Cô Nhóc Nghịch Ngợm Và Tfboys
Chương 20: Kế Hoạch Bí Mật
_E hèm, ta là đạo diễn đây, cháu còn đang ngủ hả?
Ông đạo diễn cũng bó tay với nó mất thôi, không nói được nữa rồi
_Xin lỗi, bác nhầm số rồi ạ, mời bác gọi số khác!
Nó chuẩn bị dí nút cúp máy luôn cho rồi, hết việc rồi à rảnh “sáng sớm” thế này gọi điện cho nó
_Từ từ, nghe ta nói đã, lịch quay phim chuyển sang buổi chiều nhé, bắt đầu từ chiều mai vì quay cũng sắp xong và ta lại bận một số việc-Ông đạo diễn không biết nói lúc này có vào tai nó chút nào không đây
_Rồi rồi, tạm biệt-Nói rồi nó vứt điện thoại vào một xó rồi lại ngủ tiếp.Nhưng từ từ đã, mấy giờ rồi nhỉ?Nhìn lên đồng hồ và…một phen thần tốc lao vào nhà vệ sinh lại bắt đầu.Thế này sao mà kịp được nữa, giờ nghỉ quách ở nhà cho xong chứ học hành gì nữa.Tình hình là còn 2 phút nữa vào học, đùa bố mày à?Chỉ tại tối qua bắn HelpLine kinh quá nên quên cả ngủ
Sao bây giờ?Xe buýt thì lỡ chuyến, taxi lại phải đợi, đi bộ thì mỏi chân…Thật là một vấn đề nang giải mà lị
Mở máy ra xem…14 cuộc gọi nhỡ, từ Tiểu Linh và TFBoys, thế mà sao nó không nghe thấy nhở?Mà từ từ, vấn đề đấy không quan trọng.Nó vội đúc sách vở vào ba lô, sách vở đi học thì ít mà máy chơi game với truyện tranh thì nhiều.
Bỗng nó thấy có tờ giấy rơi ra, cái gì mà” Quyền lợi và nhiệm vụ của Chủ tịch Hội Học Sinh”.Chắc là hôm qua con lớp trưởng đưa đây mà.Liếc qua có dòng chữ trong mục quyền lợi nó bèn hớn hở:” Quyền lợi 3: Người trong hội học sinh sẽ không phải thường xuyên lên lớp miễn là chép đủ bài và hiểu bài”
Thế là nó cứ tung tăng đến trường, đúng là người trong Hội Học Sinh có khác, sướng thật!Cơ mà bây giờ mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật Tiểu Linh, tối phải tổ chức cho nó thật linh đình mới được.
Nó đến nơi thì cổng trường đã khóa từ ba đời nào.Ông bảo vệ thì ngủ quên ngáy tiếng to hơn động cơ.May mà nó vẫn mặc đồng phục nam sinh nên có thể nhảy qua được.Hehe, khinh công là một lợi thế của nó đấy nhá.Nhảy phốc một phát mà đã qua được tường rồi.Việc còn laị chỉ là đi tìm phòng Hội Học Sinh thôi.Cũng không có gì có,ngay ở sau dãy nhà khối lớp 10-11 phía Tây Nam thôi.Phòng khá khang trang đấy chứ, xem ra mắt thẩm mĩ của cậu nó cũng đâu đến nỗi tệ.Hóa ra “mĩ nam tự luyến” Khải giẻ rách cũng ở đây à?
_Chào tân Chủ tịch Hội Học Sinh
_Sao anh lại ở đây?-Nó thắc mắc nhìn Khải
Khải thở dài nhăn mày nhìn nó
_Haizzzzzzz anh làm được bao lâu rồi mà em không biết hả?
_Ờ thì….còn anh nữa ngoài anh không?-Nó đánh trống lảng câu hỏi của anh
_Ừm, còn Nguyên là thư kí, Thiên là phó Chủ tịch 2 nhưng tụi nó về lớp học hết rồi-Khải suy nghĩ một lát rồi nói-Nhưng hôm nay em phạm nhiều tội lắm đấy:Sai đồng phục, Đi học muộn, không đi kiểm tra các lớp,không điểm danh trên lớp vv,… nhưng anh làm hộ em hết rồi đấy, em nên cảm ơn anh đi
Nó xua xua cái tay ra kiểu như cho qua đi
_Anh em với nhau để bụng mấy chuyện nhặt nhẽo này làm cái gì?
_Tôi biết rồi cô nương, giờ thì bắt tay vào làm việc đi-Khải kiểm tra danh sách một lượt rồi nói
_Ơ tưởng mỗi việc không phải lên lớp thôi?
Nó ngơ ngác nhìn Khải
_Em lại không đọc hết tờ giấy hôm qua lớp trưởng đưa cho chứ gì?Sao giờ lại không biết?
_Em có đọc đấy chứ chả qua quên rồi!
Khải bèn lấy tờ giấy đấy ra cho nó xem.Nó nhìn mà phát sốc, mỗi cái chức Chủ tịch Hội Học Sinh thôi mà sao lắm việc thế này?Rốt cuộc cậu nó với nó có phải họ hàng ruột thịt thật không mà cậu nỡ đẩy nó vào trốn nguy hiểm như thế này?Thế éo nào mà nó lại có thằng cậu độc ác như thế?Tức quá nó liền chửi thầm một câu bằng Tiếng Việt
_ĐM tức gần chết mất thôi, kiểu này nếu chết thành ma thì mình sẽ đi ám cậu đầu tiên
Ở cách đó không xa trong phòng hiệu trưởng cậu nó đột nhiên hắt xì hơi liên tiếp mà chẳng rõ lí do vì sao
_Quái lạ mình cúm rồi à?-Cậu nó khẽ đưa tay lau cái mũi
Bỗng nó nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo để không phải làm việc, nó mỉm cười rồi dùng ánh mắt long lanh nhìn Khải
_Khải ca đẹp zai tốt bụng ơi-Nó nói giọng ngọt xớt mà ngay cả nó cũng buồn nôn
Khải nổi da gà vì nó thay đổi 360 độ
_Sao?
_Hôm nay là ngày đầu tiên em lên làm Chủ tịch Hội Học Sinh nên…
_Nói ra đi, ấp a ấm úng làm gì?
_Vì em chưa quen công việc này nên hôm nay anh làm hộ em nhé!
Khải kiên quyết từ chối
_Không được, thế em sẽ ỷ lại mất
Nó rưng rưng nước mắt như sắp khóc
_Vậy sao?Em..hiểu rồi…hức hức…thôi để em làm vậy…hic hic..dẫu có vất vả khó khăn như thế nào…hức hức
_Thôi thôi anh xin em anh sẽ làm cho em được chưa nhưng không có lần sau đâu đấy
Đạt được mục đích của mình, nó chạy ra ngoài vẫy tay chào Khải nói
_Em cảm ơn anh nhiều lắm, em chắc chắn khoảng mấy năm nữa thôi anh sẽ lên được chức Phó Chủ tịch
Anh lắc đầu nhìn nó:”Tôi biết em sẽ còn ỷ lại nhiều, nhưng nếu không phải vì tôi yêu em thì tôi đã không làm như thế rồi”
Còn nó vừa chạy vừa cười sặc sụa như con điên:
_Đúng là đồ tin người, có lần này thì đương nhiên sẽ có lần sau rồi, bà đây ngu gì mà ngồi đấy xem đống giấy tờ đấy để chết à!
Đến cửa lớp nó cứ thản nhiên đi vào và nói:
_Nhô cả lớp!
Thầy giáo bị cho ăn quả bơ nặng liền lên tiếng
_Tôi biết em phải làm việc ở Hội Học Sinh nhưng có cần bơ tôi đến như vậy không?
Thì ra là ông giáo này hiền phết đấy chứ, chả mắng chả tránh học trò gì cả.Nghe đâu ông nổi tiếng là thương học trò, thể lực tốt, giọng hát hay, nét vẽ đẹp, và môn ông đang dạy là…Sinh học
_Hihi, vừa nãy em chào thầy rồi còn gì!
_Ưm, thôi em về chỗ ngồi đi nhé
Vừa mới đặt mông xuống mà đã nhận được ánh măt tóe lửa của bà la sát Tiểu Linh, nhìn kiểu như chuẩn bị bóp cổ nó á!
_Cậu làm gì mà không nghe máy của mình hả?-Tiểu Linh gằn từng chữ
_Chị ơi tha cho em, em trót dại lần này ạ, em còn bố mẹ đau ốm với con chó già mắc bệnh lao phổi mức độ cực kì nguy cấp có thể để lại kết quả xấu đến nỗi bác sĩ bảo nó sắp….khỏi ạ!
Nó van xin kiểu tấu hài cho người ta xem
_Mình cũng đến lạy cậu thôi Di Di ạ-Nguyên không kìm được mà bụm miệng cười
Hết giờ khi Tiểu Linh xuống căng tin mua đồ ăn thì tụi nó tranh thủ bàn kế hoạch sinh nhật cho cô.Nó ngáp một cái thật to rồi nói
_Vậy quyết định tổ chức ở đâu đây?
_Tổ chức ở nhà cậu được không, nhà của tụi mình không rộng lắm với có hàng đống quà Fan tặng đang chất đống chưa giải quyết được
Thiên vừa cầm quyển sách đang đọc dở vừa nói
_Cũng được, đà nào hôm trước người bố mình thuê vừa dọn sạch xong rồi-Nó khẽ gật đầu
_Ơ thế bánh kem ai làm đây?
Nguyên thắc mắc hỏi
_Chắc cả lũ cùng làm thôi,nhưng chiều tầm 4 giờ bọn tớ mới đến nhà cậu được vì có việc phải làm nữa!-Thiên chống tay vào cằm
_Thế quà sinh nhật thì sao?-Giọng ai đó vang lên
_Ờ thì…cơ mà cậu là ma à?…Hấy, ma sao?….AAAAAAAAA….Tôi thề là tôi không trong thành phần khủng bố IS đâu nhé-Nó bỗng hét lên rồi đẩy cái người đó xuống đất
Khải tức giận đứng lên phủi quần áo rồi nói
_Anh đây chứ còn ai?Em làm anh ngã hơi bị đau đấy nhé!
_Ô hóa ra người không phải ma, vậy là mình không bị ám-Nó lấy tay đặt trước ngực thở dài
_Ai bảo xem lắm phim kinh dị cho vào-Đồng thanh cả lũ trừ nó
_Hihi, quá khen, quà sinh nhật thì cả lũ sẽ mua quà rồi để vào một hộp quà chung rồi ghi lời chúc được không?
Tiểu Linh bước vào thì nghe bùng lùng lỗ tai chả hiểu cái gì hết.Ngay cả sinh nhật của mình cô cũng quên rồi sao?Từ lúc chăm sóc mẹ bị bệnh cô đã còn chả nhớ gì đến sinh nhật của mình.Ngay cả trước công chúng và Fan cô cũng chưa bao giờ tiết lộ ngày sinh của mình cả…Điều đó đã khiến cô trở thành một cô gái bí ẩn…
Mọi chuyện diễn ra rất suôn sẽ khi đến giờ thể dục.Cô giáo Hạ Đình Viễn đang không hài lòng với nó về bộ đồng phục này
_Cô nói rồi, em phải mặc đồng phục nữ và cũng thay đồng phục thể dục nữ khi học môn của cô
_Nhưng mặc thế làm sao em đá bóng với chơi bóng rổ được
_Cô nói rồi chúng ta sẽ học đánh bóng chuyền và chạy bộ chứ không chơi bóng đá và chơi bóng rổ, phía đó dành cho nam sinh
_Vậy để em sang đó nhá cô!
Đang định đi thì cô giáo tóm cổ nó lại, bắt bằng được phải sang bên này học.Nhưng nó cũng đâu phải dạng vừa, chạy lên lớp mở cặp ra lấy bộ đồng phục thể dục nam sinh và cái máy ghi âm câu:” Cô chờ tí em vẫn đang thay đồ ạ!” rồi chuồn vào phòng thay đồ mặc đồ thể dục nam sinh rồi đặt cái máy ghi âm lên toilet rồi chờ cô giáo vào.
Đúng 10 phút sau, cô giáo Hạ gõ cửa ân cần hỏi
_Em thay đồ xong chưa vậy?
Và đúng như dự tính, nó bật máy ghi âm lên và trèo lên toilet trèo qua cửa sổ và tiến đến sân bóng rổ.Cô giáo Hạ tưởng thật bèn nói:
_Vậy em cứ thay đi, cô chờ
Máy ghi âm của nó thuộc loại thông minh tự nó làm nên có thể tự phát ghi âm khi có tiếng động.Ví dụ khi nói:”Bắt đầu ghi âm” thì nó sẽ tự động ghi âm.Nó đang cài chế độ phát lại đoạn ghi âm nên cứ lúc nào cô giáo Hạ hỏi thì đoạn ghi âm sẽ tự bật lại.Nó vốn định dùng để troll mấy đấy bạn nhưng không ngờ là lại phải dùng trong trường hợp này.
Chạy vội đến sân bóng rổ, nó đứng thở hồng hộc rồi tươi cười
_Em chào thầy!
Thầy giáo nhăn mặt nhìn nó:
_Tại sao em lại ở đây?Đáng ra giờ em phải ở sân bóng chuyền rồi chứ?
_Dạ, như thầy thấy đấy, em đang sang đây để học thể dục mà
_Nhưng em đâu phải nam mà sang đây?
Thầy bỏ quả bóng đang cầm trên tay xuống và hỏi nó
_Đâu, thầy nhìn lại đi-Nó chỉ vào bộ quần áo thể dục trên người mình
_Này em, em mặc đồng phục nam sinh thì không có nghĩa là em được sang đây đâu, GIỜ THÌ VỀ SÂN BÓNG CHUYỀN Đi-Thầy gằn lên từng chữ cuối
Nó lại rưng rưng ánh mắt cún con lên nhìn thầy, và kết quả là thầy giáo đành mủi lòng cho nó tham gia đội bóng rổ.Nhưng phải công nhận một điều là nó chơi bóng rổ khá giỏi đấy chứ, mỗi tội hơi” lùn” nên có vẻ việc chơi khó khăn hơn các bạn khác.Thầy tuýt còi và gọi nó ra sân
_Triệu Linh Di ra đây thầy bảo
_Dạ?-Nghe tiếng thầy gọi nó liền chạy ra
_Em…có muốn tham gia đội tuyển bóng rổ của thầy không?-Thầy giáo ngập ngừng hỏi
_Dạ không ạ!-Nó thẳng thừng từ chối
_Tại sao vậy?
_Em chơi bóng rổ không được giỏi, em mới nghe Khải nói về quy tắc và luật chơi thôi nên và với lại đây là lần đầu em chơi nên nếu thầy mời em tham gia vào đội bóng đá thì em đi thôi
Thầy giáo khá bất ngờ, nếu lần đầu nó mới chơi giỏi như thế thì nếu được rèn luyện thì sẽ thế nào?Thầy hết lòng mời nó, nhưng nó cứ khăng khăng từ chối, bảo là chỉ thích bóng đá thôi.Bỗng cô giáo Hạ chạy tới, mặt đùng đùng sát khí.Thì ra sau 30 phút mãi chả thấy nó ra nên cô mở cửa vào xem nhưng chả thấy nó.Cô hỏi cả lũ thì chả ai biết nó đi đâu, có mỗi Tiểu Linh hiểu tính nó nên bảo cô thử tới sân bóng xem sao.Quả nhiên là nó ở đó thật
.
.
.
.
.
Hiện giờ thầy Mã đang đứng đơ người ra, giơ tay ra nói
_Từ từ em chạy đi đâu đấy em vẫn chưa đồng ý tham gia đội tuyển bóng rổ của của thầy mà
_Đúng rồi em đứng lại cho cô-Cô Hạ hùa theo-Ơ mà nó biết chơi bóng rổ sao?
_Học sinh của cô mà cô không biết sao?Em ấy chơi giỏi lắm đấy!
_Thế chắc em ấy sẽ chơi được bóng chuyền giỏi cho mà xem, em đứng lại mau
_Ơ em ấy chuẩn bị tham gia đội tuyển bóng rổ cơ mà!
Thế là 2 thầy cô đứng đấy cãi nhau mặc cho nó đứng ở phía xa cười vỡ cả bụng, đến nỗi rơi cả nước mắt.Ai biết được Tiểu Linh đã đứng phía sau nó chống tay vào hông tức giận, lôi cổ nó đi mặc cho nó van xin thế nào.Nó đang bị trói và bị hai thầy cô tra hỏi
_Thế nào em quyết định tham gia đội tuyển bóng rổ đúng không-Thầy giáo Mãn hỏi
Cô giáo Hạ đưa tay ra lắc
_Nâu nâu em ấy sẽ tham gia đội tuyển bóng chuyền
Nó lại mỉm cười nhìn 2 thầy cô cãi nhau.Đột nhiên 2 thầy cô cùng quay lại hét vào mặt nó
_EM SẼ VÀO ĐỘI TUYỂN NÀO HẢ?
_Em…em..em sẽ vào..ưm..đội tuyển bóng…
_Bóng rổ/Bóng chuyền phải không?-Hai thầy cô đồng thanh
_Bóng đá ạ!
Cả thầy Mãn lẫn cô Hạ suýt té ngửa.Tiểu Linh thấy có lỗi vì lúc nãy xách nó đi nên bèn giải vây cho nó
_Thôi thầy với cô cho bạn ấy suy nghĩ từ từ ạ chứ thầy cô cứ tranh cãi thế sao bạn ấy quyết định được?
_Vậy được, thầy/cô chờ câu trả lời của em-Đồng thanh
Hết giờ học nó phi như bay đi tìm TFBoys chỉ nói Tiểu Linh rằng
_Tối nay sang nhà mình ăn cơm nhé
Tiểu Linh chỉ kịp ậm ừ chứ chưa kịp hiểu cái mô-tê gì hết á!Trong lúc đó nó vừa đi vừa nói chuyện với TFBoys
_Nhớ sang đúng giờ và đừng cho Tiểu Linh biết đấy
Nói rồi nó chạy như bay về nhà để còn xem Akame Ga Kill season 3 vừa mới chiếu.Nói nhỏ cho các bạn biết, thực ra nó là Otaku ngầm đấy.Vừa vào trong nhà thì nó bỗng nghe tiếng hét từ biệt thự bên cạnh, vội lao sang đó xem có chuyện gì không.Chạy lên tầng hai thì nó thấy có ba cô gái đang lay một cô gái máu bê bết ở đầu.Cô gái tóc màu vàng sốc quá bèn ngất đi.Nó đến gần đó lấy tay để trước mũi và thử bắt mạch cho người phụ nữ bê bết máu dưới sàn
_Chị ấy chết rồi, các chị mau đi báo cảnh sát-Nó quay lại nói với 2 cô gái còn lại
Mặc dù các chị ấy còn ngỡ ngàng vì sao nó lại xuất hiện ở đây nhưng cũng làm theo lời nó nói
Sau đó chừng 5 phút cảnh sát đến, chú cảnh sát tổ trưởng nói
_Xin chào chúng tôi thuộc đội điều tra ERT đến đây điều tra về vụ án này
_À vâng-Hai người phụ nữ kia nói-Chúng tôi đang chờ anh, mời anh vào
_Các chú mau lên tầng đi-Nó hối thúc
_Ơ chả phải bé Di Di đây sao?-Chú cảnh sát tổ trưởng ngạc nhiên
_Hả?Chú là ai?
_Không nhớ sao chú là người mà là người yêu cũ của chị họ cháu ấy?
_A nhớ rồi, là cái chú mặt ngố hay tán tỉnh chị Thần Mộng đây mà
_Chú là Hà Lạc Vĩ, không phải tên mặt ngố
Nó xua tay bảo chú Lạc Vĩ nhanh chóng lên lầu.Sau khi xem xét và cho khám thi thể xong chú Lạc Vĩ xem về sơ yếu lí lịch của nạn nhân.Nạn nhân tên Lý Hồ Lương, 23 tuổi, đang học đại học, con của gia đình danh giá .Nó quay ra cầu xin các chú cảnh sát
_Liệu cháu có thể thẩm vấn 3 chị ấy cùng các chú được không
_Được..nhưng-Chú Lạc Vĩ ngập ngừng
_Chú cứ nói đi
_Cháu phải nói vài lời tốt về chú cho chị họ cháu nhé
_Haizzzz, thôi được rồi
Đầu tiên là chị gái tóc màu tím,tên là Ngô Diệp Lâm có vẻ chị ấy là dân chơi nên ăn mặc cũng rất sành điệu, phải nói tóc chị ấy cực đẹp.Chị ấy cũng là người bạn thân của nạn nhân, học cùng lớp nạn nhân
_Tôi vừa đi mua đồ ăn trưa về để chúng tôi cùng ăn.Chờ mãi không thấy ai xuống, tôi bèn lên gọi họ, tôi định gọi Hồ Lương đầu tiên, nhưng ai ngờ đâu…
_Nói vậy chị là nhân chứng đầu tiên-Nó gặng hỏi
_Ừ!Phải
_Cô có xích mích với nạn nhân không?-Chú Lạc Vĩ tiếp lời nó
_Không hề, trước giờ tôi là cô ấy vẫn rất tốt
_Vậy trưa nay các chị ăn gì vậy?
_Ừm, Châu Châu bảo chị nấu há cảo, gà chiên,….nói chúng toàn là mấy đồ chiên rán nên bây giờ tạp dề của chị mấy dính đầy dầu mỡ này, nó còn cứ nổ lách tách làm cho chị chả nghe được gì
Tra hỏi 2 nhân chứng kia thì cũng không thấy gì bất thường.Một người là Lưu Đồng Châu, 23 tuổi, bạn nạn nhân từ nhỏ, vốn là hoa khôi trường đại học mà các chị ấy đang học, tóc vàng vì là con lai, đang phơi quần áo trên tầng ba.Một người là Hoàng Dương Văn, một học sinh ưu tú của trường, mọt sách, đang học bài trên tầng ba, đeo kính vì bị cận.
Cuối cùng chú Lạc Vĩ hỏi nó
_Cháu có nghĩ được gì không?
_Nạn nhân bị bắn bằng súng trường ống ngắn một viên vào đầu, khoảng cách bắn gần, các xác chưa lạnh nên chắc là mới bắn cách đây 15-30 phút, chắc súng được gắn bộ phận giảm thanh
_Cháu nói phải-Chú Lạc Vĩ gật đầu tỏ vẻ vừa ý
_Bây giờ tốt nhất nên đi kiểm tra các phòng đi
Khi đi kiểm tra nó nhận thấy rằng các tủ quần áo, bàn trang điểm, giường ngủ đều giống nhau.Nó tò mò hỏi chị Dương Văn
_Chị ơi sao đồ các phòng giống nhau thế ạ?
_Là do bọn chị thích mua đồ giống nhau đó em, chính Hồ Lương đề ra ý kiến đó đấy.Bỗng có một làn gió lạnh thổi vào khiến nó run người.Nó quên mất rằng nó vội chạy sang đây nên mặc không đủ ấm.Chị Diệp Lâm lo lắng nhìn nó
_Để chị lấy cho em cái áo khoác của Hồ Lương mặc tạm vậy!
Nói rồi chị Diệp Lâm mở tủ ra lấy cho nó một cái áo khoác hình con gấu siêu dễ thương.Nhưng…cả phòng nhìn rất ngăn nắp, gọn gàng mà sao cái tủ quần áo lại bừa bộn thế nhỉ?Thật là một điều nghịch lý.Lúc nó xuống phòng bếp thì nó thấy tờ báo đặt ngay trên bàn ăn tỏa ra mùi thơm phức.Bụng nó đang kêu ùng ục nên nó khẽ kéo tay áo chị Đồng Châu bảo
_Chị ơi em đói, em ăn được không ạ?
_Ồ được chứ ăn đi em bé dễ thương-Chị Châu mỉm cười nhìn nó
Nó vốn dĩ định phản bác lại nhưng do cái bụng đang biểu tình nên nó đành ngồi vào ăn trước.Nó vừa cầm đùi gà vừa chỉ vào tờ báo và hỏi
_Sao các chị lại khoanh tròn mục cá độ ngựa ạ?
Chị Diệp Lâm xấu hổ xoa đầu
_À là do chị rất mê ngựa nên mới cá cược, là Châu Châu đưa cho chị đấy,chị ấy tốt nhỉ, biết rõ cả sở thích của chị nữa
Nó nhìn vào khung giờ nhỏ phía dưới: 12h15 14:20 19:00 liền vội bảo chị Lâm bật ti vi
_Chị ơi đến giờ ngựa thi rồi đấy chị bật lên xem đi
_À ừ mải vụ của Hồ Lương nên quên mất đấy
Bật ti vi lên thì đã để sãn kênh đó rồi, cuộc thi cũng sắp bắt đầu.Nó chu môi lên bảo chị Lâm
_Con ngựa sô 4 chắc sẽ thắng chị nhỉ, trông nó khoẻ thế kia cơ mà
Chị Lâm xua tay nhăn mặt
_Không phải đâu con ngựa số 8, cái con tên Man O á, chị chắc nó sẽ thắng
.
.
.
.
.
Chap 21: Rốt cuộc ai mới là hung thủ thực sự?Liệu nó có phá được vụ án này không?Tụi nó sẽ tổ chức sinh nhật cho Tiểu Linh như thế nào?
Đôi lời của tác giả:Xin lỗi vì cho nó thành trinh thám mất rồi, tại vì Mon là Fan cuồng Conan với lại Mon muốn chap dài hơn một chút cho các bạn đọc thoải mải. Đây là lần đầu tiên Mon viết thử trinh thám nên có lỗi gì mong các bạn bỏ qua cho Mon nha.Ai đoán được hung thủ Mon tặng quà nhá.Nếu được Mon sẽ ra chap sau nhanh nhất có thể.Tạm biệt mina!
Sau đây là đồng phục nữ sinh trường nó nha.Mon chỉ nói thêm để mọi người hiểu rõ thôi
( Đồng phục nữ sinh mùa đông)
(Đồng phục thể dục này! Đẹp lung linh chưa)
( Này lun đồng phục nam sinh)
( Đồng phục thể dục trông oách chưa kìa)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!