Cô Gái Địa Ngục - Chương 18: C18: Vụ án siêu nhiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
27


Cô Gái Địa Ngục


Chương 18: C18: Vụ án siêu nhiên


Edit: Frenalis

Ma nữ khỏa thân, cổ đeo cà vạt, lưỡi thè ra, một đôi mắt lồi ra nhìn thẳng vào tôi. Tôi giật mình, khẩn trương nhìn cô ấy, cô ấy lắc đầu với tôi, tôi không hiểu ý cũng không muốn xen vào việc riêng của cô ấy nên vội vàng ra khỏi nhà vệ sinh.

Cao Vân Tuyền đang nghe điện thoại, thấy tôi đến liền nói: “Khương Lâm, có việc, không biết cô có hứng thú không?”

“Việc gì cơ?” Tôi hỏi: “Không phải có người chết và cần làm vòng hoa chứ?”

“Tôi có một người bạn tên Tư Đồ Lăng làm cảnh sát, chúng tôi từng là đồng đội trong quân đội và có mối quan hệ rất tốt. Gần đây anh ấy đang gặp phải một vụ án rất kỳ lạ và phức tạp, cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được điểm đột phá, anh ấy nghi ngờ vụ án có liên quan đến yếu tố siêu nhiên.”

Tôi ngạc nhiên nhìn anh ta, anh ta đã từng đi lính trong quân đội, vốn dĩ không nên tin những thứ siêu nhiên. Điều kỳ lạ hơn nữa là cảnh sát cũng tin vào điều này, tôi luôn cho rằng cảnh sát là những người vô thần.

Anh ta cười nói: “Cô sai rồi. Cảnh sát đã xử lý rất nhiều vụ án như vậy, ít nhiều họ sẽ gặp phải những chuyện không thể giải thích được nên họ tin hơn người thường. Ví dụ như đồng đội của tôi, anh ấy nói với tôi khi anh ấy lần đầu tiên đến đồn cảnh sát làm việc, đã gặp phải trường hợp thi thể bị cắt xẻo. Anh ấy chỉ tiếp xúc với xác chết một lần, không ngờ chân lại bị hôi. Ngày nào anh ấy cũng rửa chân và thay tất, nhưng cho dù có vệ sinh sạch sẽ cỡ nào thì chân vẫn nặng mùi, đi bác sĩ chữa trị thế nào cũng không khỏi. Sau đó vụ án được giải quyết, bệnh hôi chân của anh ấy cũng được chữa khỏi. Về sau anh ấy có nghe nói thi thể đó trước khi còn sống có mùi hôi chân rất nặng.”

Tôi cười lớn, nếu cả đời không giải quyết được vụ án thì chẳng phải anh ấy sẽ phải chịu bệnh hôi chân suốt đời sao? Anh cảnh sát này cũng khá xui xẻo.

“Lần này anh ấy lại gặp phải trường hợp nào?” Tôi hỏi: “Anh ấy lại mắc bệnh gì à?”

Cao Vân Tuyền kể: “Có một ông cảnh sát già, tuy chức vụ không cao bằng đồng đội của tôi nhưng có thể coi như là thầy của anh ấy. Ông ấy có một cô con gái duy nhất đã bị giết cách đây hai tháng”.

Tôi thu hồi tâm tình đùa giỡn lại, nhanh chóng hỏi: “Có phải do tội phạm trước đây ông ấy bắt trả thù?”

“Lúc đầu tôi cũng nghi ngờ như vậy, nhưng bản thân vụ án được cho là rất kỳ lạ. Nếu cô đồng ý giúp đỡ, tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt.”

Tôi chần chừ, thuận miệng hỏi: “Cô ấy chết như thế nào?”

“Bị siết cổ đến chết bằng cà vạt.”

Tôi suýt chút nữa phun hết rượu vang đỏ trong miệng ra. Chẳng lẽ là ma nữ vừa rồi trong nhà vệ sinh sao? Tại sao cô ấy lại đến chỗ tôi? Cô ấy đang muốn nhờ giúp đỡ sao? Tôi kiếm cớ đi vệ sinh lần nữa nhưng không nhìn thấy ma nữ đó đâu. Tôi quyết định đồng ý trước, sau đó nhìn xem tình huống thế nào.

Cao Vân Tuyền lập tức liên lạc với đồng đội, chưa đầy nửa giờ anh ấy đến. Anh ấy cao hơn Cao Vân Tuyền một chút, dáng vẻ rắn rỏi, nước da ngăm đen, khi nhìn thấy tôi anh ấy có chút sửng sốt, như thể cho rằng tôi còn quá trẻ, không đáng tin cậy.

Tôi đột nhiên đứng dậy, đến gần trước anh ấy, hít mũi ngửi một cái: “Trên người anh có một cỗ tử khí”.

Trong mắt anh ấy hiện lên một tia khinh thường, như thể cho rằng tôi đang giở trò quỷ, tôi nói: “Trước khi đến đây anh có chạm vào thứ gì không sạch sẽ không?”

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Sắc mặt của anh ấy có chút thay đổi: “Cô nhìn thấy cái gì?”

“Tôi không thấy gì cả.” Tôi lắc đầu, “Tôi ngửi thấy.”

Tư Đồ Lăng kể cho chúng tôi nghe câu chuyện vụ án. Cô gái bị siết cổ đến chết tên là Chu Ưu Ưu, vừa tốt nghiệp đại học, đã được nhận vào công chức và đang chờ đi làm. Cô có sở thích leo núi và thường cùng bạn bè đi dã ngoại ở thôn quê, hôm đó cô cùng bạn cùng phòng đại học đến núi Thanh Phong nhưng suốt đêm không về.

Cha cô lắng, điện thoại của cô không có ai trả lời nên ông gọi điện cho bạn cùng phòng, bạn cùng phòng kể rằng khi Chu Ưu Ưu đang leo lên lưng chừng núi thì bất ngờ nhận được điện thoại báo cha cô bị bệnh nên cô đã trở về nhà.

Cha cô, Chu Lạc, không hề bị bệnh, biết con gái mình có thể xảy ra chuyện, ông ấy dùng mối quan hệ đến công ty điện thoại di động để kiểm tra nhật ký cuộc gọi của con gái, phát hiện chiều hôm đó không có ai gọi cho cô. Khi đó ba người bạn cùng phòng của Chu Ưu Ưu đều đi leo núi, lão Chu nghi ngờ ba người bạn cùng phòng này đã hợp tác để hãm hại cô, nhưng mối quan hệ của họ trước giờ vẫn rất tốt và không có động cơ gì để ra tay.

Lão Chu không còn cách nào khác đành phải nhờ đồng nghiệp giúp đỡ tìm điện thoại di động của Chu Ưu Ưu, không ngờ lại phát hiện ra chiếc điện thoại đó đang ở nhà mình. Ông ấy tưởng con gái đã về nhà và vô cùng cao hứng trở về nhưng trong nhà lại không có ai. Ông ấy gọi lại cho con gái và điện thoại reo lên từ tủ quần áo trong phòng ngủ của mình. Ông ấy mở tủ và phát hiện thi thể con gái nằm trong tủ với cái cà vạt quấn quanh cổ, khám nghiệm tử thi thì đã chết được ba ngày rồi.

Chu Ưu Ưu mất vào buổi chiều ngày mất tích. Lão Chu nhớ rõ, sau khi con gái mất tích, ông đã lấy một thứ gì đó trong tủ ra, nhưng lúc đó con gái không có ở trong đó. Nói cách khác, hôm nay con gái ông ấy là mới được đưa về nhà.

Nơi lão Chu ở là ký túc xá dành cho nhân viên cảnh sát, mặc dù là khu lâu đời nhưng cơ sở vật chất an ninh rất tốt, lắp đặt nhiều camera. Lão Chu kiểm tra camera giám sát thì thấy Chu Ưu Ưu là tự mình trở về nhà.

Một người chết tự mình về nhà!

Lão Chu bị k1ch thích mạnh đến nỗi xuất huyết não, hiện tại vẫn còn nằm trên giường, Tư Đồ Lăng rút điếu thuốc ra châm lửa, vẻ mặt u ám: “Chúng tôi đã tốn rất nhiều công sức để giải quyết vụ án này, nhưng lại không có manh mối nào cả. Thi thể của Ưu Ưu hiện được giữ ở nhà xác của Cục Cảnh Sát. Đến sáng nay tôi nhận được điện thoại của Cục nói là thi thể của Ưu Ưu đã mất tích “.

Anh ấy nhả ra một vòng khói rồi nói: “Tôi đã kiểm tra camera giám sát của Cục. Ưu Ưu, là bò ra khỏi tủ đông và tự mình rời đi.”

Cao Vân Tuyền lộ ra biểu lộ không dám tin, một xác chết đã chết hơn nửa tháng lại vùng dậy?

Tôi nhớ đến những ghi chép trong sách của bà tôi, sắc mặt nghiêm túc nói: “Trong thời gian này các người đã kiểm tra qua thi thể chưa?”

Tư Đồ Lăng lắc đầu: “Sau khi tìm thấy thi thể, bác sĩ pháp y đã khám nghiệm tử thi, nhưng từ đó đến nay không ai động đến nữa”.

Tôi vội vàng hỏi: “Khi khám nghiệm tử thi có phát hiện thấy gì không?”

Tư Đồ Lăng lấy từ trong cặp ra một tập hồ sơ, trong đó có báo cáo pháp y.

Tôi lật ra ảnh chụp thì thấy thi thể Chu Ưu Ưu nhìn qua rất bình thường, nhìn hồi lâu rồi đột nhiên chỉ vào ảnh bàn tay hỏi: “Cô gái này thích để móng tay dài à?”

Tư Đồ Lăng sửng sốt một lát: “Tôi không để ý tới chuyện này.”

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Trong tấm ảnh, móng tay của Chu Ưu Ưu hơi dài nhưng con gái thời nay thích nuôi móng tay dài để làm đẹp nên cũng không có gì kỳ quái. Tôi lại lật lật, đột nhiên sửng sốt, tôi nhìn thấy bức ảnh bàn chân của Chu Ưu Ưu và móng chân cô cũng rất dài.

“Là cương thi.” Tôi nói: “Chu Ưu Ưu đã biến thành cương thi.”

Tư Đồ Lăng nhíu mày, có chút không tin.

Tôi cũng có chút nghi hoặc, bởi vì sau khi chết ba ngày, xác chết chắc chắn phải có những triệu chứng rõ ràng của sự biến đổi, chẳng hạn như mặt đen, móng tay dài ra và đôi môi thâm đen. Mà trong vòng bảy ngày sau khi chết, xác chết sẽ vùng dậy. Nhưng trường hợp này đã hơn nửa tháng trôi qua thi thể cô ấy mới đứng dậy.

Tôi lật xem lại thì chợt thấy báo cáo pháp y nói rằng trong bụng Chu Ưu Ưu có rất nhiều gạo nếp. Cô đã ăn gạo nếp vào buổi trưa ngày xảy ra tai nạn. Gạo nếp trong dân gian luôn là một vật thần kỳ có tác dụng xua đuổi tà ma, có thể dùng để giải độc cho xác chết, ngăn ngừa xác chết biến đổi. Bởi vậy ở nhiều ngôi mộ cổ được khai quật hiện nay, ván quan tài thường thấy có phủ thêm một lớp gạo nếp.

Chu Ưu Ưu chắc chắn chiều hôm đó đã gặp phải chuyện gì đó, bị nhiễm độc xác thây ma, sở dĩ sau khi chết không biến thành thây ma ngay là vì trưa hôm đó vô tình ăn nhiều gạo nếp.

Bác sĩ pháp y ngay tại thời điểm khám nghiệm tử thi đã loại bỏ gạo nếp, nhưng dù sao thì gạo nếp cũng đã loại bỏ một phần chất độc của xác chết nên phải mất hơn nửa tháng cô mới hoàn toàn biến thành một cương thi.

Không xong rồi!.

Tôi ở trong lòng kêu một tiếng, cô ấy biến thành cương thi, chính là một mối họa lớn.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Tư Đồ Lăng reo lên, anh ấy bắt máy, sắc mặt trở nên khó coi: “Đã xảy ra chuyện, một người bạn cùng phòng của Chu Ưu Ưu đã chết rồi.”

Cô bạn cùng phòng này tên Tư Nhã là nhân viên của một công ty ngoại thương, sáng nay đi làm và bị tử vong tại bãi đậu xe.

Khi tôi và Cao Vân Tuyền theo Tư Đồ Lăng đến bãi đậu xe, bác sĩ pháp y đang khám nghiệm thi thể, tôi nhìn vào bên trong thì thấy một mảnh máu thịt be bét, gần như không còn là hình người nữa.

Bác sĩ pháp y cau mày nói với Tư Đồ Lăng: “Đội trưởng, chuyện này hơi kỳ lạ. Xét theo vết thương thì có vẻ là do móng tay con người cào xước, nhưng người sống nào có thể cào thành như vậy? Trừ khi là cương thi.

Lời vừa ra khỏi miệng, sắc mặt của Tư Đồ Lăng liền thay đổi.

Truyện được dịch tại https://.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN