Cô Gái Nhỏ, Tôi Muốn Em ( H) - Chương 4: Chờ 24 năm ?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
295


Cô Gái Nhỏ, Tôi Muốn Em ( H)


Chương 4: Chờ 24 năm ?


Lời Dịu Dịu vừa nói khiến Lâm Quan Hy sởn tóc gáy, mặt mày tái mét, cô hiện tại vẫn thẳng đó nha.

“ Em đùa đấy !”

Dịu Dịu cười khì, tự gõ vào đầu mình, động tác cực kì dễ thương nhưng thật sự trong lòng nàng thất vọng vô cùng, có lẽ nàng quá vội vàng rồi, đã khiến cô sợ hãi, nàng nghe cô nói có thể hôn mình liền không kìm được tham lam.

Lâm Quan Hy nghe xong liền mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm, thì ra là đùa à…

Một lúc sau, không khí trong xe trầm xuống, Lâm Quan Hy không biết nói gì, còn Dịu Dịu lại sợ cô còn nghi ngờ nên không dám manh động.

“ Dịu Dịu ?”

Lâm Quan Hy mở lời trước, Dịu Dịu nghe thấy tiếng cô, mừng rỡ vô cùng: “ Sao vậy chị Lâm ?”

“ … Em sống với ba mẹ ? “_ Lâm Quan Hy ngờ ngạo tìm chủ đề.

“ Vâng ! Từ nhỏ em đã sống với ba mẹ, nhà em ở Bắc Kinh nên học đại học cũng không cần ở kí túc xá, tan học bắt xe về nhà luôn!”_ Dịu Dịu vui vẻ, hớn hở nói.

“ Vậy à …, có vẻ gia đình em rất êm ấm.”

Lâm Quan Hy mỉm cười nhưng Dịu Dịu sao có thể không nhận ra khóe mắt đượm buồn của người nàng thương.

“ Chị Lâm ! Nhà em ở gần đây, cách chỗ này chỉ tầm 2- 3 km thôi, chị có muốn về nhà em chơi không?”_ Dịu Dịu đề nghị.

“ Có phiền không ?”

Từ chối hình như cũng không tốt lắm, xem vẻ mặt hớn hở của Dịu Dịu, cô sợ làm cô bé cụt hứng… thật ra cô cũng tò mò, gia đình như nào mà có thể nuôi được một cô bé đơn thuần đến mức này.

“ Không phiền ! Không phiền! Đợi em gọi về báo với ba mẹ em đã !”

Dịu Dịu mặt vui đến nở hoa rút điện thoại trong túi, vội gọi, giống như sợ cô đổi ý vậy.

“ Ba !…. con… chị…. Lâm ….”

Dịu Dịu nhỏ giọng lén lút, Lâm Quan Hy cũng không có tật xấu nghe lén người ta nói chuyện, quay mặt ra chỗ khắc xem điện thoại.

“ Cô Lâm, bây giờ đi đâu ?”

Tài xế trung niên kính cẩn hỏi Lâm Quan Hy, Lâm Quan Hy chưa kịp nói, Dịu Dịu đã mau miệng :” Đường XXX, Ngõ XXT, Số nhà YYY …”

Lâm Quan Hy nghe Dịu Dịu nói, cũng mà kệ, cầm caffe định uống.

Dịu Dịu nhìn sang, thấy cô định uống liền đưa tay cướp thẳng.

“ Chị Lâm ! Uống nhiều caffe không tốt cho sức khỏe của chị đâu, tuần trước chị mới đi khám, nhớ chứ ?”

Lâm Quan Hy tức giận vì bị cướp đồ sắp tới miệng, nhưng nghe Dịu Dịu nói vô cùng hợp tình, hợp lí, không có gì phản bác được, phụng phịu quay đi.

Uống cũng không cho cô uống !

Lâm Quan Hy tức giận nhưng lại giống đang hờn rỗi khiến Dịu Dịu không kìm được mỉm cười ôn nhu, bảo bảo nhà nàng rất đáng yêu.

“ Được rồi ! Chỉ một chút thôi đấy!”

Lâm Quan Hy thấy ly caffe trước mắt mình, dơ tay nhận lấy, có còn hơn không.

Cô uống được hai ngụm, lại bị cướp tiếp !!!

“ Em !!!”

Lâm Quan Hy trừng mắt nhìn Dịu Dịu, cô bé này thật không biết điều !!! cô rút lại lời khen lúc trước !

“ Em làm sao ạ ? “

Dịu Dịu uống ly caffe cô vừa uống, ghé mặt sát gần cô, hương caffe hòa với mùi hương man mát riêng biệt trên người nàng rất dễ ngửi.

“ Không sao …”

Lâm Quan Hy đỏ mặt nhưng chính cô cũng không hề nhận ra…

Xe đỗ trước một ngôi nhà 3 tầng màu xanh lam, trước cổng có một cây lựu quả chín đỏ.

“ Chị Lâm mời !”_Dịu Dịu nhanh chân chạy xuống trước, vòng qua xe, mở cửa xe, lịch thiệp mời Lâm Quan Hy xuống.

Tài xế đứng một bên ngơ ngác, hình như việc này của hắn thì phải, sao từ khi nàng tới liền cướp thế này?

“ Nhà em đây ?”

Lâm Quan Hy lặng lẽ quan sát ngôi nhà trước mắt, nói ngôi nhà cũng không đúng, giống một căn biệt thự nho nhỏ hơn, đất ở Bắc Kinh không hề rẻ, gia đình Dịu Dịu có vẻ cũng rất khá giả.

“ Gia đình em còn một căn nhà nữa cũng ở trung tâm Bắc Kinh, lớn hơn căn nhà này, sau này em kết hôn, họ liền chuyển tới đó, căn nhà này sẽ coi như quà tân hôn !”

Lâm Quan Hy gật gù, không ngờ Dịu Dịu còn ít tuổi lại suy nghĩ chín chắn như vậy, có phải cô cũng nên mua một căn biệt thự dự phòng không nhỉ?

Dịu Dịu nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của cô thì biết ngay cô không hiểu ý mình! Ý nàng là sau này nàng và cô kết hôn, hai người sẽ sống ở đây đấy !!! Nàng muốn cho cô yên tâm rằng họ sẽ có nơi tạo dựng hạnh phúc, nhưng cô lại trả hiểu gì …

“ Chị Lâm ! vào đi, ba mẹ em chờ chị 24 năm rồi đấy !”_ Dịu Dịu kéo Lâm Quan Hy.

24 năm cái gì cơ? Lâm Quan Hy không hiểu.

____

TG : Dịu Dịu 24 tuổi, tức là Dịu Dịu muốn nói nàng lẫn ba mẹ nàng chờ con dâu là cô 24 năm rồi )

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN