Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Chương 1983
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu


Chương 1983


CHƯƠNG 1983

“Đúng, đúng!” Quốc vương gật đầu lia lịa. Dù sao ông ta cũng là quốc vương một nước, sao có thể thừa nhận rằng mình lại sợ một người chứ? Nhưng sợ Quỷ Vực Chi Thành thì khác, thử hỏi có mấy người không sợ Quỷ Vực Chi Thành chứ, huống chi là một đất nước nhỏ bé như họ?

Đường Lăng không nói gì, lắng nghe những tiếng bàn tán xôn xao xung quanh, anh hài lòng ngồi một bên, có câu nói vừa rồi của anh thì tin rằng quốc hội nước R sẽ cho Dụ Đạt một kết cục thích hợp.

Quả nhiên, nếu không có sự hậu thuẫn của Quỷ Vực Chi Thành, người nước R cũng sẽ không nể tình gì, trực tiếp kết án tử hình, mấy ngày tới sẽ thi hành án tử hình với Dụ Đạt.

Đường Lăng khẽ nhếch môi, nhìn ánh mắt phẫn hận của Dụ Đạt. Lúc trước anh đã cảnh cáo Dụ Đạt là không nên đụng vào những người không nên đụng, làm những việc không nên làm rồi, nhưng anh ta vẫn làm, vậy mà còn muốn được toàn mạng rời đi sao?

“Quốc vương, tôi muốn đưa tiểu vương tử đến nước Z, chắc ông cũng không từ chối chứ.” Đường Lăng nói thẳng. Bây giờ với thân phận của anh, chỉ cần điều kiện đưa ra không quá đáng thì nhất định quốc vương sẽ đồng ý. Anh có thể chắc chắn như vậy.

Quốc vương nhìn Đường Lăng, người này vừa nói là muốn dẫn Lâm Bối đi sao? Về nước Z sao, như vậy là có ý gì? Anh muốn làm gì? Làm con tin à? Chắc hẳn anh không có quyền lực đó chứ?

“Tại sao?” Có người ở bên cạnh thẳng thừng hỏi. Đường Lăng liếc mắt nhìn anh ta một cái, anh ta lập tức thụt người lại. Đường Lăng không cần giải thích với ai, nhưng Lâm Bối ở đây nên anh không thể không nể mặt cô, vậy là đành giải thích đàng hoàng: “Bởi vì tôi và tiểu vương tử là bạn. Cậu ấy bị làm cho khiếp đảm nên tôi muốn đưa cậu ấy đến nước Z giải sầu. Hơn nữa, nước R và nước Z luôn có quan hệ tốt, cũng không đến mức không thể đồng ý chuyện này chứ?” Đường Lăng nói. Nếu Lâm Bối không ở đây thì anh có thể lôi ra rất nhiều lý do khiến họ không thể từ chối được. Nhưng vì cô ở đây nên anh muốn dành cho Lâm Bối đủ sự tôn trọng, không thể lấy thân phận để chèn ép quốc vương của bọn họ được.

Quốc vương nhìn Đường Lăng, rồi lại nhìn Lâm Bối, hai người có quan hệ tốt thì ông ta cũng rất vui, nhưng nếu đưa Lâm Bối đến nước Z mà làm không tốt thì có khả năng sẽ gây ra mâu thuẫn giữa hai nước. Mặc dù không muốn đắc tội với Đường Lăng nhưng ông ta càng không muốn đắc tội với nước Z, thậm chí không dám để lại mầm tại họa nào.

Đại vương tử nhìn sang Đường Lăng, người này đúng là rất thẳng thắn. Hôm qua lúc người này đến gặp anh ta, làm anh ta thiếu chút nữa là bị dọa cho chết khiếp, lại còn nói là muốn đưa Lâm Bối đi khỏi đây, nhờ anh ta giúp đỡ nữa. Sao anh ta có thể để em trai mình đi tha hương nơi đất khách chứ? Nhưng Đường Lăng luôn miệng đảm bảo là sẽ chăm sóc Lâm Bối thật tốt, còn nói là sẽ giúp anh ta xử lý Dụ Đạt, anh ta mới miễn cưỡng đồng ý.

Nhưng hôm nay nhìn Lâm Bối đứng một mình ở đó, bỗng chốc anh ta không biết phải làm sao, không thể nào nói ra khỏi miệng những lời khuyên giải được.

“Tôi chỉ muốn mời Lâm Bối đến nước Z thôi mà khó khăn đến vậy à? Tôi không dùng thân phận khác để mời mà chỉ lấy thân phận của Đường Lăng thôi. Nếu các vị không yên tâm thì có thể coi cậu ấy như một người nước R bình thường, không phải tiểu vương tử là được.”

Đường Lăng nhíu mày, những người này thật sự không nhìn ra sao? Anh chỉ muốn để Lâm Bối đi tới bên kia thôi, chuyện có quay về hay không cũng là một vấn đề. Họ lại cứ xoắn xuýt mãi những điều này, mà sau này anh sẽ chịu trách nhiệm với Lâm Bối, không cần người nào phải suy xét thay.

Đường Lăng kiên nhẫn nói, cẩn thận quan sát Lâm Bối. Trông cô vẫn bình thường, không có biểu cảm gì cả, chỉ nhìn người trước mặt.

“Đương nhiên là được rồi.” Quốc vương nhanh chóng nói. Vừa rồi ông ta đã nghe hiểu lời nói của Đường Lăng có ý gì. Hơn nữa bây giờ Đường Lăng cũng đã nói rất rõ ràng là hai người họ kết bạn không liên quan gì đến thân phận. Vậy thì rất tốt, rất tốt… Dù sao thì, làm sao có thể không có liên quan gì đến thân phận được chứ?

Lâm Bối nhìn quốc vương, cô đang đứng ở đây mà không thèm hỏi cô lấy một câu sao? Trong lòng cô hơi tức giận nhưng không thể bộc lộ ra ngoài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN