Cô Dâu Thứ 9 - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1154


Cô Dâu Thứ 9


Phần 3


Những con chim bay trong biệt phủ vội vã rời khỏi phủ khi người đàn ông vừa bước chân ra ngoài…ông ta không tấm vải che thân ,tiếng khóc của cụ già chủ nhân của biệt phủ

Cụ già: Ngài đã quay về thật rồi …

Người đàn ông nói giọng vang cả biệt phủ

-Ngươi là ai

-Là người hầu của ngài thưa ngài…gia tộc chúng tôi ở đây đời này qua đời khác để chờ ngài tái sinh…

Lệ Hoa cháu gái của cụ ông vội vã đưa bộ vest dâng hai tay…

Lệ Hoa: Đồ của người đây ạ ( ngẩng lên nhìn trộm rồi đỏ mặt)…

Khắc Hưng: Chúng con là đời thứ 99 của tộc Xà xin cung kính người …

-Tốt …

Cụ ông: Xin ngài quay về gìn giữ bảo vệ cho tộc xà…bọn chúng đang nhăm nhe truy lùng chúng tôi…chúng chỉ cần giết dc tôi là sẽ đập nát nơi này để tìm kho vàng…

Người đàn ông dậm chân mọi thứ nứt toác ra phía dưới rất nhiều vàng…

Cụ ông: Kho…kho vàng là có thật…

Tôi mở mắt khi thấy tiếng nước chảy bên tai…tiếng mở mắt thì thấy mình đang dưới lòng hồ…tôi vẫn thở vẫn nhìn thấy đối diện một người đàn ông mặc áo trắng đang nhắm mắt ngay trước mặt mình…đột nhiên anh ta mở mắt làm tôi sợ nhắm mắt lại rồi mở ra tôi lại k thấy người đó đâu nữa,anh ta là ai vậy giống như tài tử điện ảnh vậy…gương mặt lạnh lùng,ánh mắt vô cảm…đột nhiên tôi thấy phía dưới chân rất nhiều bộ xương người đang chuyển động họ tóm lấy chân tôi…tôi sợ hãi vùng vẫy nổi lên mặt nước thở hổn hển…

Cụ ông trên bờ nói với người làm

Cụ ông: Đưa khăn cho phu nhân,chào mừng phu nhân đã tới biệt phủ,chúng tôi vừa gột rửa bụi trần cho phu nhân ,có vẻ phu nhân k có bụi bẩn gì nên nước rất trong

-À vâng cháu vẫn tắm hằng ngày nên k có bụi đâu…

Lệ Hoa bật cười …

Lệ Hoa: Hôm nay chúng tôi sẽ tổ chức lễ kết hôn mới cho chồng của phu nhân

-Kết hôn mới…sao lại kết hôn cho chồng tôi là sao

-Phu nhân đã làm xong nhiệm vụ của mình,chúng tôi cần cô dâu cho đêm đó chỉ vậy thôi

-Vậy là tôi được trở về nhà phải không…

-Đúng vậy…

Tôi ra bên ngoài thấy trong số 90 cô gái đến tham dự…tôi lầm bầm “ chung chồng có gì mà họ ham đến vậy”…

Tôi chỉ hai cô gái tên Hương và Loan…

-Tôi chọn hai cô gái này

Lệ Hoa: Ok cám ơn phu nhân,cúi chào đi đây là phu nhân chính…

Hương: Cám ơn đã chọn em ạ

Loan: Chào phu nhân…

Lệ Hoa: chúng ta dịch chuyển thôi ạ…

Tôi trở ra về mà chẳng nhớ gì về chuyện đêm hôm trước…tôi đã lãng quên điều gì chăng,thì ra kết hôn ở gia đình họ đơn giản vậy thôi mà bố mẹ cứ căng thẳng…nhưng chồng của mình hắn là ai??? ( tôi cứ gõ đầu)

Trên cành cây người đàn ông ngồi nhìn Tú đang vui vẻ đi bộ ra đi…

Khắc Hưng leo thang đứng bên cạnh

Khắc Hưng: Nước của ngài đây ạ ( uống nước đỏ như máu) …

-Đi thôi…

-Dạ ( chưa kịp nghĩ)

Vụt biến mất…Khắc Hưng khi tỉnh táo thì thấy mình đang đứng trong 1 ngôi phủ nước chảy uốn lượn quanh khắp nơi,xung quanh là thác nước hoa cỏ và hoa,rất nhiều hoa hồng trắng…một ông cụ đang quét phủ…thấy người đàn ông chân đất mặc bộ đồ trắng đi tới…

Ông cụ: Đi chân đất ,mặc đồ trắng…ngài đã quay về rồi…

Người đàn ông xoa đầu ông cụ rồi gật đầu…

Hưng: Đây là đâu ạ

Cụ ông: Đây là Nhật Bản,nếu k nhầm thì tộc Xà xin lưu giữ xác ngài ấy…chắc cậu là con cháu tộc xà

Hưng: Nhật Bản,chúng ta đến Nhật Bản rồi ạ…thật sự thần kì…cháu…(đang định nói thì thấy người đàn ông bước ra giữa cánh đồng hoa hồng”…

Ông ta vuốt ve rồi dơ tay thổi cơn gió lớn “ Hỡi nô bộc trung thành ta đã trở về”…

Từ dưới lòng hồ và từ vườn hoa,những xác chết bước ra…những cánh hoa tự bay tới lấp lên những bộ xương thành những người hầu trai gái …họ đồng thanh cúi đầu

-Chào mừng ngài đã trở về

-Đây là năm bao nhiêu

-Dạ năm 2019…

Khắc Hưng: Cháu sao có thể về Việt Nam lại dc …( cười sợ hãi )cháu có thể biết tên ngài k ạ

-Tên ta sao…ta tên là Bạch Kì…

-Bạch Kì ( vừa nhắc tên Hưng bị sét đánh)

Cụ ông: thanh niên k dc gọi tên ngài ấy

Hưng ngã lăn quay ra được người hầu trong phủ ném xuống hồ

Cụ ông: Chúng tôi đã đến lúc ra đi,mong ngài mãi trường tồn…

Bạch Kì: Tổ tiên ngươi sẽ rất kiêu hãnh vì lòng trung thành này

-Tôi xin ngài cho một ân huệ

-Nói

-Hãy cho tôi được chết ,tôi k con cái chỉ có vợ thì bà ấy cũng bỏ tôi đi rồi,tôi đã 80 mà vẫn khoẻ mạnh,tôi muốn gặp vợ mình

-Ta phê duyệt lời xin của ngươi

Vừa nói xong hai người hầu đưa ông cụ bước từng bước xuống mặt hồ…ông cụ trước khi bước sâu xuống

Cụ ông: Xin hãy để thế giới bình yên,xin hãy dơ cao đánh khẽ cho những kẻ thấp kém đã phạm vào ngài…

Tôi trở về nhà khi mẹ thấy tôi liền giật mình

Mẹ: Con đà về,con về rồi,bố con đâu

-Bố chẳng phải ở nhà hay sao

-ông ý ở chân núi chờ con mà

-Con k có thấy

-Mẹ gọi máy đều thuê bao vậy là sao…mẹ lo quá…

-Để con quay lại chân núi tìm xem sao…

Tôi nhớ mang máng từng thấy bố…khuôn mặt bố…k đúng mình thấy ở đâu

Tôi ôm đầu đau đớn dẫy dụa giữa nhà…rồi ngất đi…

Tôi thấy rõ ràng Bố bước vào cửa sau tôi…khi tôi mặc chiếc váy trắng đó bố đi ngay sau tôi…Tôi bật dậy…

Mẹ: Con tỉnh rồi ,con tại sao lại hết bệnh vậy,các báo cáo đều bình thường

-Hết bệnh…nghĩa là con k bị ung thư ạ

-Phải con không bị sao cả…mẹ thật sự k hiểu…thần kì quá con ơi

Mẹ ôm tôi rồi bật khóc…ngay cả bản thân tôi cũng không biết tại sao lại hết bệnh,như một giấc mơ…Tôi có thể làm lại cuộc đời…

Thế nhưng sau 1 tuần cũng k thấy bố trở về,gia đình đã báo công an nhưng đều k có tung tích,lễ cưới em tôi thì gần tới …mọi việc đều phải hoãn lại…mẹ tôi nằm truyền nước bao nhiêu ngày…

Mẹ: Bố sẽ về phải k con…

Tôi k dám trả lời mẹ,tôi tự suy nghĩ và tự đi tìm câu trả lời cho mình…chắc chắn có liên quan đến nhà đó…tôi trở lại tộc xà …k còn ai ở đó,k một bóng người và k một dấu vết…chỉ còn lá và hoa vương khắp nơi…tôi bỗng thấy Lệ Hoa đang đóng cửa từng phòng…

Lệ Hoa: Phu nhân…

-Cho tôi hỏi hôm tôi kết hôn,bố tôi có đứng ở chân núi mà giờ đã mất tích 1 tuần…

-Cái này…

-Cô biết phải không

-Tôi biết…nhưng ông ta được đưa đi rồi do vi phạm gì đó

-Đi đâu vậy,bố tôi hiện đang ở đâu

-Nhật bản,tôi sẽ đưa phu nhân qua đó…

-Tận Nhật Bản sao…

Tôi theo Lệ Hoa sang Nhật Bản…con đường đi rất xa ,men theo lên đồi có rất nhiều hoa hồng trắng

Tôi: Gia đình cô tại sao lại giữ bố tôi ở xa vậy

-Chúng tôi k giam giữ ông ta

-Vậy là ai giam giữ

-chủ nhân của biệt phủ này…

Tôi nhìn thấy toàn hoa hồng trắng từng bông leo bao phủ khắp nơi từ cánh cổng đến cột nhà…

Lệ Hoa đứng bên ngoài nói gì đó,hai người đứng như gác cổng vào báo qua mấy khâu chúng tôi mới dc vào trong…

Vừa vào bên trong tôi thấy hai người khiêng cán đi qua,chiếc khăn phủ lên mặt người nằm trên cán bay ra,tôi thấy rõ đó là Hương…cô gái mà tôi từng chọn …tôi đứng khựng lại…

Tôi: Hình như là cô gái đó,cô ấy bị sao vậy…

Lệ hoa: Bước vào đây thì hãy đi thẳng và k dc ngoái đầu nhìn bất kì điều gì…

-Tại sao vậy ạ

-Đừng hỏi tại sao vì có thể đó là lần cuối cô dc hỏi câu đó đấy

Tôi rụt lại “ gì mà bí hiểm vậy,chắc chị đó ốm”…

Lệ hoa thấy một người xinh đẹp mặc nguyên cây đỏ rực như cờ …

Lệ Hoa: Tôi là người của tộc xà ạ…

-Có việc gì k

-Tôi đến đây xin cho cô gái này gặp cha mình,cô ấy nghĩ có hiểu lầm

-Bạch phủ xưa nay chưa bao giờ bắt sai người…

-Nhưng đây là phu nhân của ngài ấy

-Phu nhân,vậy sao k ở trong phủ

-đây là cô dâu thứ 9 ( người phụ nữ đổi sắc mặt)

-Vậy theo tôi,có một người đàn ông đang sắp bị hành quyết

-Vì tội gì ạ

-Ông ta đã thám thính và ghi lại khoảnh khắc tái sinh của ngài ấy

-Bằng cách nào

-Bằng cách gài máy quay vào người con gái ông ta…

-Máy …

-Phải…

Tôi: K thể nào

Tôi ra trước ven hồ thì thấy một người bị treo máu me đầy người…tôi nhận ra gương măt của bố mình

Tôi: Bố…bố ơi ( tôi lay) bố họ nói bố gài máy vào con kp đúng k

Bố: bố chỉ muốn báo lên chính phủ sự việc này

-Bố đẩy con vào nguy hiểm để chỉ để lấy công sao

-Đó sẽ là một tìm hiểu đột phá,bố nghĩ con cũng k sống dc bao lâu nữa …nên bố…

Tôi buông thõng tay…

Áo đỏ: Đến giờ rồi chuẩn bị cắt dây…

Bên dưới các cánh hoa toẽ ra bên dưới là biển…tôi ngạc nhiên …rất nhiều cá mập bên dưới…

Tôi: Ôi k…không…tôi cầu xin các người…

Lệ Hoa: Bình tĩnh nào,hãy đi xin ngài ấy đi

-Xin ở đâu hãy nói ở đâu đi…

Áo đỏ: Nếu đây là bố cô thì cô còn 5p để tìm ngài ấy,bên tay trái chạy thẳng…chỉ cần là cô dâu thứ 9 thì sẽ k ai cản cô chạy đến bên ngài ấy

Tôi: Cảm ơn…cảm ơn…

Tôi chạy một mạch băng qua hành lang,qua con suối rồi qua rừng cây…đến khi tôi thấy một người đàn ông mặc đồ trắng đang đứng chắp tay sau lưng ông ta đang nhắm mắt hít bông hoa trắng…

Tôi: Làm ơn cho tôi hỏi ngài ấy ở đâu…( k thấy trả lời) tôi xin hỏi cho tôi hỏi ngài ấy ở đâu…tôi cũng kb tên gì chỉ biết gọi thế…

-Vì cầu mà vứt bỏ cả linh hồn…

-Sao ạ,tôi có chạy qua cầu rồi ạ

-Vì mộng tưởng mà vứt bỏ số mệnh…

Người đó vừa nói vừa cắt bông hoa trắng ném về phía tôi…

-Tôi cần tìm người ấy ạ,anh biêtz ở đâu k

Anh ta đến gần tôi càng nhận rõ gương mặt…gương mặt tôi thấy dưới mặt hồ…

Bạch kì: Có câu kiếp sau nếu có mong ước thì hãy mong cho bố mẹ khoẻ mạnh…

-Vâng đúng là có câu đó nhưng hãy chỉ cho tôi về người ấy

Thấy người làm đi qua cúi đầu trươc anh ta rồi mới đi…

-Nếu không tham sâu thì đã k phiền não

Tôi nhìn đồng hồ…

Tôi: Tôi là cô dâu thứ 9 ,làm ơn cho tôi gặp người ấy đi anh nói toàn câu gì tôi k hiểu…

-Cắt dây…

Anh ta cầm kéo cắt dây buộc bông hoa…

Tôi bỗng thấy kim chỉ đúng 5p…

Tôi: ôi không…bố…

Tôi quay sang ngã ra vườn hoa,gai hoa đâm vào tôi,chúng như bám lấy k cho tôi ra khỏi đây…

Tôi: tại sao lại thế này…máu tôi chảy do gai hoa làm chảy…

Khắc Hưng từ sau đi tới

Khắc Hưng: Đến giờ tắm rồi thưa ngài…kẻ rình mò cũng đã bị hành quyết…

Tôi ngạc nhiên khi hắn gọi người đàn ông này là ngài ấy…

Tôi bám lấy chân

-Làm ơn thả bố tôi đi,anh là chủ nhân nơi nÀy phải k…chỉ cần thả ông ấy tôi sẽ làm trâu bò con sen đầy tớ cho anh…hay anh làm gì tôi cũng được …

Tôi đứng dậy cởi bỏ từng cúc áo của mình…

Bạch kì hẩy những cánh hoa bắn hết vào mắt khắc Hưng như để che

Tôi: Tôi có thể ngủ với anh để đổi lấy mạng sống cho bố tôi không???

Bạch Kì dường như rất sốc khi một cô gái đang cởi bỏ đồ ngay trước mặt mình!


– [ ]

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN