Có một thằng đực rựa tên Trang - Trang Sơ
2
Hồi đấy tao thề tao ngoan lắm, cứ thứ 7 chủ được nghỉ ý, tao ngoan, tao theo chân chị tao.
Theo chân chị tao vào quán net cày game.
Mới đầu tao không sa đọa thế đâu, chả qua tao nể mặt chị tao, nể mặt nhà phát điện, nể mặt nhà phát hành game nên mới vô quán net thôi.
Cái cảm giác được tiếp xúc với các tay anh chị lão luyện thay vì suốt ngày phải nhìn lũ trẻ trâu đít chưa rửa sạch nó phê lắm đấy.
Eo ơi, nhìn những đôi bàn tay uyển chuyển huơ chuột gõ phím mà lòng tao nhộn nhạo ghê lắm.
“Sang ngồi máy kia chơi ngoan, đừng làm phiền tao.”
Tao theo chỉ thị của bà chị, lựa lấy cái máy số 9 rồi đặt đít xuống. Thời ấy quán net đặt tiền trước rồi quy ra thời gian, cứ hết thời gian đã cho là máy tự động shut down. Nên là, chơi mà mắt tao cứ sợ sệt canh cái khung thời gian ở góc trái màn hình.
Chúng mày bảo lấy đâu ra tiền đi chơi net á?
Là từ sự đoàn kết bền chặt của chị em tao, chị tao mở két nhặt vài tờ tiền, tao đứng ngoài canh bố mẹ.
Hmmm… tuổi trẻ sẽ có những phút dại dột, chúng mày đừng suy nghĩ nhiều.
Mà chúng mày biết game tao ưa thích chớ?
Ahihi, tao không giống lũ con gái đâu, tao thích chơi mấy trò mạnh mẽ cơ!
Nông trại vui vẻ với khu vườn trên mây ấy!!!
Bậy bạ, thật ra tao chơi trò Võ lâm truyền kỳ 2 cơ. Hồi đấy tao chọn nhân vật nữ, phái Nga mi, tại tao cuồng cái chị Chu Chỉ Nhược trong phim kiếm hiệp “Ỷ Thiên Đồ Long Ký” ấy.
Tên nhân vật tao đặt oách lắm đó, là “Chim Sun Sun” hihi, chắc oách quá nên dù chơi nhân vật nữ mà chả bao giờ ai bảo tao là con gái cả.
Hừm, tao chuyên cho nhân vật đánh con thỏ để lượm mấy đồng xu lẻ, ừ thì tao chỉ an phận làm một thiếu nam chăm chỉ kiếm tiền thôi, mà cái bọn ỷ mình level cao cứ thấy tao là lao đến phang.
Và mỗi lần như thế, tao học theo mấy anh chị ở đấy, buột mồm “Đcm”.
Để rồi bất thình lình, một bàn tay tát bép lên đôi má cute của tao…
“Nhá nhá em về mách mẹ là chị ép em đi đánh điện tử.. huhuhu… chị hối lộ em… huhuhu…”
Phải để đến khi mồm bị nhét gói gà cay made in Tàu Khựa, thì tao mới chịu nín, ngoan ngoãn chơi tiếp.
Thường thì bọn mày bị nhiễm mấy từ chửi bậy bố láo bố toét ở đâu?
Tao nghĩ 69% là ở trường mà ra đó => Muốn cái óc trong sáng, miệng sạch sẽ thì tốt nhất chúng mày ở yên trong tủ lạnh nhà chúng mày ấy, đừng đi học làm gì.
Lạc đề.
Cái chính tao muốn nói là, lúc đó ấy, trong suy nghĩ ngây thơ của tao: Tao coi quán net là ngôi nhà thứ 2 chứ không phải cái trường, bà chủ quán net là người mẹ thứ 2 chứ không phải cô giáo.
Nhưng tao khôn lắm, làm văn tao sẽ viết ngược lại.
Nhớ lắm những lần bà chị đem thiếu tiền, thế là hai chị em ở lại làm chân bê đồ cho khách. Có hôm thiếu nhiều thì cắn răng cắm cái xe đạp lại, hai chị em cõng nhau ra về.
Cuộc đời đi net của tao tưởng như cứ yên ả trôi cho đến một ngày.
Ngày ấy trời âm u đất mịt mù, tao liều mình chạy trong màn mưa để đến một quán net khác.
Tay tao mới lúi húi móc tiền chìa ra thì bị một bàn tay to lớn tóm lại.
Thôi dồi lượm ơi.
Há há há, không khó để hình dung đâu. Cái cảnh tượng ấy y hệt cảnh con nghiện bị cảnh sát bắt khi mua thuốc phiện ấy. Há há há, tao bị ác ma má mì bắt khi đang thực hiện nhiệm vụ cao cả của đời gamer – Mua thẻ nạp game.
Tim tao dau qua man.
Hôm ấy cả tao và chị tao bị mẹ gank từ quán net về đến nhà. Huhuhu, cái quần siêu nhân gao của tao bị mẹ lột ra ném đi, mẹ tao nhẫn tâm tét đít tao đen đét.
Huhuhuhuhuhu.
Mông bị mẹ tét còn đầu thì ngẩng lên nhìn ra ngoài cửa. Tao thấy mưa vẫn rơi nặng hạt, lòng tao nặng trĩu.
Dặn lòng mạnh mẽ sẽ không khóc, ai ngờ còn khóc to hơn tiếng mưa rơi.
Sau đó tao thấu hiểu sâu sắc.
Tao tiếp tục đi net, sau những trận bị bắt về lại rút ra được bài học mới, chiêu trò trốn mẹ càng điêu luyện hơn.
Cho đến năm lớp 6, trong một lần đi net, tao gặp thằng Quân ngồi ngay cạnh mình. Té ra nó cũng bị anh nó rủ rê lôi kéo.
Trong những lúc đợi anh chị chơi xong game, tao với nó lại cùng nhau nhìn mấy anh dân chơi đánh đột kích.
Có những lúc nó được mẹ cho tiền, nó không chơi mảnh, trái lại còn dúi vào tay tao, bảo tao chơi game cơ.
Tao thì áy náy lắm, nhưng rồi vẫn cầm tiền nó đưa tiêu như đúng rồi. Nhưng tao chơi những trò mà cả hai người cùng chơi được ý.
Rồi đến tết, tao có tiền lại bao lại nó.
Phải nói là, mối quan hệ của tao với thằng Quân dần được nâng lên từ quán net.
Nhìn mặt nó ngu chó vậy mà chơi game đỉnh ra phết đấy. Mấy anh chị thấy nó chơi giỏi cứ mời vào team mà nó lại lắc đầu không nhận.
Nó bảo: “Em chỉ thích chơi cùng với Trang thôi.” làm tao ngại chết lên được.
_______________________________
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!