Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Chương 18: Bạn trai của cô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo


Chương 18: Bạn trai của cô


Editor: TiêuKhang

Quán ăn không lớn, cũng không phải là nhà hàng cao cấp gì, nhưng điều kiện trong quán cũng coi như lịch sự.

Lúc gọi đồ ăn, Lăng Bắc Hàn đưa thực đơn cho Úc Tử Duyệt ngồi ở đối diện, cho cô tự mình chọn để xứng với tiêu chuẩn 200 tệ.

“Này chú, hôm nay chú nghỉ phép à?” Úc Tử Duyệt uống một ngụm trà, nhỏ giọng hỏi Lăng Bắc Hàn ngồi thẳng như cây tùng ở đối diện, “Không đúng nha, chú mặc quân trang, lái xe quân dụng ra ngoài đi nghỉ phép, không phải là làm trái với kỷ luật sao, cẩn thận coi chừng tôi đến quân khu tố cáo chú đấy!” Nhìn Lăng Bắc Hàn nãy giờ toàn nghiêm mặt chẳng nói năng gì, Úc Tử Duyệt lại nói tiếp.

Trong lòng Úc Tử Duyệt, Lăng Bắc Hàn này quá buồn chán, thường xuyên chẳng nói lấy một câu. Cô ở đây nói bô bô như đồ ngốc, còn anh ta thì lại làm ra cái vẻ chẳng để ý gì đến cô!

Lăng Bắc Hàn uống một ngụm trà, cánh tay phải chống trên bàn, ly trà vẫn đặt ở khóe miệng không thèm lấy ra nhìn cô bằng nửa con mắt, “Tôi tới làm việc.” Nhóc con này cũng hiểu rõ kỷ luật của quân đội đấy.

Thì ra là doanh trại của Lăng Bắc Hàn mấy hôm nay chuẩn bị về thủ đô, anh đến Lhasa làm ít thủ tục, việc vẫn chưa xong tới buổi chiều thì gặp nhóc con này trên đường, cũng khéo thật.

Quan sát người ngồi đối diện, xem ra cô gái này cũng có ý chí và nhanh nhạy, âm thầm hơi khâm phục cô thật sự đi hết được tuyến đường từ Tứ Xuyên qua Tây Tạng, hơn nữa còn bình yên vô sự. Nhưng nhớ đến vừa nãy suýt nữa cô bị xe anh đụng vào, ánh mắt chợt sa sầm xuống.

“Vậy hôm nay có làm trễ nãi công sự của chú không?” Úc Tử Duyệt nhìn anh, nhỏ giọng hỏi. Nhân viên phục vụ đặt lên bàn hai món ăn nguội, trứng muối đậu hũ và rau trộn sứa.

Úc Tử Duyệt cầm thìa lên, múc trứng muối đậu hũ cho vào miệng, con ngươi long lanh nhìn Lăng Bắc Hàn ở đối diện.

Cô không đề cập tới còn may, nhắc đến lại làm khuôn mặt không biểu cảm của Lăng Bắc Hàn hiện lên chút tức giận, trừng mắt nhìn cô, “Một mình đấu lại bọn bánh cắt? Úc Tử Duyệt, cô nghĩ cô là ai?” Lăng Bắc Hàn vừa mở miệng đã là một câu trách cứ.

Là một người luôn dò xét kín đám, lúc ấy anh đã chú ý ngay đến bọn bánh cắt.

Úc Tử Duyệt gắp một miếng nộm sứa bỏ vào miệng, bất mãn nhìn anh chằm chằm, dùng sức nhai phát ra tiếng vang rồi nuốt xuống sau đấy mới mở miệng, “Hừ…..Chú biết tôi bị bọn bánh cắt đuổi giết à? Vậy sao chú không giúp tôi bắt bọn họ lại! Bọn người đó quá ghê tởm, rõ ràng nói 8 tệ một cân, xong lại lật lọng nói là 8 tệ một lạng, lừa bịp trắng trợn!” Úc Tử Duyệt cảm thấy Lăng Bắc Hàn này không đủ nghĩa khí, lại còn trách cô bênh vực kẻ yếu!

“Đừng có nói tôi, cho dù tôi là cảnh sát cũng không trị được bọn họ, đây là vấn đề dân tộc! Lần sau cô ít gây ra chuyện một chút đi!” Lăng Bắc Hàn trợn ngược nhìn cô, lời thật mất lòng, có một số việc thật sự không phải anh có thể quản được.

“Này! Dựa vào đâu mà chú ngoảnh mặt làm ngơ thì cũng muốn tôi khoanh tay đứng nhìn theo chứ? Úc Tử Duyệt tôi thích lo chuyện bao đồng như thế đấy, thì sao! Ai cần chú lo……” Cô tức giận uất ức nói xong, bị anh liếc xéo một cái lại ngoan ngoãn cúi đầu xuống bới cơm trong bát.

Câu nói phía sau kia thật đúng là yếu ớt, hôm nay nếu không có anh ta thì ai đưa mình đi bệnh viện?

“Lười phải quản cô.” Lăng Bắc Hàn lạnh lùng nói, cảm thấy mình đúng thật là nhiều chuyện.

Ăn tối xong, Lăng Bắc Hàn lái xe đưa Úc Tử Duyệt về khách sạn cô ở, Lăng Bắc Hàn xách theo chiếc ba lô nhỏ của cô xuống xe, “Chú, hôm nay cám ơn chú ha…!” Xốc ba lô lên lưng, cô vẫn liến thoắng nói cảm ơn với anh.

“Đừng gây chuyện nữa, về nhà sớm đi!” Vừa nãy khi ăn cơm nghe cô nói ngày mai trở về thành phố A , rất khéo, vừa đúng ngày mai anh cũng về Bắc Kinh.

Anh như bậc phu huynh dặn dò cô.

“Chú! Chú nói như thế…..” Úc Tử Duyệt liếc anh bằng một đôi mắt trắng dã, cô y hệt như một đứa trẻ con nghịch ngợm gây sự quát lên.

“Úc Tử Duyệt!” Lúc này, một giọng nói vang lên từ cửa khách sạn. Úc Tử Duyệt khó tin quay đầu lại, Lăng Bắc Hàn cũng theo tiếng gọi to ấy nhìn sang……

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN