Cô Gái Lạnh Lùng!Tôi Sẽ Cùng Em Đi! - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Cô Gái Lạnh Lùng!Tôi Sẽ Cùng Em Đi!


Chương 2


-Oaaa Trung tâm mua sắm này cũng rộng quá ha nhiều đồ quá thích thật-nhỏ vừa chạy lung tung vừa nói
-Tao cũng thích nữa-cô
-Tao mua giày-nó
-Đi ăn đi-cô
-Tao lại muốn mua trang sức cơ-nhỏ
-Chia nhau ra đi đi cho lẹ-cô
-OK-đồng thanh
-Tập trung lại tại quầy bán thức ăn nha-nhỏ
Cô đang đi vào quầy bán thức ăn thì vô tình đụng phải một người,cô vội cuống lên xin lỗi.Người kia đứng dậy phủi bụi xong quay lên ngước nhìn cô thì há hốc mồm
-Bảo An/Anh Hoàng-2 người cùng nhau đồng thanh hét lớn làm mọi người giật mình,ánh mắt của mọi người cũng vì vậy mà nhìn hai người càng nhiều hơn
-Sao em lai ở đây không phải đang bên Hàn ngắm oppa sao?-giọng anh nói đa phần là tức giận đồng thời chế nhiễu cô
-Chuyện là vầy nè…
Chuyển cảnh qua nhỏ
-Ố là la trung tâm lớn mà trang sức không có cái nào đẹp hết vậy trời-nhỏ vừa nhảy tung tăng vừa chê trung tâm làm mấy chị nhân viên nhìn nhỏ không mấy thiện cảm.Nhỏ không quan tâm mà vẫn tiếp tục đi lựa trang sức,đi đến quầy bán vòng tay thì hai mắt của nhỏ chợt loé lên,thì ra là một chiếc vòng tay phong cách Châu Âu hiện đại.Chiếc vòng có những họa tiết li ti nhưng vô cùng tinh tế,xung quanh chiếc vòng là những hạt kim cương nhỏ lấp lánh được tinh xảo gắn vào,trên chiếc vòng còn có những chiếc lá được điêu khắc điêu luyện với nguyên liệu là ngọc lục bảo xanh lá,giữa những chiếc lá là vài bông hoa hồng đỏ làm bằng kim cương đỏ cực kì khang hiếm,nhỏ nhìn chiếc vòng cảm thấy quen quen!A,cái nay là do Anna thiết kế đây mà .Định đụng tay vào xem thử nhưng chưa đụng vào được chiếc vòng đã bị người nhân viên kia giật lại làm nhỏ tức điên
-Nè cô có ý gì hả?
-Nghèo hèn như cô không có tư cách đụng vào đồ đắc tiền như thế này mà cái này còn do nhà thiết kế giấu mặt nổi tiếng Jenny thiết kế nữa chứ
-Nghèo hèn?Không có tư cách?
*nghĩ:ngây thơ quá cô gái,được,để xem con NGHÈO HÈN này làm gì được cô*
-Nhìn quần áo trên người là biết ngay,đến tư cách bước chân vào đây còn không có huống hồ gì đụng chạm vào đồ ở đây-người nhân viên khinh bỉ liếc mắt nhìn cô
-Vậy cô có tư cách sao cô gái?
-Tất nhiên là có rồi ha ha
-Nực cười quá hà,cười ỉa luôn ấy
-Có chuyện gì vậy?
-Thưa…thưa thiếu gia…tôi….
-Tôi hỏi có chuyện gì?
-Ha thì ra anh là chủ của co ta sao?cô ta dám nói toi nghèo hèn,tôi đến mua đồ lại không được đụng vào đồ muốn mua anh dạy dỗ nhân viên như thế à?
Mày đẹp của cậu ta nhíu lại sau đó nhìn sơ lược nhỏ từ dưới lên trên,nhỏ mặc áo sơ mi quần jean đơn giản nhưng nhìn kĩ sẽ thấy đó đều là hàng hiệu,người nhân viên kia dám cam đoan như vậy,cậu thật đúng là không biết dạy nhân viên,đang nhìn sơ bộ đồ của nhỏ thì cậu đơ người vài giây trước gương mặt xinh đẹp kia,cậu ta là Nhật Minh,đối với những người đào hoa như cậu thì khi gặp những cô gái xinh đẹp ngoài kia thì liền muốn tán tỉnh,nhỏ cũng không ngoại lệ.Cậu cầm chiếc vòng tay khi nay đeo vào cho nhỏ,nhỏ bất ngờ tròn xoe mắt
-Xem như món quà nay tôi tặng cô thay lời xin lỗi nhé!Tôi sẽ dạy nhân viên lai không cho xảy ra tình trạng như hôm nay mong cô thông cảm
*Chuyển qua nó*
Đang lựa giày thì vô tình gặp lai người quen lúc trước,cô ta đi cùng với một chàng trai khôi ngô tuấn tú nhưng đối với nó chỉ là hạt cát trên sa mạc.Cô ta đi ngang cố tình đụng trúng nó nhưng nó né được cô ta bị mất thăng bằng ngã xuống đất,người xung quanh thấy chỉ bịt miệng cười trộm
-Cô làm cái quái gì vậy dơ hết đồ tôi rồi này
-…
-Cô câm à?Tôi đang nói chuyện với cô đó
-Không biết tiếng chó
-Nè!Ai là chó hả?
-Sủa😂
-Aiss anh à nó chửi em kìa-quay sang người kia
-Thì kệ cô-hắn
-Ha rốt cuộc chỉ biết đeo bám người khác-nó
-Cô…
-Tôi nó không đúng à,cô Kiều Hạ Linh?-nó nhếch mép cười khinh ả
-Coi như lần này tôi tha cho cái thứ các rưởi như cô-Ả tức giận nhưng vẫn làm ra vẻ ta đây đúng
-Thôi đủ rồi*quay qua ả*Linh em về trước đi-hắn
-Nhưng anh à….
-Tôi bảo về-hắn gằn giọng
Ả ta tức giận bỏ về,Vũ Dương Thiên Nhi cô chờ đó tôi nhất định sẽ trả thù cô.Hắn quay sang nhìn cô soi mói
-A người hôm qua tông xe tôi-hắn
-Ai tông ai?
-Là cô tông tôi mà-hắn làm vẻ mặt kiên quyết
-Không chấp
Nó nói rồi bước đi nghênh ngang để hắn đơ vài giây rồi mới hoàn hồn lại.Cô gái xinh đẹp nhất định chúng ta sẽ gặp lại,hắn không tin là hắn không chinh phục đuợc nó.Mỉm cười rồi cũng bước đi nhanh
*Tại quầy bán thức ăn*
Tụi nó tụ hợp lại quầy khoe những thứ vừa mua được
-Tức chết tao đi mà!nhân viên thái độ với khách như vậy làm sao được-nhỏ
-Chuyện gì thế?-anh
-A anh Hoàng-nhỏ
-Giờ mới để ý tới anh à?Anh đứng nãy giờ rồi đó
-Chào anh hai-cô
-Hồi nãy nhân viên trong đây nói em nghèo còn không cho em sờ vào vòng tay em thiết kế nữa,nhân viên ở đây đúng là khinh người cần bị sa thải mau-nhỏ
-Tội bạn ấy-cô
-Còn Arit thì sao nãy nói đi mua giày mà sao không cầm gì hết vậy?-cô
-Gặp người quen-nhếch mép
-Thôi bỏ đi mấy em về hồi nào sao anh không biết-anh
-Hôm qua-nó
-Nè em nói nhiều chút đi dù sao chúng ta cũng là anh em mà-anh bất mãn lên tiếng
-Không thích-nó
-Dù sao cũng tới đây rồi thì vào ăn đi chứ-cô
-Đi thôi!
Cả 4 người cùng vào ăn một bữa no nê và tất nhiên anh là người trả tiền với lí do anh là con trai,tụi nó ăn xong cũng về nằm dài ra giường ngủ một giấc thật ngon lành
End Chương 2
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN