Tên truyện : Cô Dâu Gả Thay
Người viết : Lương Ngọc Bảo Phương
Chương 15 : Con ruột hay con nuôi??-Mẹ chồng nàng dâu lên ngôi
Hắn nghe tên đồng nghiệp nói xong liền nảy ra một câu hỏi khác ngoài chủ đề chính đang diễn ra,hắn hỏi tên đó với khuôn mặt vô cùng háo hức:
– Vậy tôi bảo cậu đi chết có được không?
– Cái đấy tất nhiên là không.
Nghe được câu nói đó khuôn mặt hắn chả háo hức như lúc nãy nữa mà thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng như bao người đồn lên đồn xuống như những gì ngoài kia tung ra:
– Vậy tôi muốn cậu bảo vệ một người phụ nữ có được không?
– Phụ nữ?
– Đúng!Là cô gái ban nãy vừa được cậu đỡ trên hành lang.
– Cô gái ban nãy??
– Đúng
– À..là cô gái cầm nguyên thùng nước đập vào đầu giám đốc đúng không ạ??
Là cô gái cầm nguyên thùng nước đập vào đầu giám đốc ấy ạ??!!Tên đồng nghiệp kia vừa nói xong đã cảm nhận được một luồng sát khi từ hắn làm cậu ta lạnh buốt sống lưng không dám nói thêm bất cứ câu nào,miệng câm nín như đám nhân viên vừa nãy.
Bỗng…………
Reng reng reng!!-tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên:
– Alo!
Một chất giọng nghe thật kinh tởm làm sao từ đầu dây bên kia vang vào tai hắn:
– Phong ca ca!!Người ta nhớ anh lắm đó! ( Tui viết mà vẫn buồn nôn vì cái kiểu này..tưởng tượng nó nó mà ra truyện tranh mới ghê làm sao )
……………..
– Nhớ người hay nhớ tiền chời??
Tên đồng nghiệp kia lẩm bẩm,người cũng nổi hết cả da gà!!!
– Cô là ai???
Hắn trả lời một cách vô cùng và vô cùng lạnh nhạt,kèm theo cái ánh mắt ngơ ngác…còn đầu dây bên kia để lại một cô gái nói đúng hớn là một con ***( con gì tùy các bạn nghĩ ) đang cố gắng kiềm chế lại cơn giận để tiếp tục nũng nịu với hắn.
– Em là…
– Thôi cô không cần nhiều lời nữa!Là ai cũng vậy tôi cúp máy đây!
Bíp..bíp……….
– Ơ!!Phong..phong ca ca..alo,alo??
Cô ta nói chưa hết câu thì hắn đã dập ngay máy xuống bàn,cơn điên dâng lên..cô ta đập phá hết đồ này sang đồ kia..ném cả chiếc điện thoại xuống đất với tâm trạng không thể bình tĩnh hơn!!
Chuẩn bị dặn dò tiếp tên vệ sĩ mình thuê cho vợ thì chiếc điện thoại kia lại reo ầm lên làm hắn càng ngày càng như cô ả..
Nhưng lần này không phải cô ả vừa nãy mà là mẹ của hắn!!!Nhưng mà đâu có biết gì đâu!!Cầm ngay cái máy điện thoại lên ấn vào bắt máy nhưng hắn lại không nhìn vào tên trên đó..Tưởng rằng là cô ả ban nãy gọi lại nên hắn cứ thế hét lớn vào:
– Không phải tôi đã nói rồi sao?Sao cô vẫn chưa hiểu vậy chứ?
Từ đầu dây bên kia tiếng quát còn lớn hơn vừa nãy vả hẳn vào tai hắn:
– Mày nói chuyện với ai đấy thằng con bất hiếu??
Chết rồi chết rồi!!Hắn luống cuống nhìn lại vào cái màn hình điện thoại và…..thôi rồi!!Nói gì thì nói chứ mẹ hắn nổi điên lên cũng không khác gì cô hết..Kiểu mẹ chồng nàng dâu.
– M…m..mẹ ạ??
– Không tao thì ai???
– Con..con tưởng…..là….
– Tưởng cái đầu nhà mày ý!!Con với chả cái!!
– Rồi mẹ gọi cho con có việc gì??
– Bây giờ mày giỏi nhờ!!Đủ long đủ cánh rồi à?Phải có việc gì tao mới được gọi cho mày à?Hả?
– À đương nhiên là không ạ!
– Con dâu tao khỏe không??
– Mẹ gọi cho con mà mẹ hỏi sức khỏe con dâu mẹ là sao?Dạo này sức khỏe con cũng đang yếu đi sao mẹ không hỏi thăm??
– Sức khỏe mà yếu đi thì liên quan gì đến tao chứ??
– Con là con của mẹ đó!
– Ngày xưa tao nhặt mày về từ bãi rác ý chứ đẻ gì ra mày mà phải lo cơ??
– Rốt cuộc con là con ruột hay con nuôi của ba mẹ vậy?
( Kể từ chương này có thể sẽ bắt đầu ngược..ngược ít lắm,không ngược nhiều đến nỗi… như các hf viết đâu!!Truyện vẫn còn rất nhiều sai sót,từ ngữ không quá hay và mình viết cũng chưa được mượt lắm nên có vấn đề gì thì mong các bạn góp ý cho ạ! )
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!