Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng - Chương 43:.44. Global Head
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng


Chương 43:.44. Global Head


43. Tiệc mừng

– Sao? Vừa rồi ông vừa nói gì, tôi nghe không rõ? – Min giả vờ hỏi

– Ơ…Tôi….- Trầm Mặc có phần xanh mặt nên nói không thành lời.

– Tôi làm sao? Cảm ông ông đã hỏi thăm tôi, và cũng cảm ơn ông chủ trì cuộc họp giúp tôi nhé, giờ hết phận sự của ông rồi. Thank you. – Nó nói ra những lời như khinh bỉ.

– Nhưng tôi có cổ phần của Lâm thị. Tôi vẫn là cổ đông của tập đoàn này. – Trầm Mặc lấy cớ ở lại.

– Ông dám chắc ông là cổ đông ở đây không? – Min nói làm ông ta giật mình.

– Cô… Cô nói vậy là sao? – Trầm Mặc lúc này nghi ngờ hỏi.

– Đây là giấy chuyển nhượng cổ phần do cổ đông Lâm đã kí trước đây một tuần, còn giấy tờ của ông. Ông nên xem lại cho kĩ đi nha, nha. – Min cố ý nhấn mạnh từng lời nói.

– Chết tiệt, Lâm Chí Đông, ông dám lừa tôi. – Trầm Mặc vô cùng tức giận đập bàn.

– Không phải lừa ông, mà là ông đến sau một bước thôi, nó đã được chuyển nhượng và có hiệu lực trước của ông một ngày trước đó. Còn bây giờ, hình như ông không còn phận sự ở đây nữa rồi, mời ông ra ngoài. -Nó nói thẳng vào Trầm Mặc.

– Cô…Trịnh Hàn Băng… Được lắm, cô chờ đó. The World nhất định sẽ sụp đổ dưới tay tôi thôi. Haha..- Bước thẳng ra ngoài không quên để lại lời hâm doạ nó.

– Chúng tôi sẽ chờ. Bye bye.. -Jackson đáp trả làm Trầm Mặc càng tức giận tột cùng.

– Không còn vấn đề gì tan họp. -Nó buông ra một câu rồi ra khỏi phòng họp làm Jesty chỉ biết chạy theo nó.

Ra khỏi phòng họp nó bỗng thấy đầu hơi choáng một chút nhưng vẫn cố đi, có thể do nó chưa hồi phục hẳn. Mọi người thấy nó liền cuối đầu chào, nó thì vẫn giữ phong độ như thường ngày kể cả bị thương nhưng sắc mặt vẫn lạnh tanh, không chút biểu cảm bước thẳng để lại hắn, Min và Jesty phía sau (Jackson ở lại quản lí). Vì nó đã ra mặt rồi nên nó không cần ở viện nữa mà về thẳng nhà nó.
Về đến nhà, Zeny và Kon đang ngồi xem ti vi, Rin, Jeny, Ren ở trong bếp, Justy thì phải đến trường nên khi nó về đến nhà ai cũng bất ngờ, Rin thì nhấn điện thoại liên tụ thông báo cho gia đình ba bốn bên biết và cả Justy. Ai cũng mừng rỡ và tức tốc chạy sang.

– Con, con tỉnh lại lúc nào thế Fasmin, con thấy thế nào rồi, còn đau không con, có cần đi kiểm tra lại không con? – Mẹ nó và mẹ hắn hỏi.

– Con không sao, Resd, anh kể cho mọi người nghe đi. – Nó quay sang kếu hắn kể.

– Tụi con thông đồng với nhau để gạt ba mẹ. -Mẹ nó quay sang Min nói

– Là do Fasmin bảo mà mẹ, với lại Fasmin không muốn mọi người lo lắng nên mới như vậy, tụi con xin lỗi ba mẹ. -Min hối lỗi thay nó.

– Thôi, nay ta mở tiệc mừng Fasmin hồi phục, Ren, con gọi cho anh chị Châu qua luôn nhé. -Ba nó nói.

– Con….- Ren ấp úng, cô cảm thấy xấu hổ khi gia đình nó quá tốt với cô và cả cha mẹ cô nữa.

– Không sao đâu em, Ren, em gọi đi, đừng ngại, chúng ta xem nhau như người nhà cả mà. -Rin thấy vậy an ủi.

– Vậy mọi người chuẩn bị đi, con lên phòng, lát nữa con sẽ xuống, xin phép.

– Có gì gọi mẹ nha con.

-Vâng.

44. Global Head – Zanker lộ diện.

Sau một lúc, ba mẹ Ren đến và mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ còn phần nó. Ren lên phòng gọi nó xuống, Ren nhìn nó với ánh mắt dò xét, quan sát rất kĩ, dường như sức khoẻ nó không tốt, nhưng nhìn thấy ánh mắt nó thì lại chẳng nói gì, cùng nó xuống nhà. Thật ra, điều nó đang lo lắng nhất là Zeny, sợ Zeny sẽ không cầm cự được mà bỏ nó, nó không muốn thấy người bên cạnh mình lại mất đi vì mình. Điều quan trọng nhất hiện giờ là nó đang suy nghĩ, suy nghĩ về thuốc giải. Chính vì thế nó mới choáng và sắc mặt hơi nhợt nhạt một chút. Nó cùng Zeny xuống thì thấy mọi người đều đông đủ, ba mẹ của tất cả mọi người cả Ren nữa và họ nói chuyện rất vui, rất hợp nhau, nhất là ba mẹ Zeny và Ren. Nó cùng Zeny ngồi vào bàn ăn không khí rất vui, rất ấm cúng. Nó ngồi cạnh hắn và được hắn gắp thức ăn vào chén, ai cũng quan tâm nó hỏi thăm nó rồi lại Zeny. Nhưng khi nhắc tới Zeny, không khí có đôi chút lặng xuống, bởi họ cũng rất lo lắng cho Zeny. Vì thời hạn tìm thuốc giải chỉ trong vòng 1 tháng. Lâu lâu thuốc trong cơ thể bộc phát làm nhỏ khó chịu, tay ôm lấy tim, phải tìm đến thuốc của bác sĩ đã kê để cầm cự, nó nhìn cảnh này mà tự trách mình, trách mình không bảo vệ được mọi người xung quanh, chính nó đã tự hứa với vong linh của cậu và chính nó cơ mà. Nó nhất định sẽ tìm mọi cách để giúp Zeny, nó sẽ không để nhỏ hi sinh vì mình. Nghĩ đến đây, nó đứng phắt dậy.
-Nhất định cứu Zeny – Nó nói một câu không chủ ngữ rồi lại bỏ lên phòng, mẹ nó chỉ kịp nói với theo nó bảo nó phải coi trọng sức khoẻ, ba nó thì lại lắc đầu.

-Xin lỗi anh chị Châu nha, Fasmin nó là vậy đấy, không chào mà đi như vậy, xin lỗi. -Ba nó nói

– Không có gì đâu, nghe Ren kể, chúng tôi cũng hiểu đôi điều với Fasmin, tội nghiệp con bé, chúng tôi sao trách được chứ. – Ba mẹ Ren.
Cứ thế, nó thì nhốt mình trong phòng, sau bữa tối thì Ren, Min, Rin, Justy, Jesty, Jeny cùng Kon ở phòng Zeny, nào là kể chuyện, hỏi thăm Zeny còn các ba mẹ thì uống trà ở phòng khách. Sau một lúc thì họ cũng ra về.

……Phòng nó………..
Nó tự nhốt mình trong phòng, đôi mắt mệt mỏi vô hồn nhìn ra cửa sổ, màn đêm tĩnh mịch. Nó suy nghĩ rất nhiều, thật sự nó quá sơ ý khi để lại ly nước ấy, nếu không có ly nước ấy thì Zeny cũng không vì thế mà trúng độc. Nó biết, loại độc mà Zeny trúng phải rất khó giải được, nó không dám đem tính mạng Zeny ra liều. Nó biết một người rất giỏi chế tạo ra độc dược và thuốc giải, nhưng phải tìm người đó ở đâu đây? Trong khi người đó là một tên vô cùng nguy hiểm mà nó đang truy lùng tên ấy. Nhưng có khó khăn đến mấy, nó nhật định phải tìm được thuốc giải, dù ra sao nó vẫn phải tìm. Được một lúc nó lại lôi laptop ra làm việc, thật sự nó còn rất nhiều việc phải làm. Chợt nó lại đụng phải chiếc vali, dường như có ý tưởng gì mới nảy sinh ra trong đầu nó.

Hôm sau, cả bọn đi học trở lại, Zeny và Kon tạm thời không đi học vì lo cho sức khoẻ của Zeny. Nó vừa mới xuống xe thì đã nghe những tiếng ồh, hỏi thăm nó nồng nhiệt vì tin nó nhập viện và nguy hiểm đến tính mạng được báo chí đăng rầm rầm, nay thấy nó đi học thì biết những tin ấy là tin đồn nhảm. Nó thấy vậy khó chịu cực kì nhưng không thể hiện bên ngoài chỉ bước đi, hắn đi theo nó. Vào lớp nó tiếp tục công việc của mình, còn hắn thì ngồi nhìn nó, Rin, Ren, Jeny với sự nghiệp cao cả là ngủ và chơi game. Zack và Jask đang quản lí công ty nên không đi học vaà cũng không biết nó và hắn đang tiến triển đến mức nào.

– Có chuyện gì thế chị? Được, em đến ngay.- Nó nói rồi đứng dậy xách latop đi thẳng chảng để ý đến xung quanh đang nhìn nó như thế nào. Thấy nó ra khỏi lớp, hắn cũng đi theo sợ nó có chuyện gì, Ren chỉ nhìn theo rồi tiếp tục nghe nhạc vì cô biết có người bảo vệ cho nó rồi. Đồng ý nghĩ, Rin, Jeny cũng tiếp tục sự nghiệp ngủ của mình, có chuyện gì về nhà hỏi hắn là được.

Ghé qua cửa hàng thời trang, nó thay nhanh cho mình áo sơ mi cùng quần tây rồi đến công ty, hắn hiểu ý nó nên chẳng nói gì, im lặng và chờ nó nói thôi. Bước vào Trầm thị theo sau là hắn, mọi người ngạc nhiên nhìn hắn và nó, bàn tán xôn xao làm hắn nhìn một cái, im bặt. Hắn hiểu nó đến đây là gì, chắc chắn Min gọi nó đến đây.

– Phòng họp ở đâu?- Biết nó ít nói, hắn hỏi dùm luôn.

– Dạ, thưa anh, anh có hẹn trước không?- Cô nhân viên.

– Ở đâu? – hắn bắt đầu mất kiên nhẫn, số lượng dùng từ giảm dần. Làm cô nhân viên đã bị nó làm cho ớn lạnh giờ còn bị hắn hù cho sợ.

– Dạ, Chủ tịch đang họp, tầng 1 phía bên trái, xin đợi chút. Này…Này..Chủ tịch đang họp cơ mà…- Cô nhân viên chưa nói hết thì nó và hắn đã đi mất.

Trong phòng họp lúc này đang cựa kì căng thẳng, Trầm Mặc thì đang chờ đợi đối tác đầu tư và cổ đông đến, ông phải cảm ơn người này vì đã giúp ông vượt qua ải của nó nhưng nào ngờ khi gặp đối tác người ấy chính là Min thì ông khựng lại, tức giận. Thấy ông ta tức giận Min cười mỉa mai:

– Ông đừng tức giận sớm như vậy, còn cổ đông lớn nhất nữa mà. – Ông ta nghe đến đây cũng nhẫn nhịn chờ đợi nhưng nào ngờ kết quả không như mong đợi, người bước vào là nó và hắn.

– Chủ tịch Trịnh à, cô không lo quản lí công ty của mình lại sang đây là gì? Đây không tiếp học sinh mới lớn, ha ha. Tôi đang chờ cổ đông hợp tác đến. Mời cô về. -Ông ta châm chọc nó.

– Nếu chúng tôi về, ông sẽ lãi đến làm phiền cô ấy thôi. -Hắn nhếch môi thay nó.

– Chủ tịch Trầm à, chúng tôi về là công ty ông sẽ phá sản đấy. -Min thêm một câu nữa làm ông ta ngỡ ngàng.

– Vậy…..Vậy……Cô là người đại diện của FJA sao?- ông hỏi

– Không phải đại diện mà là Zanker, ông hiểu chứ. -Min

– Zanker, người thống lĩnh toàn cầu sao? Sao có thể?- Ông ta không tin vào sự việc đang diễn ra trước mắt mình, một con nhóc yếu đuối non nớt lúc xưa bị ông bắt đi sao bây giờ có thể trở thành một Global Head được mọi người nể phục sùng bái như thế. Và theo như ông điều tra được Global Head chỉ là một người con gái tên Zanker thôi, mọi thông tin đều là một ẩn số. Đến lúc này ông biết mình đã thua, mọi người trong phòng họp đều ngỡ ngàng nhìn nó, họ không thể nào tin được Zanker mà mình luôn muốn học hỏi lại ngay trước mắt mình. Cả hắn cũng vậy, quá bất ngờ, hắn không biết nó sẽ còn làm điều gì bí mật nữa đây. Còn nó thì hơi khó chịu khi phải để Min nói ra thân phận của mình. Nó ra khỏi phòng họp, chỉ để lại 1 câu
– Game over, Min xử lí giúp em. -Rồi nó nhìn sang hẳn, ý nói hết việc rồi đi thẳng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN