sáng rực lên.
Bà ở đây bán cũng tầm 1-2 tháng mà chỉ có vài người mua hàng, đa số đều là học sinh hết, chứ mấy cô thanh thiếu niên bây giờ toàn mua đồ hở hở hang hang ở ngoài kia hết.
Cháu gái này chắc cũng tầm 19-20 tuổi, mắt xanh lá, tóc nâu hơi vàng, nhìn rất dễ thương a~~~.
“Ting..ting…ting”. Tiếng điện thoại của bác gái reo lên.
-Bác gái: *Nhìn màn hình điện thoại, cầm điện thoại lên mỉm cười*, “Alo, Tiểu Lục à, mẹ đang ở cửa hàng á, à ờ, con đang đến đón mẹ hả??? À ừ mẹ đang có khách, tý gặp con sau nhá…Rồi, bye bye”. Sau đó bác nhìn Ái My mỉm cười.
Ái My tìm được rất nhiều đồ đẹp nào là quần giả váy, rồi áo trễ vai…bla…bla… Đủ loại luôn.
Sau đó Ái My ra thanh toán tiền.
-Bác gái: “Haha cháu gái, cháu thật may mắn a, cháu được giảm giá 40% đấy”. Bác gái cười cười.
Ánh mắt Ái My sáng rực lên. Ô ô cô được giảm giá kìa, vui quá trời hehe.
-Bác gái: “Tổng cộng đồ của cháu là 6 chiếc quần, 8 chiếc áo, 5 chiếc váy…Hừm…tổng cộng của cháu sau khi được giảm là 420 nghìn đồng”. Bác gái cầm máy tính vừa tính vừa nói.
Ái My đưa tiền cho bác gái rồi chào bác. Nói lần sau sẽ còn đến nữa.
Một, hai phút sau có 1 người đàn ông mặc vest, đi giày đen, mái tóc màu vàng, ánh mắt sắc bén màu xanh đậm rẽ vào cửa hàng mà Ái My vừa đi…
(Ps: Đau lòng qá U23 VN thua, vì đau lòng nên đăng chương chậm… Mọi người ủng hộ truyện nhé!!! Bye bye).
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!