Cô nhóc kia, hình như anh đã yêu em mất rồi!
Chương 38
Lúc này Bảo Tiên cùng chị Hellen, Sun cùng mọi người đã đi vào bên trong, ngồi vào hàng ghế dành cho sinh viên đến dự ở bên trái, còn khách quý sẽ được sắp xếp bên cánh phải. Khi đã an tọa, Bảo Tiên tò mò đưa mắt nhìn xung quanh, khách hôm nay rất đông, chứng tỏ sức ảnh hưởng của anh ta vẫn còn rất lớn mặc dù đã hai năm vắng bóng. Bella ngồi bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt tò mò thích thú của cô thì cười nhẹ một tiếng nói:
”Chắc là lần đầu đến đây đúng không?”
” Dạ, nhưng mà tại sao năm nay anh ấy lại phát giấy mời cho chúng ta vậy chị? Theo e biết thì bình thường sẽ không đến lượt sinh viên như chúng ta có thể đến đây đâu”
Lúc này Sun ở bên cạnh cũng nghe thấy liền hùa theo nói:
”Đúng rồi, đâu phải ai cũng được vào đây nhìn những bộ cánh độc quyền của Aubrey chứ, em cũng thấy kỳ lạ… nhìn quanh cánh trái này thì hình như chỉ có sinh viên khoa chúng ta thôi nha”
Bella nghe vậy thì vẻ mặt tự nhiên trở nên bí hiểm, cười cười:
” Lát nữa các em sẽ biết”
Bảo Tiên vốn đang định hỏi thêm thì đột nhiên ánh đèn sân khấu sáng lên, trên màn hình lớn lúc này đã xuất hiện dòng chữ “Love Snow” được trau chuốt khéo léo, phía dưới cái tên Aubrey Miller đang nhấp nháy liên tục trên màn hình, rồi bỗng chốc âm nhạc mang khuynh hướng ballad vang lên, từng bộ cánh trắng như tuyết với những hình dạng khác nhau được các người mẫu thay phiên nhau trình diễn. Bảo Tiên hai mắt tỏa sáng quan sát từng đường nét trên những bộ quần áo, cô thật thích lối thiết kế này, cùng với chất liệu của nó, lối thiết kế vẫn mang phong cách của chủ nhân nó, mới lạ và độc đáo, đơn giản không cầu kỳ nhưng lại không khiến người ta cảm thấy tầm thường, từng đường kim sợi chỉ, hay hoa văn trên trang phục đều được trau chuốt tỉ mỉ, chứng tỏ nhà thiết kế đã dụng tâm với nó như thế nào.
”Wow, nhìn qua thì không mấy cầu kỳ nhưng lại sang trọng đến chói mắt, còn họa tiết ở mỗi bộ đúng là không giống nhau, quả nhiên là Aubrey Miller” Sun bên cạnh không nhịn được lên tiếng.
Bảo Tiên cũng nghe thấy nhưng không đáp lại mà tiếp tục quan sát từng cô người mẫu lướt qua mặt mình, cứ như thế từng bộ cánh được đưa lên sân khấu, lúc tưởng như đã sắp kết thúc, một giọng nói to rõ vang lên:
” Nào bây giờ chúng ta cùng chào đón chủ nhân của bộ sưu tập hôm nay, anh Aubrey Miller”
Lúc này dàn người mẫu tự động tránh ra hai bên, chính giữa đi ra một người đàn ông cao lớn, mái tóc nâu được buộc lên đỉnh đầu, lộ ra gương mặt góc cạnh nam tính, trên người mặc một bộ đồ vest màu nâu sang trọng có thiết kế đặc biệt, anh ta thản nhiên đi ra vẫy chào mọi người sau đó đứng bên cạnh MC
” Chào anh, không biết tại sao anh lại có cảm hứng để thiết kế ra bộ sưu tập này”
” Cũng không có cảm hứng gì đặc biệt, chỉ là sợ đã lâu không ra sản phẩm, mọi người lại quên đi tôi, nên mới gấp rút mượn dịp giáng sinh sắp tới mà tạo ra , tuy chỉ dành cho phái nữ nhưng tôi tin chắc những bộ cánh của mình sẽ gợi lên tình yêu cho cả phái nam nữa đó”
Sau đó hai người kẻ tung người hứng trên sân khấu vài ba câu nữa rồi mới kết thúc. Lúc khi các cô định đứng lên ra về thì bỗng nhiên anh ta lại đi đến trước mặt bọn cô, nở một nụ cười thân thiện với mọi người rồi hướng chị Hellen ôm hôn nhẹ một cái( như kiểu chào hỏi bên tây á mọi người”
” Hellen, rất vui vì mọi người đã tới” Anh ta vui vẻ nói, sau đó lướt mắt qua bọn cô
” Xin chào mọi người, cảm ơn vì sự hiện diện hôm nay”
Ai cũng vui vẻ hào hứng, nhưng riêng chỉ có Bảo Tiên còn đang ngây ngốc nhìn người trước mặt. Ông trời, thần tượng đang ở trước mặt cô a.
” Ely, Ely, sao đứng ngây ra đó vậy” Hellen thấy cô bé bên cạnh còn đang chưa tỉnh thì buồn cười lay lay vai cô. Đúng là…. gương mặt gặp thần tượng này cũng đáng yêu quá đấy chứ.
Sun nghe vậy cũng vui vẻ hùa theo trêu chọc, tay còn không quên nhéo nhéo gương mặt phúng phính của cô:
” Ai mà không biết cậu ấy thần tượng Aubrey Miller chứ, chỉ mong gặp thần tượng một lần, giờ anh ấy đã đứng trước mặt, mà lại trưng ra bộ mặt ngây ngốc này là sao hả”
Bảo Tiên bị mọi người kéo ra khỏi mộng mị thì mới giật mình phát giác thần tượng đang nhìn cô cười, bây giờ đột nhiên cô cảm thấy chân tay mình thật dư thừa nha, luống cuống một hồi cô mới bình tĩnh cúi chào Aubrey
” Xin chào tiền bối Aubrey, em rất hâm mộ anh, em từ 4 năm trước đã quan tâm đến thiết kế của anh rồi ạ, em… em…” Trời ạ, cái miệng của cô bị sao vậy nè, sao nói không ra lời rồi, càng nghĩ vẻ mặt cô càng đỏ bừng lên, tương phản với làn da trắng phúng phính, đôi mắt to lúng liếng đang bối rối đảo quanh, nhìn qua muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu, chọc người ta muốn cười mà.
”Haha.. được rồi được rồi, cái cô bé này, sao lại đáng yêu như thế chứ” Nhìn thấy vẻ bối rối của của cô bé trước mắt, Aubrey không tự chủ được mà cười ra tiếng, lần đầu có người gặp anh lại luống cuống như thế đấy, hơn nữa còn là một cô bé Châu Á đáng yêu hết phần thiên hạ này. Thật muốn đưa tay véo cái má bánh bao kia quá. Nghĩ rồi anh ta nhìn đồng hồ trên tay, cũng đã muộn.
” Bây giờ cũng trễ rồi, mọi người chắc cũng chưa ăn tối, đi ăn với tôi, Hellen, nể tình chúng ta lâu ngày không gặp, hôm nay tôi bao” Nói rồi anh ta hài hước nháy mắt với bọn cô một cái, sau đó nhìn về phía Bảo Tiên:
”Cô bé, đi ăn với tôi, coi như tiếp đãi fan của tôi một bữa cơm đáp lại tấm lòng yêu mến của em” Vừa dứt lời anh ta cũng không để mọi người từ chối mà đi nhanh ra cửa.
Bọn cô cũng không nói lời nào mà nối đuôi nhau đi ra. Còn Bảo Tiên thì đang điều hòa lại một chút cảm xúc của mình, haizz.. ngồi ăn với thần tượng nha, hồi hộp quá đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!