Cô vợ ngồi tù của ông trùm ma túy - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
251


Cô vợ ngồi tù của ông trùm ma túy


Chương 6


Về đến nhà, Lâm Khải Minh phẫn nộ ném áo xuống sofa.
Tần Khả Nhi đang dỗ bé Khải Hưng khóc thấy anh ta như thế liền quan tâm hỏi.
– Minh, thế nào rồi! Kí được hợp đồng chứ?
Lâm Khải Minh vẫn tức giận chuyện của Tần Khả Ái về nhà lại thêm tiếng khóc inh ỏi của Khải Hưng khiến anh ta càng thêm bực mình.
– Cô làm mẹ cái kiểu gì thế? Con khóc cũng không biết dỗ! Đúng là đồ vô dụng!
– Em…a…. ngoan đừng khóc có mẹ thương con rồi nha! Ngoan!
Không hiểu sao càng dỗ, Khải Hưng càng khóc lớn. Lâm Khải Minh day day thái dương đứng lên đi lên lầu.
– Thật không hiểu nổi tại sao trước kia tôi lại lấy cô mà không phải Tần Khả Ái!
Tần Khả Nhi bế con dong ở dưới nghe thấy liền cứng người. Tần Khả Ái? Anh ta lại có thể so sánh cô ta với con đàn bà xấu xí ngu xuẩn đó? Chẳng lẽ…
Lâm Khải Minh sau khi lên phòng liền vào phòng tắm .Trong đầu anh ta bây giờ chỉ toàn hình ảnh của Tần Khả Ái. Cô bây giờ không chỉ có tiền mà còn xinh đẹp, còn có cơ thể nóng bỏng như ẩn như hiện sau bộ sườm xám sáng nay.
Càng nghĩ lòng anh ta càng rạo rực.
Lại nghĩ tới vợ mình dưới nhà đang chăm con. Trước kia khi chưa có con, cô ta còn đi làm, còn ăn diện làm đẹp nhưng từ khi có Khải Hưng cô ta chỉ suốt ngày cắm mặt ở nhà. Bây giờ cô ta không khác gì mấy mụ bán cá ngoài chợ, da nhăn nheo còn có nám và tàn nhang. Đầu tóc luộm thuộm ăn mặc lôi thôi. Nghĩ tới là buồn nôn!
Tần Khả Ái, tôi nhất định phải có được em!
——
Về phía Tần Khải Ái và Ngạo Phong Tước vì có mặt Lâm Khải Minh nên hai người đều không thèm đụng đũa.

Ngạo Phong Tước quyết định tới nhà hàng Pháp ăn.
Sau khi gọi món trong lúc chờ đồ ăn được mang lên cô thắc mắc hỏi hắn.
– Sao anh biết em muốn trả thù Lâm Khải Minh?
– Điều tra!
-… cũng đúng, loại người như hắn muốn biết cái gì mà chẳng được!
– Sau khi điều tra tôi mới biết hóa ra em thật sự rất ngu ngốc!
– Em cũng chẳng muốn thế đâu! Em hi sinh vì anh ta chẳng qua là để trả ơn thôi! Trước đây bố mẹ anh ta đã cứu mạng bố mẹ em! Nếu không trả ơn em sẽ cảm thấy rất day dứt.
– Vậy em không yêu anh ta? Ai đó hỏi mà trong lòng mừng thầm.
– Không có! Có ai nghe thấy em nói yêu anh ta sao?
– Ừ! Vậy em yêu tôi!
– Ưm, em yêu… í?? Anh… đồ gian xảo.
Nhận ra mình bị lừa vào tròng, cô xấu hổ đỏ bừng mặt. Suýt nữa thì cô đã nói ra điều đó aa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN