Cổ Mộ
Phần 17
Có lẽ cả hai chúng ta đều nghĩ chỉ cần ở bên nhau sẽ yêu được dài lâu…tôi cũng đã từng nghĩ chỉ cần được ở bên nhau thì sẽ vượt qua được tất cả cho tới ngày con của tôi mất đi,tôi đã hoàn toàn mất đi cảm giác về tình yêu …
-Thần xin gửi lại tình yêu từ trái tim Điện Hạ …trong lòng thần thì tình yêu sẽ không còn tồn tại…
Tiên quay đi Vua kéo tay
-Em nói đi ,rốt cuộc phải làm thế nào để em có thể quên đi chuyện đó…
-Trừ khi thần chết thưa người…
Câu nói này của Tiên khiến Vua như chết lặng,Vua buông tay rồi ,bàn tay Tiên buông thõng trong cơn mưa tuyết…cô mỉm cười…
-Chúng ta đi ăn thôi Điện Hạ …
Tại Hoàng Cung …
Công chúa ngồi uống trà nhìn tuyết rơi,Hoàng Hậu đi qua cả hai cúi chào nhau…
-Công chúa chưa đi nghỉ sao
-Hoàng Hậu cũng vậy mà…
-Nghe nói Điện Hạ hôm nay ra ngoài ăn tối cùng Tiên Phi
-Phải rồi,hai người đã hai tháng rồi không gặp mặt
-Có lẽ Tiên Phi vẫn sốc vì mất đi em bé
-Ai cũng vậy thôi,Hoàng Hậu cũng từng như vậy mà
-Phải,ta do sơ xuất bị cảm khi đang mang thai nên giờ vẫn là điều hối hận nhất,ta đã k thể mang thai theo cách bình thường được nữa rồi …
-Vậy nên mong Hoàng Hậu hãy ủng hộ cho các phi tần sớm sinh con cho Điện Hạ,ta biết điều đó trong lòng Hoang Hau cũng khó chịu nhưng do bản thân không thể sinh con mà khiến các cô gái khác không thể sinh con thì quá ích kỉ…ta nói vậy Hoàng Hậu chắc tự hiểu rồi…
-Ta rất mong mà,công chúa nói vậy có hơi quá lời rồi
-Ta nắm giữ hậu cung này đã quá quen với các kiểu phi tần cạnh tranh nhau bao năm qua,ta hy vọng Hoàng Hậu lấy lại được tình cảm của Điện Hạ sau sự việc của phi tần Aniko trong quá khứ …
Nói đến Aniko Hoàng Hậu tay run lên…
-Sự việc đó ta không liên quan không hiểu ai lại cứ công kích Điện Hạ nói rằng ta áp bức cô ta…
-Hoàng Hậu có áp bức hay không đều đến tai Điện Hạ mà,k thể qua mắt người điều gì được…Điện Hạ đã bao lâu không đến Từ Ninh Cung của Hoàng Hậu rồi,điều đó bản thân người là hiểu hơn ai hết…
-Ta có việc muốn nói luôn với công chúa
-Người cứ nói
-Ta khó mang trọng trách sinh con cho Hoàng Tộc nên muốn em gái cùng cha khác mẹ của ta được vào cung làm phi tử của Điện Hạ,vào ngày sinh thần gia đình ta sẽ dâng lên người…
-Một mình Hoàng Hậu chưa đủ cô đơn hay sao mà lại thêm người,ta sẽ tiếp nhận ý của Hoàng Hậu và báo lên Thái Hậu…
-Cám ơn công chúa…
-Ta xin phép
Công chúa đứng dậy quay đi nắm chặt tay “ Đồ cáo già,cô ta k thể sinh con nhưng k muốn ai sinh con cho Điện Hạ được ,giờ lại định đưa người nhà vào để giữ bằng được chức vị”…
Hoàng Hậu nhìn ra mặt sông rồi thở dài nói với kẻ dưới
-Ai cũng nghĩ ta bị cảm nên sảy thai mà k hề biết rằng chính Điện Hạ là người ép ta phá bỏ…
Hoàng Hậu nhớ lại…
Ngày báo tin có thai cho Vua biết…tổng quản bên Đông Cung ngỡ ngàng
-Thần có cho Hoàng Hậu uống thuốc sau đêm đó rồi ạ
Vua gằn giọng “ Bà làm ta quá thất vọng “
Hoàng Hậu cau mày “ Người k thích em bé này sao ạ,nó là con của chúng ta mà”
-Ta chưa hề muốn có con vào lúc này thế nên Hoàng Hậu hãy tới y phòng phá bỏ đi,hãy nói bị cảm và phải bỏ…
-Điện Hạ,sao người có thể nói ra những lời như vậy được…
-Hoàng Hậu,em k có sự lựa chọn,ở nơi này em k có quyền quyết định số phận đứa bé…
-Tại sao người lại k muốn có con vậy
-Ta chỉ muốn có con với người ta thực sự thích…
Lời nói vô cảm của Vua khiến Hoàng Hậu nhớ mãi,bà ta gục ngã trước lời nói của Vua…
Và cũng kể từ đó chỉ cần phi tử nào có thai bà ta đều khiến họ mất đi đứa con…Hoàng Hậu cười bên bờ sông rồi rơi nước mắt “ Là ngài ép ta ,là chính ngài ép ta phải như vậy”…
Trong ánh nến của một nhà hàng Việt trên phố…Vua và Tiên ngồi ăn nhưng không khí căng thẳng cả hai khó mở lời…
Tiên chủ động cười nhẹ rồi đánh tiếng
-Người thấy món ăn ở đây thế nào?
-Cũng được…
-Không ngon bằng em nấu nhỉ
Tiên vẫn vậy,vẫn nở nụ cười tươi nhưng Vua lại cảm thấy khó chịu khi Tiên nói rằng tình yêu dành cho ông ta đã chết…Vua tu hết ly rượu ,hết ly này tới ly khác cho tới khi say mềm …
-Ta muốn đi dạo…
-Ngài say rồi đấy,để hôm khác còn hôm nay nghỉ ngơi đến đây thôi ạ…
-Ta vẫn rất tỉnh táo …
Vua đi loạng choạng trên phố ,Tiên đi phía sau cứ lo lắng nhưng Vua vẫn cứ nói ổn…
Người bán hoa trên phố mời Vua…vệ sỹ áp sát ông ta lừ mắt khiến họ lùi lại…
-Chàng trai mua hoa tặng bạn gái đi,hoa tôi mới cắt lúc chiều còn tươi lắm,mua ủng hộ tôi lấy tiền nuôi ba đứa cháu bố mẹ cháu tai nạn giờ mình tôi nuôi…
Vua sờ tay vào túi ông ta không có tiền…
-Tôi k có tiền,tôi đổi bằng chiếc nhẫn này được không
-Vật quý như vậy tôi sao có thể lấy được ,vài bông hoa thôi mà…
Người bán hoa thấy Vua đưa chiếc nhẫn,ông ta đặt vào tay người bán hoa trông khổ khổ…
-Hãy nuôi lũ trẻ cho tốt…
-Chàng trai cậu có con chưa,phúc đức sẽ dành cả cho con cậu…cám ơn nhiều lắm…
-Tôi có đứa nào đứa đó cũng đều mất cả rồi…tôi không có phúc để có con…
Tiên đứng ngay sau Vua…Vua ôm bó hoa cười nhạt với người bán hoa…
Cô rơi nước mắt khi nghe Vua nhắc đến con…Vua lại gần dơ bó hoa trước mặt Tiên
-Cho em này
Tiên vội gạt nước mắt rồi ôm bó hoa mỉm cười tươi
-Đẹp lắm,cám ơn Điện Hạ…
Vua tay không ôm Tiên nhưng gục vào vai cô …
-Lòng gửi gắm qua những nhánh hoa,30 năm sống trong bóng tối,cuộc đời tưởng chừng dừng lại ở đó cho tới ngày ác duyên xuất hiện,ta tự nhủ phải đối đầu,ta có thể đối đầu với cả thiên hạ nhưng lại chẳng thể nào đối đầu được với em…
Vua nhắm mắt …Tiên ngửa mắt lên trời cố không ra nước mắt…giữa đêm tuyết đó Vua gục trên vai Tiên Phi…
Khi đưa Vua trở về Đông Cung trên xe Vua tựa vào vai Tiên ngủ ngon lành,Hổ Phách nhìn qua gương
-Điện Hạ có lẽ đêm nay được ngủ ngon rồi
-Sao lại nói vậy
-Ngài ấy bị mất ngủ đã hai tháng nay rồi,cùng lắm chợp mắt được hai tiếng một ngày…công việc lại nhiều nên có lẽ Điện Hạ rất mệt…
-Trước đây có bị vậy không Hổ Phách
-Không đâu,kể từ sau khi Tiên Phi mất em bé ngài ấy mới như vậy,Điện Hạ cũng rất khổ tâm,thật sự thứ phi mang thai là ngoài ý muốn,xưa nay Điện Hạ từng nói chỉ muốn có con với cô gái mà người thích…nên sau khi nghe thứ phi nói có thai thì Điện Hạ cũng đã rất băn khoăn
-Tại sao lại băn khoăn
-Tiên Phi không biết rồi bất cứ phi tử nào ngài cũng chỉ ngủ một đêm nhỡ ai có mang thai thì đều bị ép phá bỏ…
-Ôi sao lại thế ,bây giờ tôi mới được nghe,công chúa không nói điều này…
-Chính vì nghĩ cho Tiên Phi nên ngài để cho thứ phi có thai mà không ép phá bỏ,để Hoàng Hậu không nhắm vào người…hậu cung nham hiểm Điện Hạ nghĩ cho Tiên Phi rất nhiều chỉ là Tiên Phi không nhận ra thôi…
-Sao ông ta lại ác vậy ,con của mình mà còn không tha thì …
-Tiên Phi,Điện Hạ nói chỉ muốn có con với người ngài thích,Tiên Phi đến đây là hiểu rồi phải không?
-Dù sao ông ta cũng rất độc đoán…tôi càng lúc càng thấy sợ ông ta…
-Tiên Phi ,Điện Hạ là Vua ,không phải người bình thường…
Tiên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ
Tới Đông Cung dìu Vua vào trong ,Hổ Phách nhắn
-Đêm nay nhờ Tiên Phi chăm sóc Điện Hạ,ngài ấy say rồi
-Ơ tôi
Tổng quản mỉm cười “ Chúc Tiên Phi và Điện Hạ ngủ ngon”…
Tiên đi lại gần giường của Vua,cô kéo chăn lên đắp cho ông ta rồi cởi áo khoác cho Vua…cô nâng người Vua lên “ Người gì mà nặng thế này…ôi mẹ ơi hết hơi”…
Tiên lột được áo khoác ,cô thở hổn hển và nhìn Vua ngủ ngon lành…cô khẽ nằm bên cạnh nhìn gương mặt ngủ đến ngây dại của Vua…mái tóc rũ xuống gương mặt ông ta,rũ xuống sống mũi cao với làn da mặt căng bóng mịn màng…đôi môi Vua không khép hẳn để lộ chiếc răng trắng sứ …Tiên thở dài “ Ông ta đẹp không góc chết ai nghĩ là 60 tuổi chứ”…
Nói xong Tiên lơ mơ rồi thiếp đi…Vua mở mắt lấy chăn đắp lên cô,cả hai nằm trong chăn Vua tiến sát gần gương mặt Tiên…ánh mắt ông ta rất buồn nhìn Tiên rồi nói nhỏ
“ Ta hy vọng em có thể quên đi tất cả ,thế giới hư ảo của ta thật ấm áp khi em xuất hiện,em khiến những băng giá đời ta bỗng dần tan đi,cuộc đời ta đặt tên là muộn phiền nên làm sao dám mơ mình may mắn được trọn vẹn cùng em”…
Vua cười nhẹ rồi nhìn Tiên…ánh mắt ông ta đối nghịch với nụ cười,ánh mắt đầy ưu tư muộn phiền…
Ngay sau đó hai hôm tôi xin được lệnh mở lớp dậy cho lũ trẻ là bé gái trong cung…
Tướng quân Takashi dẫn con gái tới…Tiên đón từ cổng
-Chào bé nha
-Con chào Tiên Phi ạ
-Ngoan lắm con vào đi…
Takashi đứng cúi đầu
-Tiên Phi Thiên An
-Tướng quân khỏi đa lễ ,sau này còn nhiều cái cần hỏi tướng quân giúp đỡ ,ta học võ nhưng k có giỏi như tướng quân
-Thần được biết người đai đen karate là giáo viên dậy võ thế nên Tiên Phi đang khiêm tốn rồi…
-Hôm nào chúng ta đấu một trận nhé
-Thần k dám
-Ta với tướng quân biết thôi,k lo…vậy ta đi dậy đây …
Takashi nhìn theo Tiên Phi và cười nhẹ…
Tiểu bối hô “ 8 bé thưa người”
-Được chúng ta đi thôi ,k học ở Tâm cung địa điểm chúng ta học sẽ là hoa cung…
Tiên hôm qua đã cùng người dưới dọn dẹp sạch hoa cung,cô làm một ban thờ nhỏ và đặt hoa quả thắp hương “ Aniko từ nay cô sẽ không còn cô đơn nữa,tôi sẽ mượn nơi này làm chỗ học cho lũ trẻ ,cô đồng ý nhé”…
Tiếng hô 1-2 của Tiên trong Hoa cung vang lên …người hầu trong cung xì xào khi Tiên trở lại Hoa Cung nơi bỏ hoang đã lâu vì có phi tử treo cổ trong đó nay lại làm nơi dậy học…
Thứ Phi Aki đi ngang qua đúng lúc gặp Hoàng Hậu,bà ta cũng đang nhìn vào Hoa cung…
-Thần thỉnh an Hoàng Hậu
-Thứ phi miễn lễ …
-Nghe nói nơi này xưa có phi tử tự sát vậy mà Tiên Phi không sợ yếu tố tâm linh lại tới đây tổ chức học cho lũ trẻ ,thần e là k có điềm lành ạ
-Chuyện cũng đã qua lâu rồi,Hoa cung rộng rãi địa điểm lại tiện cho các bé tới học…
-Nghe nói thứ phi Aniko uất hận mà chết ,nguyên nhân là gì vậy Hoàng Hậu
Hoàng Hậu quay ra cười nhẹ
-Thứ Phi nên dành thời gian làm việc khác hơn là đặt câu hỏi…
-Dạ thần hơi vô ý rồi…
Hoàng Hậu lướt qua Aki cười nhẹ “ Ai chẳng biết bà ức hiếp cô ta đến chết ,uất mà chết là do bà chứ ai,đồ rắn độc”…
Sau buổi học của lũ trẻ …Tiểu Bối nhắc
-Mai sinh thần của Điện Hạ rồi người muốn tặng gì để thần chuẩn bị
-Chắc k thiếu người tặng quà đâu nên có lẽ quà cáp k quan trọng với ông ta
-Nói vậy chứ quà của Tiên Phi sẽ khác mà
Đến cây hoa đào rơi…Tiên cúi xuống nhặt rồi nghĩ ra “ Có cái tặng rồi “
Cô lấy hoa đào về phơi khô rồi nhuộm đủ màu,Tiên miệt mài cả đêm cắt tấm thiệp chúc mừng sinh nhật rồi dán cánh hoa đào lên đó…hoa ép khô ướp mùi hương của Tiên tạo ra một tấm thiệp tuyệt vời…mở ra đầy cánh hoa thơm phức với chũ chúc mừng sinh nhật …cô suy nghĩ “ có nên thêm chữ anh vào không nhỉ nhưng thêm chữ thấy hơi tình cảm quá,khó nghĩ thật”…
Bữa tiệc sinh thần của Vua diễn ra là những vị nguyên thủ của các quốc gia tới tham dự…Vua trong bộ vest màu đỏ của rượu vang trên tay cầm cây kiếm gia tộc…ông ta ngồi trên ngai vị gương mặt lạnh tanh…bức rèm đưa ra che gương mặt Vua…
Thái Hậu đi qua Tâm Cung gọi Tiên
-Tiên Phi con xong chưa…
-Dạ xong rồi ạ
Tiên bước ra trong chiếc váy màu hồng bồng bềnh công chúa
-Đẹp lắm con ạ
-Công chúa chuẩn bị cho con đấy ạ
-Phong cách bóng hồng này đúng là k lệch được đi đâu…đi thôi
Tới nơi Hoàng Hậu và Thứ Phi đều lộng lẫy,công chúa ngồi cạnh Vua ở bên trên cao…Thái Hậu cũng lên trên còn tôi ngồi bên dưới cùng thứ phi…
-Chào Tiên Phi
Tiên mỉm cười chào Aki đon đả…
-Chào Thứ Phi Aki …
-Cô chuẩn bị quà gì vậy Tiên Phi
-À tôi chuẩn bị quà nhỏ thôi…
Các nơi dâng quà lên rồi xem kịch múa hát …Tiên ngủ gật gù…Vua bên trên cười nhẹ nói vào tai Hổ Phách “ Tiên Phi thiếu ngủ “
-Dạ vâng dậy trẻ con kiêm luôn cả nấu ăn cho bọn trẻ ,Tiên Phi muốn tự tay làm nên có lẽ hơi vất vả…
Vua mỉm cười …
Khi các quan khách ra về …Vua từ chối gặp riêng tất cả các nguyên thủ…
Hoàng Hậu dâng lên Vua món quà
-Đây là chiếc nhẫn mà thần tự thiết kế bằng những viên kim cương đẹp nhất xin dâng lên người
Vua cười nhẹ
-Cám ơn Hoàng Hậu…
Thứ Phi dâng lên một chiếc đồng hồ
-Mẫu này hiện tại trên thế giới chỉ có một cái ,cũng do em đặt riêng cho người
-Cám ơn Thứ Phi…
Vua cứ chờ Tiên…mọi người nhìn Tiên
Ngay lúc này,tôi thấy ai cũng tặng đồ đắt giá …tôi cảm thấy ngại
Thái Hậu ngỏ ý “ Tiên Phi có gì dâng lên Điện Hạ không”
Tiên luống cuống bỏ trong túi ra chiếc thiệp nhưng do đè lên nên hơi nhàu ở mép…cô ngại rút e dè…Vua vẫn đứng trước mặt ba phi tử…chờ món quà mà Tiên dâng…
-Thần có tấm thiệp hơi nhàu nên để thần làm cái khác
Vua tóm giật lấy,ông ta nhét vào túi áo
-Không cần đâu,ta nhận tấm lòng được rồi…
-À vâng…vậy tốt quá rồi đỡ phải làm lại …
Thái Hậu nhìn công chúa bà phì cười vì lời Tiên nói…
Vua bước đi tổng quản đưa lên bàn khay gỗ trên chiếc khay có ba mẩu giấy tên của ba người …Vua bốc lên và Tổng quản mở ra trước mặt mọi người …bà hô lớn “ Tiên Phi được chọn cho đêm nay “
Thái Hậu đi xuống vỗ vai Tiên “ về chuẩn bị đi vất vả cho con rồi”
Thái Hậu ra ngoài nháy tổng quản “ Bà làm đúng lời tôi dặn hả”
-Dạ vâng thần ghi tên Tiên Phi trong cả ba mảnh giấy…
-Phải vậy chứ …coi như là một món quà ta dành cho Điện Hạ…
Thái Hậu đưa cho Tiên bộ đồ ngủ mỏng manh màu đỏ…
-Con mặc cái này là Điện Hạ ghét lắm rồi có khi giận cho con về luôn
-Thật ạ…mà sao người lại làm vậy
-Thì gương măt con đang thể hiện không muốn kìa…
-Con lâu rồi không có gần gũi nên có hơi ngại và con cũng chưa sẵn sàng sau chuyện đó …
-Vậy nghe ta mặc cái này vào Điện Hạ ghét lắm sẽ không động vào con đâu …
-Dạ vâng vậy con mượn nhé
-Ừ cứ yên trí ta còn nhiều màu lắm thích lúc nào qua ta cho mượn bộ ý…
Bà nhìn Tiểu bối …
-Ngươi cứ cười là lộ đấy
-Dạ tại Tiên Phi về khoản này có hơi tin người quá nên thần…
-Bà già này phải vun vén nếu không chúng căng lắm…
-Dạ ,Thái Hậu nói có lý ạ…
Tiên mặc bộ ngủ ngồi trên giường…cô lúc này chợt nghĩ “ Mặc hở thế này là ông ta không thích nhưng cứ thấy sai sai nhỉ”…
Vua mở cửa bước vào Tiên tự tin rằng Vua sẽ đuổi về khi thấy cô mặc đồ ngủ…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!