Cô Dâu Quỷ Full
Chương 47
Dưới ánh đèn màu vàng êm dịu , Yul nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay con bé , còn tay kia đặt nhẹ vào bên hông , và đôi chân thì bắt đầu di chuyển như mọi người
Đối mặt với Yul trong điệu nhạc , nó lại thấy trống ngực mình chợt đập liên hồi nhưng con bé lại bối rối .
– Yul tôi không biết nhảy
Mặt Yul lúc đó phải nói sao nhỉ đột ngột tái sầm lại . Nhưng chỉ thoáng vài giây , Yul chợt nghĩ ngay ra cách giải quyết . Bất ngờ , hắn vòng tay ra đằng sau , rồi ôm trầm lấy cả người nó khiến con bé phải trố mắt quẫy ra . Giữ chặt Xư Bi trong lòng mình , Yul vội vàng cúi xuống sát mặt nó , rồi thì thầm bên tai con bé .
” Nếu cô không muốn mất mặt thì hãy lặng yên đi , đừng có mà giãy nảy lên như thế ”
” Nhưng anh ” – Mặt nó bất giác nóng bừng , cũng giống như Yul vậy nhưng hắn đang cố giấu đi cảm xúc thực của mình , vì Yul là một người khó hiểu như thế mà .
” Hãy thả mình theo điệu nhạc , lắng nghe , và đưa đẩy bước chân , chỉ cần ôm tôi thôi ” – Nói rồi , hắn lại đột ngột tóm lấy tay con bé , rồi nhẹ nhàng đặt ra đằng sau lưng mình khiến nó ngượng ngùng khẽ rụt lại nhưng rồi đành để im .
.
Thả mình trong tiếng nhạc du dương , nó như lặng im trìm mình vào khung cảnh , tưởng chừng như không muốn mở mắt ra nổi nữa … Cho đến khi , con bé bất giác chợt nghe thấy tiếng khóc đâu đây đó là tiếng khóc của một đứa bé
” Mẹ ơi !!! Mẹ đâu rồi !!! Hu hu hu !! Sao mẹ lại bỏ con !! ”
Nghe đến đây , con bé chợt giật mình tỉnh lại . Bỗng , nó mở tròn mắt ra , rồi cố gắng nhìn vội xung quanh để tìm đứa bé .
– Cô làm sao thế ?!
– Có một đứa bé
– ?!
Nói rồi , nó đột ngột dừng lại , không nhảy nữa mà tập trung đi tìm đứa bé thì hơn . Nghĩ vậy , Xư Bi vội vàng chạy đi , nó để ý khắp nơi cho đến khi thấy một vong hồn đang khóc !!!
Xư Bi bàng hoàng đứng lại , cả người nó như cứng đờ , rồi sững sờ trước cảnh tượng đó . Nó thấy một hồn ma đang khóc !
Cô bé trông tội nghiệp lắm , nó nằm gục ở một góc bàn , cả người co ro không sức sống Tiếng khóc cứ mỗi lúc một cất lên , như xé tan tâm hồn của Thiện Quỷ .
Lặng lẽ bước lại gần , Xư Bi tò mò ngồi xuống rồi khỏi con bé .
– Em tên là gì ?!
Con bé khẽ khóc nấc lên rồi ngập ngừng trả lời câu hỏi .
– YuZu
Xư Bi mỉm cười , rồi nó nhẹ nhàng cúi xuống gần hơn , cố gắng trấn tĩnh tâm hồn non nớt của con bé bằng một nụ cười thân thiện .
– Sao YuZu lại ở đây ! YuZu ra ngoài này với chị nhá
Nói rồi , Xư Bi lại đưa một bàn tay của mình ra , tỏ vẻ muốn mời con bé nhưng nó lại có vẻ lúng túng , dường như nó đang sợ sợ vì một cái gì đó mơ hồ
– Không sao đâu chị sẽ không làm hại YuZu đâu mà
Vừa nói , Xư Bi lại vừa nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay con bé , rồi nhấc bổng nó ra ngoài bằng một cái ôm ấm áp .
– Thấy không ! Chị Xư Bi không muốn làm hại em đâu mà . Bây giờ thì trả lời chị một câu này nhé !
Con nhóc khẽ gật gật đầu , rồi Xư Bi lại nói tiếp .
– Sao em lại ở đây ?! Mẹ em đâu rồi ?!
Vừa nhắc đến hai chữ ” mẹ em ” , bỗng , con bé lại khóc òa lên rưng rức
– Mẹ YuZu Hức !! Mẹ bảo YuZu ở lại đây rồi mẹ không trở lại mẹ bỏ YuZu đi rồi !! Hức hức !!!
Bất giác , không kiềm nổi cảm xúc của mình , Xư Bi lại ôm trầm con bé trong tay , rồi xoa nhẹ vào lưng nó .
– Thôi nào , YuZu đừng khóc ! Bình tĩnh kể chị nghe nhé
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!