Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng - Chương 118: Tạm Biệt Một Kết Thúc.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng


Chương 118: Tạm Biệt Một Kết Thúc.


Cùng lúc đó thì toàn bệnh viện đã có vấn đề về nguồn điện. Những bóng đèn cứ liên tục chớp tắt…Linh hồn của nó đã về đến nơi khi chính nó thấy Tuấn đang nằm đấy. Dòng máu tươi từ thái dương chảy ra tạo thành một biển máu. Nó đứng ở sân thượng nhìn Tuấn với một sự thật k thể nào thay đổi. Đôi chân trần của nó đứng đó mãi trên nền đất lạnh
– Anh nhất thiết phải làm vậy sao? – nó nói với Tuấn khi thấy anh đã chết. Lại là một người muốn tìm đến cái chết để trốn tránh trách nhiệm sao? Nó cực ghét những con người này.
Cuối cùng chỉ sao vài phút, nguồn điện của bệnh viện đã ổn định. Nó buộc phải trở về phòng bệnh của nó. Nếu không nó sẽ k còn kịp nữa. Nó chạy nhanh khắp nơi va vào y tá làm đổ nhiều thứ. Nhưng những y tá đâu đều k thấy nó, chỉ tự trách mình bất cẩn mà thôi.

– Xin lỗi…chúng tôi phải chuyển cô ấy…..- Bác sĩ ngập ngừng nói, nó vừa nghe thấy vậy đã vội đến giường..Khi miếng vải trắng đã gần kín mặt thì máy chỉ nhịp tim bắt đầu có biến.
tic…tic…..tic….
– Bác sĩ…người nhìn kìa…- Cô y tá đứng bên cạnh nói. Mọi người điều bất ngờ.
– Có..hi vọng rồi….Fasmin có hi vọng rồi…- Ren bật dậy nói. Nãy giờ cô giường như muốn ngất đi, không nói được lời nào.
– Để tôi kiểm tra…..thật sự là một kì tích….hiện giờ cô ấy rất ổn, đã qua nguy hiểm. Nhưng vẫn còn yếu…- Bác sĩ xem xét cho nó xong rồi nói. Sau đó cũng vội ra ngoài. Ông cũng k tin được, bao lâu nay ông chưa thấy tình trạng này.
– Ý chí của cô ấy thực mạnh mẽ..
– Đúng vậy…đây là lần đầu tiên tôi thấy một ý chí sinh tồn mạnh mẽ đến vậy….đúng thật là kì tích..- cuộc trò chuyện của bác sĩ và y tá khi vừa ra khỏi phòng nó. Họ cười rất hạnh phúc bởi nó đã sống lại. Họ k còn thấy bất lực nữa. Đó là niềm hạnh phúc nhất của ai làm nghề lương y.

– Đội trưởng….chúng tôi phát hiện tiếng súng vừa rồi dc phát ra ở tầng thượng của bệnh viện. – Mark vào báo cáo khi Flynn và Lyo cũng như papa của nó đang ở đây.
– Đã điều tra ra ai chưa? – Kyo hỏi lại…anh mới vừa bị một phen hú hồn về nó.. Bây giờ lại có chuyện.
– Của Jame. Hắn ta đã tự tử…- Mary từ từ nói.
– Cái gì….tên Jame đó điều tra bao nhiêu năm..bây giờ lại để hắn chết à…còn Winy thì sao? – Kyo..
– Anh ở đây….tôi sẽ đi xử lí. – Flynn nói sau đó rời đi. Trong phòng chỉ còn lại hai cha con Kyo.
………………………………………………………………
Một tuần sau…………………………………………………..

Mỗi ngày, Flynn đều đến thăm nó. Người túc trực nhiều nhất là Ren và hai anh em Bin Bi. Họ rất lo cho nó. Mọi chuyện Flynn đã kết thúc thay nó, khi Zeny đã được tự do. Jame cũng đã chết. Kyo cũng bảo nên kết thúc vụ án. Sun cũng đã có hạnh phúc riêng của mình. Mỗi ngày Sun và Cody cũng đều ghé thăm nó. Mary và Mark phải lo việc công ty giúp nó..Min, Jesty, Justy, Rin và cả Jackson Jeny cũng thường đến thăm nó, mọi khúc mắc của họ đã được nó hóa giải. Tuy k có quan hệ ruột thịt nhưng họ vẫn luôn xem nó là em ruột.
Nói chung tất cả mọi chuyện giờ đã ổn địh và trở lại đúng với quỹ đạo của chúng, chỉ còn lại nó. Tại sao nó vẫn chưa tỉnh? Căn phòng nó giờ đây chỉ toàn là màu tím, bởi mỗi ngày mỗi một người đến đều mang theo bó oải hương tặng nó. Một loài hoa, hương rất thơm còn có ý nghĩa may mắn và mạnh mẽ rất hợp với nó.

Hôm nay đã là ngày thứ hai của tuần mới. Flynn đến thăm nó theo thường lệ. Anh sắp phải về sở và về lại vị trí của mình. Bởi nhiệm vụ của anh đã hoàn thành, hôm nay anh đến để từ biệt nó.
– Winy, hôm nay cô thế nào? – Flynn đặt nhẹ bó hoa bên cạnh tủ giường của nó và hỏi.
– Thật tiếc, khi cô vẫn chưa tỉnh lại. Tôi rất muốn có những lần hợp tác thế này nữa, bởi cô đã cho tôi biết một điều mới lạ mà chỉ có cô mới làm được nó. Chuyện của Jame đã xong rồi..tôi phải về trụ sở để báo cáo với cấp trên..Cô ở lại mạnh khỏe..- Flynn nói sau đó rời đi.
– Nếu thế thì tôi với anh cùng về sở…- Flynn chợt dừng lại…là nó nói sao? Vậy…nó đã tỉnh…?
– Madam…cô tỉnh rồi sao? – Flynn quay lại vui mừng, hạnh phúc khi thấy nó đã từ từ ngồi dậy..
– Gọi tôi Fasmin hay Winy được rồi…đây k phải ở sở…- nó nhẹ nhàng nói. Không phải nhẹ nhàng mà là nó mới tỉnh dậy nên mới gọi vậy thôi.
Flynn gọi điện thoại bao với mọi người là nó đã tỉnh.
– Tôi muốn xuất viện.
………………………………………………………………
Hai ngày sau. tại nhà nó mọi người đã tổ chức một party khá lớn để mừng nó hồi phục cũng như mừng mọi chuyện đã qua. Cụ thể như bây giờ mọi người ai cũng có đôi có cặp. Vợ chồng Jesty và Justy thì tay trong tay, Jeny và Jackson thì yêu nhau đến nỗi lộ ra mặt. Zeny và Kon diễn nhiên là dính với nhau như sam, bởi Zeny đã giải oan cũng như Zeny và Kon đã đến bến bờ hạnh phúc. Dù chưa công khai nhưng Bin luôn nhìn Ren với ánh mắt yêu chiều, Ren cũng vậy. Sun và Cody cũng đến dự. Buổi tiệc diễn ra rất vui.
Hôm nay nó chọn cho mình chiếc đầm voan đen ngang gối, giày bệt trắng, mái tóc xõa ra nhẹ nhàng. Trông nó vô cùng thanh thoát. Từ khi nó tỉnh lại, người nó nhẹ nhõm hẳn, gần gũi được với người nhà hơn. Nó cầm ly rượu trên tay đến ngồi ở xích đu.
– Cô không vào đó cùng mọi người à…- Flynn tìm thấy bóng nó ở đó liền hỏi.
– Chúng ta vẫn có chuyện chưa làm..- Nó nhẹ nhàng nói nhưng k nhìn vào Flynn.
– Vụ án đã kết thúc….Jame cũng đã chết…
– Vậy còn Jin? Kiên Minh Đức..- nó hỏi lại.
– Đức k có tội….bằng chứng chỉ, mọi chuyện chỉ có Jame làm..
– Hắn ta là kẻ thiếu trách nhiệm…gây ra vụ án liên hoàn sau đó lại tự tử..
– Winy….sai rồi…Jame k hề thiếu trách nhiệm…hắn ta đã biết trước mọi chuyện và đã có sắp xếp….trong tập hồ sơ mà cô đã giành cả mạng sống để cứu nó có một USB, trong đó là tất cả tội chứng của Jame. Hắn ta cũng đã tường thuật lại tất cả và còn có đoạn ghi âm….Chuyện của Zeny, Jessica, giết Resd…hắn đã nhận tất cả…..Rõ ràng lúc tôi giữ tập tài liệu đó k hề có một USB nào cả…nếu k có đoạn ghi âm đó…Zeny cũng k thể giải oan dc- Flynn nói làm nó nhớ lại lúc mà chiếc xe sắp lao vào núi…”Là Jame đã bỏ nó vào sao?” nó còn nhớ lại…hôm đó..Jame đã cứu nó, đạp mạnh nó văng ra khỏi xe..
– Hiện giờ…Đức thế nào? – Nó lại tiếp tục hỏi.
– Sau khi hay tin Jame, cậu ấy đã ra nước ngoài rồi…..
– Được rồi…chúng ta vào thôi…- Nó nhấp nhẹ một ngụm sau đó đứng lên….Flynn vội giữ tay nó lại…
– Có chuyện gì sao? – Nó xoay người hỏi lại..
– Tôi….tôi….thích….cô…cho tôi cơ hội được không? – Flynn nhìn thẳng vào mắt nó mà nói. Anh đã lấy hết dũng khí để nói ra điều này. Khi anh nhìn vào bóng lưng nó, tuy lạnh lùng nhưng rất cô đơn và yếu mềm..thôi thúc anh một điều gì đó…
Nó im lặng nhìn thẳng vào đôi mắt chân thành kia….đang chờ đợi câu trả lời từ nó…..hiện giờ …nó vẫn chưa sẵn sàng đón nhận…
– Thời gian là tất cả…- nó nói xong bỏ đi…là nó cho Flynn cơ hội hay…..
…………………………………………………….
Nó lại trở về phòng…thu xếp hành lí và chuẩn bị rời đi…sợi dây chuyền ấy…nó đã cất đi… và chuẩn bị ra sân bay…
– Mọi người à….Fasmin..Zeny…đừng đi mà…- Ren đang rươm rướm nước mắt..khi phải chia tay hai người bạn thân và cả người mà mình yêu thương nữa…
– Ren…đừng khóc…bọn mình sẽ trở lại mà…- Zeny cũng phải tạm thời xa chồng mình..
– Fasmin…em thực sự muốn làm vậy sao? – Jesty hỏi nó.
– Phải…mọi chuyện nhờ anh….anh Jackson…chuyện công ty…lại phải nhờ anh rồi…- Nó cười nhẹ…quả thật nó đã thay đổi…nụ cuoi2 của nó rất đẹp, k nét gượng gạo..
– Fasmin…Trịnh gia là nhà của em…em có thể về nhà bất cứ lúc nào em muốn…- Justy nói với nó..
– Cảm ơn…nhưng…Duy Ân..chị Rin..gửi lời thăm với hai bác giúp em nhá….em phải đi đây..- Nó nói xong liền vào trong chuẩn bị thủ tục bay…Vì k muốn chia cắt trong đau buồn nên Bin đã vào trong, tiếp đến là Zeny và Sun…Mọi người đều phải về sở để báo cáo. Chỉ còn lại nó và Mark, Mary, Jane, Alice và Flynn chào từ biệt mọi người.
– Chờ đã….madam…chúng tôi cảm ơn cô…nếu k nhờ cô chắc nơi này Jame vẫn còn hoành hành…- Vị cảnh sát trưởng khu vực đến từ biệt..
– Đó là trách nhiệm của chúng tôi…Tôi thay mặt mọi người cảm ơn mọi người đã hợp tác với chúng tôi trong thời gian qua…Đến giờ rồi…chúng tôi phải đi đây…tạm biệt…- nó nói xong cùng tất cả người ở phía sau gập người cúi đầu chào…sau đó vào trong..
Nó là người vào sau cùng với chiếc áo khoác da đen, giày sneaker cũng đen , mái tóc buộc nhẹ sau lưng..nhẹ nhàng bước vào trong…
“Mọi chuyện đã kết thúc…Jame…cảm ơn anh…đã tỉnh ngộ…Jessica…Sin…mọi chuyện đã kết thúc…” Nó tiếp tục cất bước đi…Còn chuyện tình cảm của nó và hắn…nó cảm nhận được…hắn sẽ ủng hộ quyết định của nó
“Tạm biệt một kết thúc” nó cất nhẹ lời khi máy bay đã cất cánh….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN