Cô dâu Ma Cà Rồng
Chap 34
” Cha cũng sẽ không để yên cho nhà họ Bạch đâu . Chỉ vì một con nhỏ tầm thường hèn hạ mà đã giết chết cháu của ta còn định cướp luôn cả mạng Tiểu Nam nữa”
” Cha ! chuyện xảy ra tuyệt đối cha đừng có mà kể cho Tiểu Nam , con sợ anh ấy lại lo lắng ”
” Hãy để nó dưỡng thương ”
” Ngay mai con sẽ đi tìm người “
Nhất định tôi phải đem được máu của cô về cho Tiểu Nam uống nó mới chính là liều thuốc phục thương tốt nhất – Vương Ngọc nghĩ .
————————–
Dạo gần đây có nhiều chuyện xảy ra khiến mình luôn lo lắng một điều đáng sợ sẽ xảy đến , nhà họ Vương sẽ không chịu để yên nhìn Vương Triệu Vũ chết – Tiểu Mận nghĩ .
” Này tên nô tỳ kia mau qua đây bê trà cho bổn thiếu gia ” – Bạch Hàn nói .
” Ai là nô tỳ của cậu . Một ngày nào đấy tôi nhất định sẽ lấy mạng cậu ” – Tiểu Mận nói .
Đúng lúc này Bạch Dương và phu nhân nghe thấy , họ đứng nhìn Tiểu Mận .
( Tiểu Mận không còn gì để biện minh -_-)
” Thì ra ở cùng chúng tôi mấy tháng trời mà cô vẫn chưa quên mối thù đó sao ? ” – Bạch Hàn hỏi .
” Chi bằng hút máu cô ấy đi ” – Bạch Dương nói .
” Á ? ” – Cái tên này đúng là máu lạnh mà – Tiểu Mận nghĩ .
” Thôi mấy đứa đừng bắt nạt con bé nữa . Chắc nó tức giận nên mới nói vậy thôi ” – Phu nhân Minh Nguyệt cười rồi ra bàn ngồi .
” Xem cô lấy mạng tôi như thế nào ” – Bạch Hàn nói vẻ thách thức .
“…”
*****************
” Không phải mấy người đều muốn tìm pha lê đỏ sao ? Vậy cùng nhau bắt tay đi , các người lấy thứ các người muốn , ta lấy thứ ta muốn ”
” Thứ mà Vương tiểu thư muốn là gì thế ? ”
” Ta muốn mạng của một người “
” Chuyện đó dễ như vậy vụ làm ăn này chắc cô Vương chịu lỗ rồi ”
” Không cần phí lời ! Có hợp tác không ? “
” Được ! Vậy chúng ta bắt tay ”
Tiểu Mận một Triệu Vũ đã làm cho bọn họ khốn khổ bây giờ trong tay tôi có hơn mười Triệu Vũ như thế này , tôi xem cô sống sao nổi – Ánh mắt Vương Ngọc đỏ rực trong hận thù .
————————
Máu mới là thứ bọn ta cần … máu và máu ….
” Đừng … mà … ”
Tiểu Mận bật dậy ,cô vô cùng hoảng hốt .
” Một giấc mơ đáng sợ ”
Liệu có phải sẽ báo hiệu điều gì không tốt sao – Cô chấp hai tay bắt đầu cầu nguyện .
” Mong mọi điều tồi tệ không xảy ra … ”
*-*-*-*-
” Tiểu Mận , sao dậy sớm thế ? ”
” Con biết sáng nay phu nhân sẽ đi nên muốn chuẩn bị vài món cho người ”
” Con chu đáo quá ”
” Phu nhân ! Sao không ở lại ? Người đi như vậy sẽ rất cô đơn không phải sao ? ”
” Ta muốn tìm một nơi yên tĩnh thôi . Từ ngày Bạch Vương mất ta bị dày vò chỉ có hai anh em Bạch Hàn để lấy điểm tựa . Giờ chúng lớn rồi ta muốn về lại căn nhà cũ ở thôn xóm sống đến lúc nhắm mắt . Ta không muốn thấy cảnh tàn xác lẫn nhau nữa … ”
Phu nhân nói đúng , mình ở đây có phải là nguyên nhân của mọi xung đột không ? mình nên quay về nới mình tới thôi …
” Thôi để con lên dọn đồ cho người”
” Ta làm xong hết rồi , ta đi bây giờ ”
” Nhanh vậy sao ạ ??? “
” Phải tranh thủ khi hai đứa nó còn đang ngủ , nếu chúng dậy ta lại khó đi lắm ”
” Vâng ”
” Bảo với chúng đừng tìm ta để ta đi thì sẽ tốt cho ta ”
” Vâng , phu nhân người bảo trọng ”
” Ừ ”
Tiểu Mận tiễn phu nhân ra xe
” Ta đi nha ”
” Vâng ”
Bạch Hàn lúc này đứng từ trên tầng ngó xuống .
” Mẹ lại đi rồi … ”
” Thiếu gia cũng không cần phải lo lắng . Nếu cậu thật sự thương mẹ cậu thì hãy để bà ấy đi , bà ấy làm vậy để dữ lại hạnh phúc trong tim mà ”
Bạch Hàn không nói gì cậu đi vào phòng …
Tiểu Mận vào phòng cô suy nghĩ … Mình có nên rời khỏi đây không ??? Hay là đi nhỉ dù sao mình cố sống đến bây giờ cũng là vì Tiểu Nam , cậu ấy bây giờ cũng không còn là con người . Mình muốn trở về cô nhi cũ … để bảo vệ nhưng em nhỏ như mình và Tiểu Nam .
Đúng vậy chỉ có cách đó mới là tốt nhất thôi …
Bây giờ nói với họ thì không tiện thôi cứ lên sẵn kế hoạch rồi đêm nay đi .
. . .
. . .
————
Xin lỗi mọi người vì mình ra chap quá chậm T.T
– Tại vì thời gian mình online quá ít nên chỉ tranh thủ chút thời gian.
Mình sẽ cố full trong tháng hè này nhaaa ❤❤❤
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!