Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh


Chương 22


-Không được. Cha đang có chuyện cần nói với chị Linh của con. Không thể trả chị ấy cho con bây giờ được.- anh đáp lại một cách nghiêm nghị. Anh không muốn để cô đi bây giờ, chưa phải lúc. Tốt nhất con bé nên chờ đợi- anh nghĩ thế.

-Không được. Con muốn chị ấy cơ.- cô bé dậm chân phụng phịu.

Ở bên trong, cô cố nén cười khi nghe hai cha con nói chuyện với nhau. Tiểu Ly thật đáo để, hơn nữa, con bé đã quen được chiều chuộng, nếu không nghe lời nó thì thật khổ. Hơn nữa, căn bệnh của Tiểu Ly không cho phép con bé bị sốc hay giận dữ.

-Sao cha lại giành với con?- cô bé nói vòng tay ôm lấy cổ anh.- Con biết cha thương con nhất mà. Gọi chị Linh cho con đi.

-Được rồi, được rồi. Cha sẽ trả lại chị Linh cho con. Chờ đấy nhóc con. Con về phòng của con trước đi- anh nói rồi đi vào trong.

-Có lẽ tôi nên sang với con bé.- cô nói, vẫn cố không cười.

-Nhưng…

-Anh đã hứa với con bé rồi mà.- cô bước đi nhưng anh đứng chắn trước mặt.

-Em sẽ quay lại đây chứ?- anh hỏi.

-Tôi…- cô nhìn anh bối rối.

-Sang xem con bé cần gì rồi quay lại đây.- anh ra lệnh.

-Nhưng anh phải tránh ra cho tôi đi chứ.

Anh miễn cưỡng đứng sang một bên. Nghe tiếng bước chân của cô đi xa khỏi căn phòng. Anh ngồi phịch xuống giường thở dài. Anh thấy cả người nóng ran lên. Lâu lắm rồi anh không có cảm giác này…là gì nhỉ? Hạnh phúc chăng? Có phải anh đang hạnh phúc. Và trên môi anh bất chợt nở một nụ cười. Anh muốn cô ở bên anh.

Muốn được có cô trong vòng tay anh. Cô đã cho anh thấy những điều khác lạ ở một người phụ nữ. Cô mang lại cho anh cảm giác muốn được yêu thương. Phải. Anh đã yêu cô mất rồi. Hai nụ hôn và anh nhận ra mình yêu cô, nghe có vẻ hơi nực cười.

Nhưng ai mà biết được số phận chứ. Biết bao lần anh nhìn cô đứng lặng lẽ ngắm nhìn những hạt mưa hoặc những bông hoa cẩm chướng. Biết bao lần anh nhìn cô mỉm cười với Tiểu Ly. Những lúc như thế, anh chỉ muốn ôm chặt lấy cô, đặt một nụ hôn lên đôi môi bướng bỉnh của cô. Anh khao khát được có cô trong vòng tay biết bao nhưng bấy lâu nay, anh luôn cố gắng gạt đi cái cảm giác đó, ước muốn đó.

Lòng thù hận của anh đã khiến anh cố tình gạt bỏ hạnh phúc. Hôm nay, khi nhìn thấy Mỹ Anh đứng trước cánh cửa phòng anh. Anh mới cảm thấy lo sợ, một nỗi lo vu vơ, nhưng anh vẫn sợ. Anh hiểu Mỹ Anh, cô ta là con người nhẫn tâm và toan tính. Anh nhận ra con người thật của cô ta khi cô ta bỏ đi.

Còn cô, dù cô có mạnh mẽ và kiên cường đến đâu thì cô cũng vẫn chỉ là một chú cừu non, một bông hồng thủy tinh mong manh nhưng lại có sức mạnh ghê gớm, cô đã nắm trong tay trái tim anh mất rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN