Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi


Chương 23


-Võ Hải Dương,em lại gây chuyện nữa đúng không? đừng tưởng gia đình em đầu tư cho cái trường này là tôi không dám làm gì em.Lên phòng giám thị viết bản kiểm điểm và bản tường trình cho tôi,tôi sẽ nói chuyện với bố mẹ em về chuyện này-Ông hiệu trưởng lớn tiếng rồi quay sang nó-Còn 2 em đi theo tôi-Nếu tôi không viết thì sao?-vẫn cái giọng kiêu kì đó-ông đừng quên nhà họ Võ chúng tôi là 1 trong những nhà đầu tư lớn của cái trường này-Hải Dương(HD) khẽ hếch hàm

-Em….

-Bắt đầu từ ngày mai Lâm gia sẽ đầu tư cho ngôi trường này,còn về nhà họ Võ,họ chỉ là nhà đầu tư nhỏ nên không ảnh hưởng đến ngôi trường này đâu-nó lên tiếng

-Em nói thật chứ?-ông hiệu trưởng mắt trợn tròn ngạc nhiên

-Thầy nghĩ tôi nói đùa sao?-nó hơi nhếch mép

-Được..tốt quá,thôi giờ 2 em theo tôi còn Hải Dương nếu em không muốn viết thì cũng không sao,nhưng em có thể tự tìm trường khác,chúng tôi không nhận những học sinh chỉ biết gây sự với người khác

-Ông…được rồi tôi sẽ không bỏ qua vụ này đâu-HD nghiến răng

…………………………………………………………..

-Tôi tưởng cô không thích quảng cáo địa vị nhưng xem ra tôi đã nghĩ sai rồi-Nhật Nam cất tiếng nhàn nhạt

-Haizz,nếu cô ta không ra vẻ thách thức xem thường người khác như vậy thì tôi đã không thừa hơi mà làm vậy rồi..à mà cho tôi mượn điện thoại của cậu chút

-Làm gì-vẫn giọng nói trầm đó

-Chơi game,tôi sắp bị loại khỏi bàn chơi rồi,điện thoại của tôi cậu cũng thấy rồi đó

Nhật Nam hơi lưỡng lự nhưng cũng đưa điên thoại cho nó

-Đừng mang đồ của tôi ném vào mặt người khác nữa nha,tôi không nhiều tiền như cô đâu

-Nói nhiều-Nó gắt lên

Nhật Nam khẽ nhún vai rồi lẳng lặng bước theo nó về lớp

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

-Họ về rồi kìa-1 nam sinh hớt hải chạy vào lớp thông báo khi thấy 2 đứa nó

Nó và Nhật Nam cau mày nhìn nhau rỗi khẽ nhếch mép.. đang định bước vào lớp nó thì phát hiện ra 1 sợi dây đang đung đưa cạnh cửa sổ.Bất giác nó kéo Nhật Nam lại

-Cô làm gì vậy?Nhật Nam (NN) hơi nhăn mặt

-Câm miệng-ánh mắt tóe lửa nhìn chằm chằm NN

Phập..bùm….1 chậu nước màu rơi xuống đổ loang lổ khắp cửa ra vào

-Có lộn không vậy? điện thoại của tôi đó-NN gắt lên

-Hỏng rồi-nó đáp lạnh lùng rồi bước vào lớp

-Lần sau muốn bày trò thì tính toán kĩ chút-Nó vừa nói vừa lườm xung quanh.Cả lớp bỗng im lặng đến lạ thường

Nó đi nhanh về cuối lớp,khi đi qua bàn HD nó dừng lại khẽ chậc lưỡi

-Tôi không có thời gian chơi mấy trò con nít này với cô nên tốt hơn hết ngừng lại đi

Đặt 1 tay lên vai HD khẽ bóp nhẹ rồi nó tiến về chỗ ngồi

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Chiếc xe màu đen lao vùn vụt trên đường rồi dừng ở cổng nhà họ Lâm

-Tiểu thư,cậu Nhật Nam 2 người đã về-cô giúp việc hăm hở chạy lại cầm đồ cho nó

-Mang về phòng hộ tôi-nó nói rồi đi vào nhà

……………………………………………

-Con chào bố-nó rảo bước đi nhanh lên cầu thang

-Đứng lại đó-LHN gằn giọng

Nó đưa tay gãi đầu rồi với dáng vẻ nặng nhọc quay người lại

-Chuyện gì vậy ạ? phi vụ bố giao con tối nay con sẽ làm,giờ con hơi mệt

Bộp…LHN ném 1 gói nhỏ ra bàn-Tự xem đi

Nó với tay mở ra

-Gì đây? hừ ai mà rãnh rỗi quá vậy-Phùng Nhật Nam cậu xem này,xem ra người chụp có tâm đấy-nó vẫn mỉm cười như chưa có chuyện gì xảy ra

NN đưa tay cầm lấy mấy tấm ảnh.OMG là ảnh hồi sáng ở căngtin

-Tự hào lắm hả? mới đi học mà đã gây ra chuyện rồi,con không sợ người ta cười vào mặt ta không biết dạy con sao-LHN đập tay xuống bàn quát nó

Nó vẫn ngồi trân ra nhìn mấy tấm ảnh,ung dung uống nước

-Ông chủ thật ra không phải vậy…-NN định giải thích

-Còn cậu nữa Nhật Nam,ít ra cậu cũng từng va vấp nhiều vậy mà lại adua theo nó,cậu nói xem tôi nên làm gì với 2 người đây

-Muốn phạt thế nào tùy bố,chuyện này mình con gây ra mình con gánh,không liên quan đến người khác-Nó đứng dậy tay vò nhàu mấy tấm ảnh

-Khẩu khí lớn lắm nhưng thật tiếc dùng không đúng chỗ.. nhờ chuyện tốt con làm mà Lâm gia ta đã nức tiếng có đứa con gái ngỗ nghịch rồi đấy-chất giọng LHN nghe có vẻ bình tĩnh nhưng lại khiến người khác cảm ngày tận thế đang đến gần

-Ngỗ nghịch? chẳng phải đã như vậy khi con bước vào con đường của Hell sao-nó đưa ánh nhìn chằm chằm LHN

-Được lắm Lâm Khả Hân..ra ngoài quì cho ta,chưa có lệnh của ta không được phép đứng lên

Nó nhếch mép rồi bước ra ngoài..đi được mấy bước nó quay người lại

-Suýt quên,con đã nói với hiệu trưởng từ nay Lâm gia sẽ đầu tư cho New Hope với lại bố giúp con đền điên thoại cho Nhật Nam,con lỡ làm hỏng đt của cậu ấy

-Còn dám thay ta quyết định? xem ra ta đã quá dễ dàng với con rồi,ra đó quì không được ăn cơm hay uống nước gì cả.Ai muốn giúp nó thì hơn hết đi gặp Diêm Vương trước đi-Lần này LHN thật sự bị nó chọc tức

Nó nhún vai không nói gì….

………………………………………………………………………………..

-Ăn đi-LHN gằn giọng,cả không khí lạnh lẽo bao trùm lên tất cả

-Ông chủ trời hình như sắp mưa,tôi thấy tiểu thư cũng đã biết lỗi rồi hay là…

-Ông muốn thay vị trí của nó sao quản gia

-Tôi không có ý đó,chỉ là…

LHN vung đũa đứng dậy,không quên ‘dặn dò’

-Không ai đươc phép mang đồ ra cho nó,để tôi xem nó còn cứng đầu đến nhường nào

Nhật Nam cũng đứng dậy đi lên phòng…..Trên lan can 1 chàng trai với nét mặt lạnh lùng đang dõi mắt nhìn xuống dưới-nơi có 1 cô gái tóc hạt dẻ đang khẽ đưa tay hứng những giọt mưa đầu mùa

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN