Cô dâu ma [Full] - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
346


Cô dâu ma [Full]


Phần 12


” Tôi nói cho bà biết, tôi chết thì bà cũng phải chết… “
” Tôi với bà bây giờ đang ở chung một chiếc thuyền nên ngoan ngoãn một chút đi haha… “
Vừa đe doạ, Trường Hiên vừa cười lớn. Cô ta dí sát con dao vào cổ bà ta khiến cổ bà ta chảy máu.
Nhân lúc Trương Hiên không để ý anh liền lao tới cướp lấy con dao trên tay cô ta. Đám thuộc hạ liền lao tới bắt giữ cô ta lại.
Sau khi khống chế được được Trương Hiên, anh liền báo cảnh sát, khởi tố vụ án. Họ bắt đầu điều tra. Bà ta cũng thú nhận mọi tội và dẫn họ tới nơi vứt hung khí gây án. Trương Hiên không chối cãi được nên đã thú nhận.
Sau khi mọi chuyện được làm sáng tỏ, Trương Hiên bị bắt, bà ta cũng bị bắt vì đã bao che cho hung thủ.
[ …]
” Minh Thiên…Minh Thiên… “
Nghe tiếng gọi anh mơ màng tỉnh dậy. Trong làn khói mờ ảo, anh trông thấy Trương Ngọc, cô đang mỉm cười với anh. Anh run run hỏi :
” Trương Ngọc…Là em đúng không? “
Cô khẽ gật đầu rồi nói :
” Minh thiên! Nỗi oan của em đã được giải, em sẽ được đầu thai chuyển kiếp. “
Nói đến đây, cô nhẹ lướt tới chỗ anh,  hôn lên trán anh , nói :
” Sau khi đầu thai,  em nhất định sẽ quay lại tìm anh… “
” Xhờ em nhé….. “

Nói rồi Trương Ngọc dần biến mất, anh gào lên :
” Trương Ngọc… “
Rồi anh bừng tỉnh dậy, trong tay anh vẫn dang ôm bức ảnh của cô. Xung quanh anh những chai rượu  đang nằm ngổn ngang. Cảnh vật xung quanh vẫn như cũ. Anh nghĩ :
” Không lẽ là mơ? “
Rồi anh ôm chặt bức ảnh cô vào lòng thì thầm :
” Trương Ngọc! Anh sẽ chờ!  Chờ em quay lại tìm anh…”
16 năm sau…
Minh Thiên rảo bước một mình trên con đường vắng lặng, hai bên đường là hàng anh đào đang nở rộ. Nơi này chính là nơi anh và cô gặp nhau.
Bỗng có một cô gái từ xa chạy lại vô tình đụng trúng anh, theo phản xạ anh đưa tay đỡ. Anh nhìn cô gái ấy,  cô gái ấy có gương mặt giống hệt Trương Ngọc.
Cô gái ấy đỏ mặt, dùng tay đẩy anh ra. Anh hỏi :
” Cô có sao không? “
” xin lỗi…Tôi không sao…”
Cô gái ấy liên tục xin lỗi rồi vụt chạy đi. Anh nhìn theo cô gái, bần thần một lúc rồi khẽ mỉm cười nghĩ thầm :
” Trương Ngọc!  Đã 16 năm rồi nhỉ? “
” cuối cùng em cũng chịu quay lại tìm anh…. “
[ END]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN