Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp - Chương 88: Đánh về một mảnh giang sơn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp


Chương 88: Đánh về một mảnh giang sơn


“Đa Đa…”

Triệu Hồng Lăng lắc đầu, ngắt lời Đa Đa, than nhẹ một tiếng nói, “Được rồi, ít nhất tranh thủ được thời gian ba tháng.”

Mặc dù, ba tháng này, cũng không cách nào thay đổi điều gì.

Đa Đa vẫn còn có chút tức giận căm phẫn, “Chị ta chính là đang quấy rối!”

Lâm Yên nháy nháy mắt, “Nói không chừng chị thật có thể bạo hot, sau đó phim điện ảnh, chương trình nghệ thuật, quảng cáo cuồn cuộn tới, xông lên công trạng đệ nhất?”

Mặt Đa Đa đen xì, “Nếu chị có thể đạt được công trạng đệ nhất! Tôi đây liền làm osin cho chị, bưng trà đổ nước nói gì nghe nấy!”

Sau khi trò chuyện xong, Triệu Hồng Lăng an bài một chiếc xe, kêu Đa Đa tự mình đưa Lâm Yên về nhà.

Sau khi xuống lầu, Đa Đa xụ mặt nhắc nhở, “Chị về sau ra cửa đều phải cẩn thận một chút, hiện tại còn chưa xin được kinh phí mời vệ sĩ cho chị, chị đừng bị người ta đánh chết!”

Lâm Yên cười nói, “Biết, sẽ không chết dễ dàng như vậy, chị còn muốn vì em cùng Lăng tỷ đánh về một mảnh giang sơn đó!”

Đa Đa: “Giang sơn anti fan sao?”

Lâm Yên: “…”

Còn có thể tán gẫu vui vẻ hay không?

Lâm Yên nhìn thoáng qua nhóm anti fan của chính mình cách đó không xa, tặc lưỡi cảm thán nói, “Ầy, khóa anti fan này không được, ngay cả chị đứng ngay ở trước mặt bọn họ cũng không nhận ra! Độ trung thành quá thấp!”

Advertisement / Quảng cáo

Mặt mũi Đa Đa tràn đầy câm nín, “Chớ lắm mồm, mau lên xe đi!”

Bên này, Lâm Yên vừa chuẩn bị lên xe, nhóm anti fan bên kia cũng không biết phát hiện cái gì, đột nhiên khí thế hung hăng lao về phía của cô.

“Lâm Yên! Là Lâm Yên!”

“Lâm Yên cái tiện nhân nhà ngươi, dám động tới ca ca nhà tôi, tôi liều mạng với cô —— ”

“Các chị em nhanh lên! Đánh chết tiện nhân này!”

Trong lúc nhất thời rau quả, tảng đá, trứng gà thối che ngợp bầu trời đập tới.

Đa Đa vỗ rau héo trên đầu, giận đến gần chết, “Cái miệng quạ đen này của chị! Bị nhận ra! Lần này tốt đi!”

Lâm Yên lúc này đang che đến cực kỳ chặt chẽ, nghe vậy nhíu mày: “Không thể nào, như này cũng có thể nhận ra? Thật sự là đánh giá thấp độ trung thành của họ!”

Đa Đa trầm mặt: “Tám phần mười là người của công ty mật báo tin tức!”

Lâm Yên: “Tốt xấu gì cũng cùng một công ty, đây có phải hay không quá không phúc hậu rồi? Đến cùng là ai thất đức như vậy?”

Đa Đa: “Toàn bộ người của công ty đều chán ghét chị, tôi làm sao biết là ai!”

Lâm Yên: “…”

Advertisement / Quảng cáo

Đa Đa thúc giục: “Mau lên xe!”

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Yên cùng Đa Đa nhanh như gió chen lên xe, sau đó vội vã rời đi.

“Thật sự là rất lâu không có cảm nhận được đãi ngộ nhiệt tình như vậy của nhóm anti fan…” Lâm Yên sờ trái tim nhỏ cảm thán.

Đa Đa liếc cô một cái, “Mọi người tìm không thấy hành tung của chị, chỉ có thể ngồi chờ ở cổng công ty của chúng ta, đây vẫn chỉ là một đội nhân mã nhỏ mà thôi, chờ khi đoàn làm phim khởi động máy, mọi người đều biết chị phải vào tổ quay phim, hết thảy anti fan đều sẽ đi ngồi xổm chờ chị, đó mới gọi xong đời! Chị nghĩ kỹ ngày đó chết như thế nào đi!”

Bên trên trái tim nhỏ của Lâm Yên đã đâm đầy mũi tên, cô liếc mắt nhìn ba chữ “Tiền Đa Đa” bên trên thẻ công tác của Đa Đa, tâm tình mới rốt cục thông thuận một chút.

Đa Đa quay đầu nhìn thoáng qua, thấy mấy chiếc xe đuổi theo, thậm chí còn có không ít paparazi* nghe tin chạy tới.

*Paparazi: thợ săn ảnh, “chó săn”, thường đi săn ảnh, chụp lén người nổi tiếng.

Đa Đa lo lắng thúc giục, “Bác tài, lái nhanh một chút, ngộ nhỡ bị bọn họ đuổi theo, tìm thấy địa chỉ của Lâm Yên thì xong rồi!”

“Cái đoạn đường này không dễ lái, tôi đã lái nhanh hết mức!” Bác tài lái xe oán trách, rõ ràng hắn cũng không muốn nhận cái nhiệm vụ gian khổ này.

Đa Đa nghe vậy tức giận trừng mắt với Lâm Yên: “Đều tại chị, hiện tại tình cảnh của Lăng tỷ cũng khó như vậy, còn phải quản con ghẻ như chị!”

Bác tài lái xe trước mặt cũng đầu đầy mồ hôi, “Đuổi quá gần, chỉ sợ không cắt đuôi được!”

Đa Đa gấp đến độ không được, “Làm sao bây giờ! Ngộ nhỡ bị những cái người kia đuổi kịp, hậu quả khó mà lường được!”

Lâm Yên vẫn không nói chuyện, cô tỉ mỉ quan sát đoạn đường phía trước, sau đó quay đầu nhìn mấy chiếc xe đuổi theo đằng sau một chút, sau đó mở miệng với lái xe: “Lão Trương, đèn đỏ trước mặt xuống xe, đổi cho tôi lái!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN