Editor: Cẩm Hi
Kể từ lần gặp ác mộng kia, Cố Trăn không muốn nằm trong lòng Sở Tiếu Tiếu xem phim nữa.
Quá kinh khủng.
Sở Tiếu Tiếu không rõ nguyên do, chỉ cho rằng cô lại không cẩn thận chọc phải tiểu tổ tông rồi.
Mấy con mèo đều sẽ có mấy ngày thất thường vào mỗi tháng như vậy, như kiểu cô phải làm quen với công việc hốt phân này vậy.
Vì thế, sau khoảng thời gian im lặng Cố Trăn phát hiện, không thấy cái xẻng hốt phân đâu nữa, cái người thay đổi thất thường này.
Mèo tai cụp nổi giận, thân là một bá tổng mèo, nó tuyệt đối không cho phép bất cứ người phụ nữ nào đội nón xanh cho mình.
Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com @ Kyoonglee và wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi Cẩm Hi. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Vì thế, Sở Tiếu Tiếu đang vui vẻ nắn bóp bàn chân ngắn tũn, thì mèo tai cụp đằng đằng sát khí đi tới.
Thực sự là đằng đằng sát khí, cách từ xa đã làm người ta tê dại cả da đầu.
Sở Tiếu Tiếu ngồi trên đệm, nhìn chằm chằm mèo tai chụp nện từng bước chân ma quỷ, cả người tản ra khí thế bá vương dẫn theo thiên quân vạn mã.
Nó đi tới trước mặt Sở Tiếu Tiếu, ngồi xổm xuống, trợn mắt.
Sở Tiếu Tiếu:………
Ôi trời ơi, hôm nay tiểu tổ tông lại uống lộn thuốc gì vậy.
Cố Trăn sẽ không cảm thấy nó đang trợn mắt, đây là sự miệt thị của một vị vua, kẻ phàm nhân làm sao hiểu được.
Sở Tiếu Tiếu mím chặt miệng, liều mạng nín cười, hơn nửa ngày mới thốt ra một câu, “Coco, con đang làm gì vậy?”
Mèo tai cụp không vui, vỗ mạnh vào bàn chân cô.
Sở Tiếu Tiếu giơ tay lên cao, “Ok, ok, thần nói sai rồi. Bệ hạ, hôm nay ngài có chỉ thị gì ạ?”
Mèo tai cụp nâng móng vuốt chỉ vào chân ngắn trong lòng cô, nhếch miệng, như ác long gầm gữ.
“Meo meo meo” Đồ phụ nữ chân trong chân ngoài, còn không mau buông con mèo kia ra.
Sở Tiếu Tiếu giựt giựt khóe mắt, thử lừa nó, “Bệ hạ ơi, người xưa nói rất đúng, phải mưa móc đều thì mới tốt.”
Cố Trăn bị sốc, mèo con một trợn tròn mắt, như thể vừa nghe được một chuyện không thể tưởng tượng được.
Quả nhiên là mặt dày vô sỉ, đạo đức suy đồi, nhân cách vặn vẹo.
Cố Trăn cảm thấy đỉnh đầu sắp bốc hỏa, trước kia nó còn cho rằng Sở Tiếu Tiếu là bị chiều hư, không biết nặng nhẹ. Thì ra con nhóc này không phân biệt được đúng sai.
Hôm nay nó nhất định phải, nhất định phải lấy danh nghĩa chủ nhân ra để dạy bảo lại cái xẻng hốt phân này.
Cố Trăn tức điên, cũng chưa phát hiện ra Sở Tiếu Tiếu đang nhìn nó như thể nhìn thấy ma.
“Sở Tiếu Tiếu, cái người này.” Anh đột nhiên ngậm mồm lại.
Cố Trăn cúi đầu nhìn tay mình, anh biến trở về rồi.
Bạn nên làm gì nếu con mèo trong nhà đột nhiên biến thành người, thành một người đàn ông khỏa thân cao 1 mét 8 mấy?
Đương nhiên là hét lên rồi.
“Có ma a a a a a a a!!”
Sở Tiếu Tiếu ôm lấy hai con mèo chạy ra ngoài, để lại Cố lõa thể đứng tại chỗ tự hỏi nhân sinh.
Sở Tiếu Tiếu, cái người này, tôi sẽ không để yên cho em đâu.
Cố – bá tổng nhăn nhó mặt mày, tùy tiện cầm khăn tắm bọc người lại. Sau đó lập tức đi tìm người nào đó để tính sổ.
Sở ta ngây người như phỗng, nói chuyện lắp bắp.
Cố Trăn cười lạnh: “Giả bộ cái gì, không phải bình thường vẫn nói được à, ngu ngốc?”
Sở Tiếu Tiếu:………
Sở Tiếu Tiếu: “Tiên sinh là ai ạ?”
Cố Trăn ngồi xuống, ngả đầu ra sau, ngạo mạn nói, “Cố Trăn.”
“Tập đoàn Cố thị Cố tổng?”
Cố Trăn rụt rè gật đầu.
Sở Tiếu Tiếu lệ rơi đầy mặt: Đây là cái nghiệt duyên gì vậy trời.
Cô xoa xoa tay, “Ừm, Cố tổng ơi, lúc trước tôi không biết anh là con mèo tai cụp kia, nếu có chỗ mạo phạm, mong anh bỏ qua cho ạ.”
Cố Trăn: “A.”
Sở Tiếu Tiếu: QAQ!
Cố Trăn: “Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay chúng ta giải quyết luôn một thể đi.”