Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi


Chương 17


Mễ Nam lần nữa liên thông âm thanh, gọi Tưởng Hướng Nghi: “Anh Hướng Nghi!”

Ánh mắt Tưởng Hướng Nghi lập tức khoá chặt vào nơi phát ra thanh âm, ánh mắt nóng rực trần trụi làm cho người khác sợ hãi.

Mễ Nam nói tiếp: “Em bây giờ trở về, anh không được rời khỏi nhà em, đã nghe chưa?”

Alpha rống lên: “Cút!” Hắn lập tức bắn một phát súng vào nơi phát ra giọng nói, máy móc lập tức báo hỏng. Mễ Nam dậm chân, gọi điện thoại cho cha mẹ không phải về nhà, đồng thời để Lang Cảnh giúp cậu khống chế Tưởng Hướng Nghi, không cho hắn đi ra ngoài, còn mình thì chạy vội xuống lầu để trở về.

Nhưng mà vừa chạy xuống dưới lầu cậu lại chạy lên, thở hồng hộc túm chặt Viên Tân đi cùng mình. Lần này hai người bắt xe vừa lúc là xe taxi tự động, Mễ Nam ngồi xuống đã bắt đầu hỏi Viên Tân: “Các người nếu là cộng sự, khẳng định có việc nào đó chỉ Alpha cùng Omega phối hợp mới có thể làm được, mau, nói cho tôi biết có phương pháp gì khống chế pheromones!”

Viên Tân lắc đầu vì khó: “Pheromones của Omega có thể khiến cho Alpha trở nên càng hưng phấn, năng lực tăng cường ——- trái lại cũng có thể làm được, nhưng bởi vì vi phạm luân lý, cho nên càng khó. Có thể nói, pheromone đối với hắn là binh khí, chúng ta lần này xui xẻo đấy, tôi với hắn không có kết hợp lần nào, cho nên phương pháp để cho hắn tỉnh táo tôi một lần cũng không có thử qua. Cậu chưa từng được học, càng không có khả năng.”

Mễ Nam: “Anh nói cho tôi những lời này, làm sao biết tôi có thể hay không thể?”

Viên Tân hỏi lại: “Cậu có thể chống cự pheromones của hắn cùng kìm hãm hắn sao?”

Mễ Nam lập tức nghẹn lời, mỗi lần cậu bị pheromone của Tưởng Hướng Nghi ngăn chặn, lập tức liền chỉ biết khóc cầu xin tha thứ, đâu còn cái gì mà chống cự với khả năng kìm hãm. Con đường này không thể thực hiện cậu bỏ luôn, sờ sờ châm gây tê trong túi.

Mễ Nam rất nhanh chạy về nhà, đứng ở trước cửa liền ngửi thấy mùi máu tươi gay mũi. Cậu theo máy giám sát ở bên trong xem xét tình huống, Tưởng Hướng Nghi đang ở phòng khách lầu hai, vì không để cho bản thân đi ra ngoài đang dùng sức đập phá đồ vật trong phòng.

Viên Tân đì tìm bảo tiêu, bảo trì cảnh giới, bên kia Lang Cảnh đang giám sát cũng theo yêu cầu của cậu tắt đi…

——- Mễ Nam không muốn bị vây xem làm tình ah…

Mễ Nam hít sâu một hơi, tắt máy phát tán pheromones, cầm chìa khoá mở cửa, cực kì nhanh chạy vào bên trong.

Cậu đi không đến hai bước, Tưởng Hướng Nghi liền từ lan can lầu hai bên cạnh nghiêng người nhảy xuống, sàn nhà bị hắn ‘tập kích’ vang lên một tiếng thật lớn. Mễ Nam chưa kịp nói được cái gì, Alpha lợi dụng tốc độ tưởng tượng không nổi kéo cậu theo té xuống mặt đất, khuôn mặt vốn anh tuấn trở nên vặn vẹo dữ tợn.

“Tôi bảo em cút… Em vì cái gì còn muốn quay lại!”

Tưởng Hướng Nghi hống cậu, pheromones như bạo phong vũ bão phủ lấy cậu. Mễ Nam sợ run, cơ thể trong nháy mắt có phản ứng, mềm xuống khiến cho cái thứ không hăng hái bắt đầu nóng lên, phát nhiệt.

Tưởng Hướng Nghi đặt cậu ở trên thảm, không chút lưu tình trực tiếp xé rách quần áo của cậu, mấy giây liền đem cậu lột sạch trơn, đại chưởng thô ráp theo bộ ngực của cậu vội vàng xao động mà vuốt ve đến ngực, lúc này Mễ Nam hô lên: “Còn có con!”

Đã ba tháng, Mễ Nam có thể tiến hành một chút hoạt động đời thường, nhưng quá thô bạo thì không được. Tưởng Hướng Nghi đấm một quyền xuống sàn nhà bên cạnh tai cậu, phiến gạch vỡ ra một khe hở. Mễ Nam thấy hắn còn chút thần trí, ôm hắn xịn tha thứ: “Dịu dàng một chút… Đến phòng em được không?”

Tưởng Hướng Nghi mở lớn miệng hô hấp, trên mặt, trên quần áo cùng tay,  tất cả đều dính máu. Cứng ngắc ôm lấy người, từ thang lầu nhảy vài bước phi tốc đến phòng Mễ Nam. Bọn họ lướt qua thi thể trên lầu, Mễ Nam không đành lòng quay đầu, chôn mặt ở trong ngực Tưởng Hướng Nghi, không dám nhìn nhiều.

‘Rầm’ một tiếng, cửa bị đá văng, Tưởng Hướng Nghi ném cậu lên giường. Do bản năng, Mễ Nam cũng bắt đầu hô hấp dồn dập, thân thể điều chỉnh trạng thái chủ động thích ứng, nơi nào đó phía sau làm cho người ta phải thẹn thùng bắt đầu bài tiết dịch nhờn. Alpha tùy tiện đâm vào một ngón tay, chỗ đó cũng mềm đi không ít, nhiệt nhiệt ẩm ướt nghêng đón cắn lấy ngón tay.

Mễ Nam phát ra tiếng khóc thở dốc, động tác khuếch trương rất là lừa gạt vội vàng xao động, có chút đau đớn lại mang theo khoái cảm bản năng tinh tế. Cậu co rúm về sau, đầu đặt ở dưới gối, ngay lúc Tưởng Hướng Nghi cởi quần chuẩn bị đem căn cự vật lớn kia tiến vào, cậu vội xin tha: “Để cho em nằm ngược lại, quỳ nằm sấp…”

Tưởng Hướng Nghi không nói một lời đem cậu trở mình, tách cánh mông cậu ra, đâm vào. Cự vật cực đại đính vào vách động sinh ra cảm giác ma sát mãnh liệt, kịch liệt đau đớn cùng không khoẻ kết hợp với Alpha, một chút khoái cảm thoả mãn trong khoảng khắc xông thẳng vào đầu óc hôn mê của cậu, nhưng đối phương không cho cậu nửa điểm thời gian nghỉ ngơi, lập tức nắm lấy eo nhỏ di chuyển hông chạy nước rút. Mễ Nam suýt nữa quỳ không nổi xụi lơ xuống, muốn mở miệng nói chuyện, mở miệng ra lại chỉ là khóc thành tiếng rên rỉ, như đứa bé cỡ lớn đảm nhận Tưởng Hướng Nghi phát tiết.

Hàm răng cậu cắn muốn nát bờ môi, pheromones không cách nào khống chế tự tiết ra khiến cho Tưởng Hướng Nghi càng thêm kích động. Cơ thể cả hai đều nóng ran, Mễ Nam nỗ lực tập trung tinh thần, hình chiếu đồ thị tại nơi này nhanh chóng, động tác mãnh liệt cho cậu một chút khe hở.

Chỉ cần chút, chút nữa… Phía trước gối đầu có cơ quan, ấn xuống liền sẽ bắn ra châm gây tê…

Tất cả lực chú ý của anh Hướng Nghi đều trên người cậu, trốn không thoát.

Thân là Omega trời sinh yếu nhươc khiến cậu tê liệt giãy dụa, Mễ Nam bị pheromones mãnh liệt điên cuồng bao vây, pheromones truyền đến chiếm hữu mãnh liệt cùng với chìm trong tình cảm có chút hoảng hốt. Tưởng Hướng Nghi bị pheromones của cậu dụ dỗ dẫn dắt, tất cả đè nén từ trước đến nay đều bạo phát, như sóng to gió lớn che trời lấp đất, không hề giữ lại, thông qua giao hợp truyền đạt cho cậu. Tất cả ẩn nhẫn bấy lâu đều bị đánh nát, hết thảy vọng tưởng tại thời điểm này nương theo chút lực khống chế cuối cùng gây lên trên người cậu, ngón tay câu giãy dụa như muốn bò về phía trước, dùng chút ít khí lực còn sót lại chạm biên giới gối đều, Tưởng Hướng Nghi liền cúi đầu xuống.

Khí tức nóng rực tới gần cổ Mễ Nam, tuyến thể tồn tại nơi đó bắt đầu ngứa ngáy. Mễ Nam rút nhanh một hơi, chữ ‘Đợi’ vừa bật thốt lên, Tưởng Hướng Nghi liền hung hăng cắn tuyến thể của cậu, hàm răng đâm rách mặt da, pheromones cuồng nhiệt tại thời khắc này phía trước tiếp sau chen vào tuyến thể nho nhỏ kia, đem pheromones của cậu toàn bộ đánh tan chiếm hữu.

Lúc ban đầu đau đớn khiến Mễ Nam gần như kêu gào thảm thiết, chân trái đạp trước như muốn chạy trốn, nhưng thân thể bị Tưởng Hướng Nghi một mực khống chế không thể nhúc nhích. Cậu nắm chặt drap trải giường, thanh âm phá thành mảnh nhỏ, tay trái bị Tưởng Hướng Nghi gắt gao nắm chặt, pheromones dù một khắc cũng không ngừng đối với cậu làm dấu hiệu. Mễ Nam khóc kêu lên, tay phải chưa từ bỏ ý định uốn lượn bò về phía trước, trong đầu bị công kích một mảnh chóng váng, không nghĩ ra mục đích, khoái cảm bị người triệt để chiếm hữu bắt đầu xâm chiếm cậu. Đầu cậu chống đỡ trên gối vô lực đung đưa, cơ thể mềm nhũn như một bãi nước đọng lại, chỉ cần dùng lực chạm vào lập tức sẽ hoàn toàn sụp đổ, mái tóc đen dường như đều bị mồ hôi nhiễm ướt, chiết xạ ra ánh sáng mê người. Cậu thở dốc mang lên khí tức tình sắc, hoàn thành đánh đấu, tác dụng chậm nương theo động tác chọc vào rút ra của Tưởng Hướng Nghi cùng an ủi làm cậu mê ly khóc nức nở.

Nhưng gánh nặng thân thể cũng lập tức bắt đầu nặng thêm, động tác Alpha càng thêm không kiêng nể gì, như dã thú nguyên thuỷ dã man, chỉ muốn đem con thú dưới thân mình làm tới chết, hắn chạy nước rút xuyên xỏ qua, đã mất lý trí không ngừng lẩm bẩm tên Mễ Nam, thè lưỡi liếm tầng mồ hôi mỏng trơn bóng phía sau lưng, thậm chí dùng đầu lưỡi chui vào tuyến thể yếu ớt mẫn cảm mà đảo loạn.

Anh Hướng Nghi, anh Hướng Nghi… Không được…

Tay trái Mễ Nam nắm chặt tay Tưởng Hướng Nghi, co rút tiếp nhận công kích của người nọ, làn da trắng muốt như ngọc nổi sắc nước đỏ nhạt. Đầu gối chống đỡ không nổi động tác quỳ nằm sấp trượt xuống, trong mắt tràn đầy nước mắt, tay phải rốt cục sờ đến chốt mở che dấu, dùng tất cả khí lực đè xuống.

Hai giây sau, động tác Tưởng Hướng Nghi mạnh dừng lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN