Cô dâu thứ 10 của Quỷ Vương - Chương 2 : Xuyên qua–động phòng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
264


Cô dâu thứ 10 của Quỷ Vương


Chương 2 : Xuyên qua–động phòng


Động phòng? Vân Phi Tuyết cả kinh, nhìn lại xem trêngiường nam tử mặc hỉ phục đỏ thẫm, đột nhiên phát hiện, chính mình trênngười cũng là mặc hỉ phục màu đỏ, sao lại thế này? Diễn trò sao?
Không đúng, hay là nàng cũng giống như những nữ tử trong ngôn tình tiểuthuyết, linh hồn xuyên qua rồi? Mặc kệ thế nào, nàng phải tùy cơ ứngbiến thôi, nếu thật sự là xuyên qua rồi, nàng rơi vào tình huống hết sức rắc rối rồi, đêm động phòng hoa chúc, nàng là tân nương lại bị buộcchặt ở góc tường , nhìn chú rể cùng nữ nhân khác ở trên giường xuân tiêu một khắc.
Trong lòng có trăm ngàn loại nghi hoặc, nhưng là chính mình kêu khôngthể kêu, không động đậy được, nàng đang cố gắng tìm một vật gì đó có thể cắt đứt dây thừng, đột nhiên bên tai truyền đến một thanh âm giống nhưhầm băng, rét lạnh.
“Nhanh như vậy đã tỉnh rồi sao, ta thật sự đã coi khinh ngươi rồi.”
Vân Phi Tuyết đột nhiên ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một con ngươi mang đen mang theo ý khinh thị, đùa cợt, chán ghét, cừu hận, hàn khí bứcngười đang nhìn nàng, hắn không biết từ khi nào đã từ trên giường đixuống đây, đang đứng ở trước mặt nàng, pử trên người hắn hỉ phục đỏ thẫm lộn xộn.
Vân Phi Tuyết chính là lẳng lặng theo dõi hắn, cùng hắn nhìn thẳng ,không chút nào nao núng, mặc kệ hắn là ai, cũng bất kể nàng hiện tại làai, dù sao nàng cũng là tìm được đường sống trong chỗ chết rồi, nàng còn sợ ai?
Tiêu Nam Hiên hàn mâu hiện lên một tia nghi hoặc, ánh mắt của nữ tử đang nhìn hắn khác biệt rất nhiều so với ánh mắt yếu đuối lúc trước, chẳnglẽ nàng đã bị dọa điên rồi, bất quá như vậy, trò chơi phải kết thúc rồisao, kia rất đáng tiếc rồi,
“Người tới, buông nàng ra.” Hướng về phía ngoài cửa, hắn cất giọng phân phó.
“Vâng, Vương gia.” Một tên gia đinh lên tiếng trả lời rồi tiến vào, cởibỏ dây thừng trên người nàng, lấy khăn ở trong miệng nàng ra, rồi lui ra ngoài,
Cuối cùng cũng được tự do rồi, Vân Phi Tuyết hoạt động một chút than thể cứng ngắc, rồi đứng lên, bình tĩnh nhìn người trước mặt, tiến đến hỏi:“Có thể nói cho ta biết đây là làm sao không?” Nàng vừa rồi nghe được rõ rãng có người gọi hắn Vương gia, rõ ràng đây là cách xưng hô ở cổ đại.
Tiêu Nam Hiên mâu quang lạnh như băng gắt gao nhìn nàng, nàng điên rồisao? Vì cái gì lại bình tĩnh đến như vậy? Xem bộ dạng của nàng trấn tĩnh tự nhiên như vậy, tuyệt không giống bị dọa đến điên.
“Ngươi không nghĩ sẽ nói cho ta biết sao, vậy ta đi đây, tái kiến.” VânPhi Tuyết thấy hắn không nói lời nào, tự mình cáo biệt hắn, dù sao hắnđã muốn thả nàng, nàng sẽ tự đi tìm xem người nào biết đây là có chuyệngì để giải thích cho nàng hiểu.
“Còn muốn chạy, ngươi không khỏi quá ngây thơ rồi, ngươi cho là ngươi đã đến đây rồi, còn có thể đi ra sao?” Tiêu Nam Hiên mâu quang phát lạnh,nàng quả nhiên là giả điên, mục đích là muốn còn sống để dời đi nơi này, đáng tiếc, có thể rời đi nơi này, chỉ có một loại người, đó là ngườichết.
Vân Phi Tuyết ngạc nhiên ngẩng đầu theo dõi hắn, mâu trung lộ ra một tia nghi hoặc, đây là rốt cuộc là làm sao? Nàng hiện tại đang ở chỗ nào?Hắn là ai?
Đột nhiên nàng thấy một chiếc gương đồng, từng bước tiến tới gần chiếcgương, nhìn vào gương, chỉ thấy một gương mặt đạm tảo Nga Mi mắt hàmxuân, làn da mịn nhẵn như ngọc ánh sáng nhu hòa, cái miệng anh đào nhỏnhắn, chính là một nữ tử liều diễm rồi, một thân hỉ phục đỏ thẫm đỏ càng làm cho nàng thêm kiều mỵ hơn.
Này không phải nàng? Chẳng lẽ nàng thật sự xuyên qua rồi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN