Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 15
Sân bay Nội Bài. Tám giờ sáng.
Chuyến bay từ Mỹ về Hà Nội đáp xuống sân bay.
Những hành khách đi ra từ phòng chờ, mỗi người đều có một sự nôn nóng của riêng mình. Một người phụ nữ mặc chiếc váy xanh, kéo theo chiếc vali nhỏ đang đi về phía cửa ra vào. Ô tô đã chờ sẵn bên ngoài.
10 năm rồi, Mỹ Anh đã rời xa nơi này 10 năm rồi. Cô trở về đây. Cô sẽ cầu xin anh tha thứ. Sẽ nói cho anh hiểu nỗi khổ của cô. Cô sẽ bù đắp cho anh tất cả những tháng ngày qua. Cô sẽ chăm sóc Phương Ly và anh. Sẽ cùng anh cho nó một gia đình hoàn chỉnh. Cô sẽ cầu xin anh tha thứ. Cô sẽ cho anh biết cô yêu anh nhiều thế nào. Suốt 10 năm qua, cô chưa từng quên anh. Tất cả những thành công của anh, cô đều biết. Cô vẫn luôn tìm những bài báo, những thông tin về anh.
10 năm trước, cô ra đi, cô sợ cái nghèo đói của quê hương mình. Cô đau đớn biết bao khi phải bỏ lại đứa con thơ. Cô mong con bé hiểu và tha thứ cho mình. Cô sang Mỹ, làm đủ việc để nuôi thân. Cố gắng lấy lòng ông chủ. Bây giờ, cô là trợ lý cao cấp của tập đoàn Bombay. Tất cả những gì cô cố gắng đã được đền đáp. Cô cũng hiểu anh thành công. Cô vui mừng cho sự thành công của anh. Giờ đây, cô đang trở về, trở về bên anh, tin chắc anh sẽ tha thứ cho mình, bởi cô tin anh vẫn yêu cô.
Mỹ Anh đứng trước căn biệt thự nguy nga. Ngày trước, cô và anh đã từng ao ước được sống trong ngôi biệt thự như thế này. Cô bấm chuông. Một cô gái ra mở cửa. Có lẽ là cô giúp việc. Nhìn không giống. Cô ta trông học thức. Khá xinh đẹp.
-Dạ! Chị tìm ai ạ?- Linh e dè hỏi khi thấy người phụ nữ lạ mặt.
-Tôi tìm ông Nguyễn Hoàng Bình. Tôi là khách hàng của ông ấy. Ông ấy có nhà chứ?- cô hỏi lại cô gái ấy.
-Dạ có. Mời chị vào nhà. Tôi sẽ đi gọi ông chủ.- từ lúc tới đây, Linh chưa bao giờ thấy bất cứ người phụ nữ nào đến tìm anh. Cô thấy hơi lạ…Có khi nào…cô lắc đầu vì ý nghĩ vớ vẩn của mình. Cô gõ cửa phòng anh. Anh mở cửa. Nhìn anh như không ngủ mấy đêm rồi vậy. Cô thấy trái tim mình nhói đau.
-Có chuyện gì vậy?- anh hỏi nhỏ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!