Cô Dâu Mạo Danh - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Cô Dâu Mạo Danh


Chương 15


Tiếp Chạp 15:
Đã gần 10h rồi mà bản báo cáo kế hoạch vẫn chưa đâu vào đâu.

Tôi còn đang đau đầu thì cái máy tính chết tiệt lại bị nhiễm vi rút. Toàn bộ dữ liệu đều mất hết.

Thế là công toi.

Đành phải làm lại từ đầu nhưng dùng cái máy này làm tiếp thì không ổn rồi.

Liếc thấy trong phòng vẫn có vài người không dùng đến máy tính, tôi lân la sang xin dùng nhờ:

– Chị ơi máy của em bị hư rồi. Không biết chị có thể cho em mượn tạm máy chị một lúc không ạ?

Tôi nở một nụ cười vô cùng thân thiện ” Đã nhờ người ta thì phải như vậy chứ hj” .

Ấy vậy mà tôi có ngờ đâu chị ta phang cho tôi một câu làm tôi bật ngửa.

– Tránh ra chỗ khác đi! Tôi phải dùng nó bây giờ. Mà có để không tôi cũng không cho cô mượn.
Chị ta nói rồi ngó lơ chỗ khác xem tôi như “không khí”.

Tiếp sau lời chị ta là những tràng cười giễu cợt của mấy người còn lại trong phòng:

– Phải rồi , phải rồi ! hô hô….

-Ha ha……….
-……………..
-……………..

Vậy là sao hả trời?

Tôi có làm gì đắt tội với họ đâu mà lại đối xử với tôi như vậy.

Tôi thậm chí mới gặp họ là lần đầu mà.

Tôi căng óc cố lục lại trí nhớ mình xem thử mình có làm gì nên tội không.

Và dĩ nhiên là không hề!

Nhưng họ đã tỏ thái độ như vậy rồi chẳng lẽ tôi còn muối mặt đứng đây sao?

Quay về bàn làm việc của mình.
Tôi tiếp tục làm bản báo cáo bằng cách …viết tay.
Phía sau những ánh mắt vẫn nhìn tôi không thiện cảm.
Nhưng thôi mặc kệ.
Điều quan trọng bây giờ là phải nhanh chóng hoàn thành bản báo cáo này.
********************

Xong!
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Buông viết, lắc lắc cái tay mỏi nhừ.
“Hix! Tôi đã phải bỏ cả bữa trưa để làm xong nó.”

Đã 2h chiều!
Tôi mang bản báo cáo đến phòng hắn theo lời của chị trưởng phòng.

Thấy tôi hắn không hề ngạc nhiên.
Chỉ hỏi một câu rất ngắn gọn:
– Đến rồi à?

Vậy vậy là sao?
Chẳng lẽ hắn biết mình sẽ đến đây?
Vậy cái bản báo cáo này chính xác là hắn bảo chị trưởng phòng để cho mình làm rồi.
” Hừ anh giỏi lắm Việt Hùng!
Tính gây áp lực cho tôi chịu không nổi mà tự động nghỉ việc ở đây hả?
Anh đừng có mơ!
Tôi mà nghỉ thì hai người được tự do à”

***********

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN