Cổ Mộ - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
957


Cổ Mộ


Phần 1


Một hai ba…một hai ba…

Tiếng cười nói trong một khu tổ chức tiệc cưới ven sông…cô dâu váy trắng tinh khôi cầm bó hoa cưới ném ra phía sau …người ôm được bó hoa cười ngỡ ngàng…cô gái đó tên là Phạm Thuỷ Tiên…

Ngay sau khi ôm được bó hoa cưới tôi bật cười rạng rỡ…tôi là Thuỷ Tiên là giáo viên dậy thể dục tại trường cấp hai,năm nay tôi 25 tuổi …bạn bè tôi đã cưới hết,hôm nay là lễ cưới của Ngọc cô bạn thân của tôi…Ngày hôm nay tôi tới đây cùng Tuấn là bạn trai của tôi…chúng tôi đã yêu nhau được 8 tháng…Tuấn nắm lấy tay tôi cười

-Chúng ta cũng tính cho hôn lễ sắp tới thôi nhỉ…

Tuấn hôn lên bàn tay của Tiên…

Tôi còn nhớ như in ngày hôm đó,sau khi Tuấn say anh ấy đề nghị chuyện chăn gối

-Anh nói Tiên nghe này,yêu nhau quan hệ nam nữ là bình thường,trừ khi em không yêu anh ,hôm nay cho anh được không,mình quen nhau đã 8 tháng rồi…

-Chúng ta không phải vợ chồng,em muốn khi nào chắc chắn là vợ chồng thì chúng ta làm chuyện đó cũng không muộn,yêu đâu nhất thiết là phải làm chuyện đó…

-Tất nhiên là không nhất thiết làm việc đó nhưng mà em phải tin anh,chuyện đó là hết sức bình thường…

-Anh say rồi nên về nghỉ sớm đi,em đi nhờ cái Tú về cũng được…để em gọi xe cho anh

-Anh tự lái về được,anh đưa em về…đến cả việc lái xe em còn không tin anh à…

-Vậy để em lái

-Anh không để đàn bà lái,ok…

-Hôm nay anh sao vậy…

Ngọc đi ra cười nhẹ “ Hai bạn về nhé,cám ơn hai người đã tới “

Tiên xua tay “ Nói gì vậy sau cưới tao mày phải có mặt sớm đấy”

-Rồi cô cứ cưới đi tôi khắc có mặt…

-Vậy tao về đây…

Tuấn cười nhẹ lướt qua Ngọc…

Trên chiếc xe Tuấn nhấn ga phóng đi rất nhanh…anh ta mặt hầm hầm phóng thẳng vào một nhà nghỉ…Tiên cau mày

-Em nói rồi nếu anh cứ ép em thì không được đâu,quan điểm của em có thể lạc hậu nhưng em muốn chắc chắn …

Tiên vừa dứt lời thì Tuấn với tay sờ thẳng vào ngực Tiên rồi nắn …

-Anh thèm lắm rồi em không hiểu cho anh à…

-Anh…hôm nay anh sao thế,anh đang không tôn trọng em

-Có thằng ngu nào yêu tám tháng mà như anh không,đấy không phải tôn trọng em thì là gì?

-Em xin lỗi em về đây

Tiên mở cửa xe thì Tuấn tóm tay giữ chặt,anh ta nhổm lên hôn liên tục vào môi Tiên dù cho cô quay hai bên né tránh kịch liệt…

-Em không đi được em phải ngủ với anh ,sẽ rất thích mà …

Tiên tát vào mặt Tuấn

-Anh tỉnh táo lại đi …nếu anh cảm thấy phải có cái đó thì anh tìm nhầm người rồi

-Nếu hôm nay em ra khỏi xe,chúng ta chia tay

-Vậy hãy làm như lời anh nói đi…

Tiên rời khỏi xe Tuấn đấm vào vô lăng “ Mẹ kiếp”…

Tại Nhật Bản…

Trên một ngọn núi,sâu trong hang động người đàn ông tên Phạm Văn Dũng cầm la bàn cùng hai cộng sự người Nhật bước vào bên trong…họ là các nhà khảo cổ …Ông Dũng là trưởng nhóm vã mồ hôi khi nghe tiếng nước chảy trong hang

-Thấy rồi hình như nó ở đây rồi…

Cả ba người đứng trước một thác nước bên ngoài có tảng đá ghi “ Cổ Mộ tưởng nhớ Hoàng Đế đời thứ 8 của Thế Giới Ngầm”…

Ông Dũng rơi đồ trên tay…hai người cộng sự ôm nhau hét lên vì sướng “ Thấy rồi cuối cùng chúng ta cũng thấy sắp giàu rồi”….

Ông Dũng xua tay

-Khoan đã tôi tới đây để tìm hiểu lịch sử để biết thêm về thế giới ngầm chứ không phải để lấy của cải

-Nhiệm vụ của chúng tôi là đưa ông tới đây,ông muốn khám phá cái gì là việc của ông ,việc còn lại của chúng tôi…

-Nơi ở của người chết là chỗ linh thiêng,không phải đùa được

-Ông nghĩ nhiều quá rồi…này ông anh có ngu mới không kiếm chác ,không phải ai cũng thấy nơi này đâu…

Bọn họ lao qua dòng nước tiến vào bên trong hang…ông Dũng rùng mình khi bước vào bên trong với dòng chữ bên cạnh quan tài bằng đá có ghi “ Giết những kẻ quấy rối giấc ngủ của Hoàng Đế “…

Tiên trở về nhà…mẹ co mở bán tạp hoá ngay khu phố sầm uất…thấy con đi về có vẻ không vui bà hỏi

-Sao đi cưới bạn về mà cái mặt xị ra vậy…

-mẹ,ngày xưa yêu mẹ bố có tôn trọng mẹ không

-Có chứ,ông ấy lúc nào cũng tôn trọng mẹ mà sao thế cãi nhau với cu Tuấn à

-Không ,con hỏi thế thôi…bố có bảo tết này về không mẹ

-Ông ấy cũng có gia đình bên Nhật rồi nên mẹ cũng chả hỏi ,về thì về mà không về cũng quen rồi…

-Nói thế chứ mẹ là vợ cả cơ mà,bố con hoàn hảo ngoại trừ việc có thêm vợ bé mẹ nhỉ

-Chẳng trách ông ấy được,xưa bảo sang với chồng nhưng mẹ không sang nên bố con bên đó lấy cô con gái chủ nhà ,ông ấy giấu kĩ đến mức người bên đó về nói mẹ mới biết…giờ thì mỗi lần chạm mặt mẹ và bố con đã tạo nên khoảng cách khá lớn…

-Vậy mà bao năm qua mẹ chưa từng trách bố ,mẹ vĩ đại thật đấy …

-Già rồi nên những chuyện đó k còn quan trọng chứ ban đầu mẹ sốc lắm,lúc đó lại đang nghén con mẹ còn bảo ông ấy là bỏ con nữa…nghĩ lại thật dại,bố con về tận đây thuyết phục mẹ,ông ấy nói lỗi của ông ấy …

-Mẹ còn yêu bố nhiều lắm,con biết vậy mà,bố cũng yêu mẹ chỉ là cuộc sống có đôi khi khiến bố phải lấy thêm người khác…bố gọi cho con và khóc nhiều lần lắm…con cũng không trách bố

-Con nghĩ thoáng vậy làm mẹ mừng…

-Bố nói cuối năm sẽ về ở hẳn mẹ biết tin chưa

-Chưa,ông ấy có bao giờ nói gì đâu…lão ấy suốt ngày khảo cổ với tìm tòi hết cả đời đến khổ

-Bố là vậy mà…

Tại Nhật Bản…

Hai tên cộng sự tìm xung quanh ngôi mộ…họ chôn toàn vàng thỏi như rải tiền vàng xung quanh…họ cầm cưa xẻ và bắt đầu đào…Ông Dũng chỉ đứng chụp ảnh …hai tên cộng sự bới tung quanh quan tài…bọn chúng bắt đầu bậy nắp quan tài,ông Dũng gàn …

-Các anh lấy nhiêu vàng đây là đủ rồi còn gì ,đừng động vào người chết

-Cái ông này nhát nhỉ,xem có gì không,bọn vua chúa hay chôn của cải theo lắm

-Các anh biết về Vua thế giới ngầm không,nếu đời sau mà biết các anh làm thế này,họ sẽ khử các anh

-Doạ à,sống còn chả ăn ai nữa là chết,đây chưa nghe đến Vua thế giới ngầm bao giờ cả…ông anh cứ cầm lấy vài thỏi vàng …chúng tôi không tham hết đâu

Nói xong họ khoan đục…trời nổi sấm chớp…tia chớp loé lên…ông Dũng vội lùi lại…hai tay cộng sự ngạc nhiên

-Sao trong quan tài không có gì mà có mỗi cái này nhỉ

Họ dứt từ tay bộ xương một cây trâm bằng ngọc …cây trâm loé sáng …Chúng vứt xuống đất,cây trâm lăn xuống chân ông Dũng,ông ta nhặt lên rồi nhìn cây trâm ngọc…khắc hai chữ “ Thiên Vy” …

Thuỷ Tiên nằm ngủ cô mơ thấy giấc mơ ngày còn bé…ngày bố cô đưa cô sang Nhật lần đầu tiên…khi ra công viên vào mùa hoa anh đào rơi …

-Tiên đứng đây chờ bố xíu nhé,bố chạy đi vệ sinh

-Dạ vâng…

Cô bé 10 tuổi đứng nhìn một người đàn ông đối diện mặc bộ ao choàng màu đen…anh ta tay dắt con chó trắng lông xù và hình như bị mù…Tiên chạy sang nhìn con chó rồi nói …

-Chú ơi cho cháu sờ con chó một tí nhé

Nụ cười trên môi người đàn ông đó cười nhẹ

-Ta đồng ý…nhóc nói tiếng Nhật giỏi lắm

-Cháu là người Việt Nam bố cháu cho cháu học từ năm cháu 5 tuổi …con chó của chú ngoan thật đấy…lại đẹp nữa…

-Đẹp như mùa hoa đào năm nay

-Chú bị mù đúng không ạ

-Phải

-Vậy sao chú có thể thấy được hoa đẹp thế nào ạ

Người đàn ông mỉm cười

-Chú có đủ giác quan để cảm nhận,chú còn biết cháu cao khoảng 1m35 mặc áo lông trắng

-Chú sao giỏi vậy…khổ thân chú ước gì cháu có thể tặng đôi mắt này cho chú

Câu nói của đứa trẻ 10 tuổi chợt khiến người đàn ông khựng lại …anh ta đứng dậy

-Tạm biệt

-Mai chú lại ra đây chứ ạ…

-Mai chúng ta sẽ lại cùng nhau ngắm hoa …

Đứa trẻ liên tiếp cả tuần đòi ra công viên Hoa đào chơi…lần nào tới người đàn ông cũng mang cái kẹo tới cho Tiên ,cho tới cái ngày

-Ta phải đi rồi mai đừng tới đây nữa

-Tại sao vậy ạ ,cháu đọc truyện không hay ạ

-Không,cháu đọc rất hay chỉ là cuộc gặp gỡ này đến lúc phải dừng lại rồi

-Dừng lại?

Anh ta đứng dậy Tiên ngẩn người nhìn…

-Chúng ta sẽ gặp lại …

-Rồi chú sẽ cho cháu kẹo chứ …

-Ta cho cháu cả cuộc đời của ta

-Chú nhớ nhé …yêu chú …cháu yêu chú …

-Nhóc à,sau này lớn câu nói này không được nói tuỳ tiện…

-Vậy phải nói thế nào ạ?

-Ta sẽ nói cho cháu nghe vào ngày tuyết đầu mùa rơi …!

Trong cơn mưa hoa anh đào ngày đó khi hoa rơi lả tả như tuyết,người đàn ông đó biến mất rất nhanh như chưa hề có cuộc gặp gỡ để lại cô bé 10 tuổi đứng nhìn xung quanh trong ngơ ngác…

Ông Dũng mang cây trâm tới chỗ người bạn đang trông coi thư viện cổ…cho ông ta xem hình ảnh

-Dũng à bạn gặp rắc rối rồi,tại sao lại tới đây,đây không phải những ngôi mộ bình thường

-Tôi chỉ muốn chụp ảnh về để tìm hiểu thêm chứ không có ý gì cả

-Tại sao bạn lại mang cây trâm này về…

-Tôi thấy họ vứt đi mà rất sáng nên tôi đã đem về …

-Bạn có biết thế giới ngầm là gì không,họ thao túng toàn bộ thế giới một cách kín đáo không phô trương,không bề nổi,họ chọn nước Nhật vì đây là nước không có bạo động không có chiến tranh,thế lực lớn từ thời xa xưa…

-Ý ông là họ

-Họ là Vua của toàn thế giới…một vị Vua thâu tóm tất cả quyền lực…

Ông Dũng ngồi bịch xuống ghế

-Bạn nói cho tôi biết cái giá tôi phải trả cho chuyện này

-Họ đã giết là giết ba đời …kể cả trẻ con …tôi được biết vị Vua mới cai trị còn nhẫn tâm giết cả phụ nữ mang thai …bạn còn thời gian hãy làm nốt những gì có thể trước khi quá muộn…Hy vọng có phép nhiệm màu đến với bạn…

Tại một hoàng cung dưới lòng đất…cánh cổng mở ra người đi vào báo với một cô gái ăn mặc sang trọng vẻ cao quý đang ngồi uống trà…

-Công chúa không hay rồi mộ của Tiên Đế đã bị đào trộm

-Sao cơ …mau đến đó

Vị Công Chúa cao quý đến khu mộ thấy bị đào bới hết cả lên…nhất là trong tay Tiên Đế cây Trâm Ngọc đã biến mất…cô ta nổi giận

-Truy bắt kẻ vấy bẩn lăng mộ,chuyện này không được nói cho Hoàng Đế hiểu ý ta không

-Hoàng Đế đã biết trước rồi thưa công chúa

-Vậy anh trai ta nói gì

-Ngài ấy cho chém đầu hết những kẻ chịu trách
nhiệm coi lăng mộ rồi thưa công chúa…

-Ta muốn gặp Hoàng Đế…

-Lúc này Hoàng Đế nói không gặp bất cứ ai

-Kể cả ta sao

-Vâng…

Tiên mở mắt khi nghe thấy tiếng điện thoại,cô thở hổn hển khi lại mơ giấc mơ đó…

“ Mình nhớ mang máng có chuyện đó xảy ra vậy mà sao nó lại cứ mơ hồ vậy nhỉ”…

Tiên gạt điện thoại cười tươi

-Bố…Sao bố gọi con giờ này,nhớ con gái rồi phải không?

-Con yêu nghe này,bố có chuyện muốn nói với con,bố đang bị truy đuổi

-Bố nói vậy là sao …

-Bố …bố đã vào lăng mộ của người ta …bố …bố sai rồi …nhưng bố không cố tình…họ đang tìm bố

-Họ là ai hả bố…

-Họ là Thế Giới Ngầm…ông Vua thế giới ngầm đã xuất hiện…

Bố rơi cụp máy…tôi ấn gọi lại thì không được nữa…Sau ngày đó bố tôi hoàn toàn mất liên lạc…mẹ con tôi phải sang tận nước Nhật…dì hai khóc lớn

-Ông ấy nói đi khảo cổ rồi đi mất luôn ,em phải làm sao đây chị…em báo cảnh sát rồi đến nay đã 4 tháng mà vẫn không có tin tức…

Mẹ tôi thở dài

-Còn nước còn tát không phát hiện xác anh ấy chứng tỏ anh ấy vẫn sống …chúng ta phải hy vọng thôi…tất cả phải hy vọng…

Tôi đi bộ một mình trên con phố tại nước Nhật vào mùa hoa anh đào…bước vào hàng cây tôi chợt nhớ tới bố “ Bố ơi …bố ở đâu,làm sao để con có thể thấy bố…thế giới ngầm ở đâu con có thể tìm thấy bố ở đó không”…

Đang đứng thì trên phố có người bị giật túi…Tiên rất nhanh chạy theo tên giật túi và tóm cổ hắn tung hai cước chân đá vào mặt tên cướp

-Cướp ban ngày,mày đen rồi chị đai đen karate đấy

Tên cướp bỏ bình xịt hơi cay ra xịt vào mắt Tiên…cô ôm mắt rồi trong phút chốc không thấy đường…Tiên cố nhắm mở để thấy đường…một bàn tay cầm lấy tay cô giọng nói cất lên

-Ổn chứ

-À dạ vâng cám ơn anh…tôi bị xịt hơi cay nên…

Hoa Tuyết rơi lả tả Tiên chợt nghĩ lại giọng nói…giọng nói này mình từng nghe ở đâu rồi nhỉ…” Xin lỗi chúng ta gặp nhau bao giờ chưa”…

Tiên mở mắt thấy đang đứng trên một cây cầu màu đỏ,đối diện một người đàn ông bên trong mặc bộ vest đen bên ngoài choàng áo dạ…anh ta đeo khẩu trang màu đen nhưng Tiên chợt rùng mình khi thấy ánh mắt sắc lạnh của anh ta…

-Chúng ta từng nói sẽ gặp lại nhau vào ngày tuyết rơi đầu mùa mà phải không…?

Tiên ôm miệng quá ngạc nhiên khi người đàn ông 15 năm trước lại xuất hiện ở đây,tuyết rơi xuống nhẹ nhàng từng bông tuyết…chỉ là anh ta không còn là người mù như lần đầu tiên mà cô gặp…
– [ ]

Yêu thích: 2.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN