Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Chương 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh


Chương 33


-Vâng. Chồng cô ấy mở chi nhánh của công ty ở Việt Nam nên đưa vợ con về đây sống.

-Vậy ư? Thảo nào mà em vui thế.

-Dĩ nhiên. Em mong gặp thằng nhóc con đỡ đầu của em mà.

-Vậy là anh sẽ phải san sẻ em với cô bạn của em và con trai đỡ đầu của em nữa đúng không?- anh đổ mình xuống giường cô thở dài.

-Đừng có trẻ con thế thưa ngài. Dù sao thì ngài cũng có được trái tim em rồi còn gì. Chia sẻ em một chút cũng được.- cô vòng tay ôm anh và nói.

-Em nghĩ anh phải chia sẻ em với Tiểu Ly ít lắm à. Em ở bên con bé gần như cả ngày em có biết không hả. Đến tối anh mới về đến nhà, gặp em một lát, đến giờ đi ngủ thì em khóa trái cửa phòng.

-Ngài xấu tính, từ bao giờ ngài ghen tị với cả con gái mình thế.

-Biết thế anh không nói với con bé chúng ta sẽ kết hôn nữa. Có lẽ như thế con bé sẽ ít quấn lấy em hơn và em sẽ có nhiều thời gian hơn dành cho anh.

-Anh xấu tính quá đi mất. Mà ai cho anh nói xấu con gái em hả?

-Con gái em?

-Con anh cũng là con em. Suy ra, con bé là con gái em. Nhớ đấy nhé, cấm không được nói xấu con gái em.

-Em… em nỡ lòng đối xử với anh như vậy sao?

-Đồ trẻ con.

-Ai cho em nói anh trẻ con hả? Được, anh sẽ trừng phạt em.

Anh luồn tay qua eo cô rồi giở trò thọc lét khiến cô ré lên.

-Thôi đi…em không chịu nổi nữa.- cô cười chảy nước mắt.

-Còn dám nói anh trẻ con không hả?- anh vẫn tiếp tục cù.

-Thì…thì anh đúng là…trẻ con còn gì.- cô nói nhát gừng.

-Vẫn còn cứng đầu.- anh vẫn không buông tha.

-Thôi được rồi, được rồi….em…em thua…Dừng lại đi…em không chịu nổi đâu.- cô cười khiến khuôn mặt đỏ ửng lên.

-Nhớ đấy nhé.- anh ngưng lại, nhìn chăm chăm vào khuôn mặt đáng yêu đang ửng đỏ lên vì cười.- Em đẹp quá.- anh nói rồi cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi cô.

-A…Con xin lỗi. Con không cố ý nhìn trộm.- tiếng Tiểu Ly hét lên khiến hai người giật mình buông nhau ra.

-Con…sao con vào mà không gõ cửa hả?- anh xấu hổ quá nên vờ trách con bé.

-Tại cửa không đóng nên con tưởng chỉ có mình chị…à quên mẹ trong này. Ai ngờ đâu?

-Mẹ?- anh ngạc nhiên nhìn con bé.- Con gọi chị thành mẹ từ khi nào?

-Khi nào hai người kết hôn thì chị sẽ thành mẹ con còn gì. Lúc đầu hơi ngượng miệng nhưng rồi cũng quen. Mà ra đường, người ta tưởng chị…à quên mẹ là mẹ con thật đấy.

-Lần sau vào phòng nhớ gõ cửa đấy.- anh nói.

-Anh vào phòng không đóng cửa còn nói gì nữa.- cô quay ra trách anh.

-Sao lại tại anh? Hai người hùa vào đánh hội đồng anh đấy à? Trời ơi! Thế là tôi khổ rồi!- anh kêu thảm thiết.

-Ai bảo cha ăn hiếp con cho lắm vào?- con bé cãi lại.

-Cha ăn hiếp con hồi nào chứ.

-Thôi được rồi. Hai người đừng có cãi nhau nữa. Anh đúng là như trẻ con ý.

-Đã bảo đừng có nói anh là trẻ con cơ mà, em bị thọc lét chưa chừa à?

-Xì…cha đúng là trẻ con thật. Người lớn thì cũng chỉ là những đứa trẻ to xác thôi mà.- con bé leo lên lòng cô rồi quay ra nói lại anh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN