Con Dâu Nhà Giàu
Chương 7: Lần đầu đến nhà họ Triệu
áng sớm, tiếng chim hót ríu ríu và hương hoa nồng nàn đánh thức Chu Thiến.
Mở mắt ra đã thấy một vòm ngực rắn chắc,cánh tay cường tráng nhẹ nhàng ôm lấy người cô, chóp mũi là hơi thở củangười đàn ông đó quấn quanh.
Đầu óc của Chu Thiến đột nhiên trống rỗng rồi dần dần tỉnh táo lại.
Chu Thiến đang khỏa thân nằm trong lòng Triệu Hi Thành cũng như mình. Cô lại dám ngủ! Cô dám ngủ trong lòng sói đói.
Cô vội kéo chăn bao quanh người, ánh mắt tức tối lườm người con đang ngủ.
Triệu Hi Thành đang ngủ bình yên, dườngnhư không còn chút nào vẻ lạnh lùng thường nhật. Đôi mi dày, môi khẽnhếch, nhìn qua không hiểu sao cô lại có cảm giác… đáng yêu…
Đáng yêu? Sao cô có thể dùng từ này đểhình dung về một con sói! Đã nghe ai nói đến sói đáng yêu chưa? ChuThiến lạnh người, da gà nổi hết lên.
Huống chi, hôm qua cô còn suýt bị TriệuHi Thành cưỡng gian! Nhưng may sau đó anh đã dừng lại. Nhất định là vìcô khóc rất thảm thiết nên nếu để ai biết sẽ không tốt cho thanh danhcủa anh ta. Loại người như anh ta hẳn là để ý đến danh dự, uy tín nhất.
Vẫn nên nhân lúc anh ta chưa tỉnh mà mặc quần áo, nếu không ai biết được thú tính của anh ta lại trỗi dậy?
Chu Thiến rón ra rón rén định bò xuốngdường như một góc chăn bị Triệu Hi Thành đè lên, cô lại không dám trầntruồng đi lại nên đành cẩn thận kéo chăn.
Đột nhiên, Triệu Hi Thành xoay người, Chu Thiến chỉ cảm thấy trời rung đất chuyển, sau đó bị anh đè lên.
Triệu Hi Thành ngẩng đầu nhẹ nhàng cười, đôi mắt hẹp dài đầy ý trêu tức:
– Buổi sáng tốt lành, vợ thân yêu, sáng sớm tinh mơ định đi đâu?
Có lẽ là vừa tỉnh lại, giọng nói có chút khàn khàn nhưng nói thật là rất gợi cảm.
May mà trên người Chu Thiến quấn chănbằng không cô sợ đến chết nhưng như thế cũng không có nghĩa là an toàn…Chu Thiến không dám động đậy, cảnh giác nhìn Triệu Hi Thành.
Triệu Hi Thành hừ một tiếng, trong mắt tràn ngập sự tức giận:
– Không cần nhìn tôi như thế, nếu tôi dùng sức mạnh thì tối qua cô đã chẳng thoát.
Chu Thiến nói:
– Vậy anh mau dậy đi, tôi muốn mặc quần áo
Mắt Triệu Hi Thành lóe sáng:
– Đã cầu Triệu Hi Thành tôi thì phải cho tôi chút lợi ích
Nói rồi cúi đầu hôn Chu Thiến.
Lòng Chu Thiến căng thẳng, trong đầu chợt nhớ đến bộ dáng dữ tợn của anh khi xé rách quần áo cô, cả người khôngtự chủ được mà run lên khe khẽ.
Nhưng anh cũng không thô bạo như tối qua, nhẹ nhàng hôn, vô cùng dịu dàng
Chu Thiến vẫn cắn chặt răng không choTriệu Hi Thành tiến sâu, trong lòng có một cảm giác ngứa ngáy buồn buồnnhư có chiếc lông chim cọ xát.
Triệu Hi Thành thở hổn hển ngẩng đầu, ánh mắt mê ly.
Tim Chu Thiến đập mạnh, lửa cháy bừngtrên mặt. Vì che giấu sự xấu hổ này, trước mặt Triệu Hi Thành, Chu Thiến ra sức cọ môi, cau mày nói:
– Sáng sớm ra còn chưa đánh răng, anh không ngại bẩn!
Mặt Triệu Hi Thành lập tức trầm xuống nói:
– Nhìn cô đã thấy mất hứng
Sau đó, Triệu Hi Thành đứng dậy, xuống giường, không hề xấu hổ mà phơi bày cơ thể trước mặt cô.
Ánh mặt trời bên ngoài xuyên qua cửakính, chiếu lên người anh khiến da dẻ màu nâu rắn chắc như phủ thêm tầng ánh sáng vàng nhạt.
Tuy rằng Chu Thiến tự nhắc nhở mình philễ chớ nhìn phi lễ chớ nhìn nhưng mắt như dính chặt vào người anh, không thể di chuyển, đây đúng là bức tranh mỹ nam sống động, đầy hương sắc.
Khuôn mặt vô cùng tuấn tú, bả vai rộng,cơ bắp rắn chắc, bụng phẳng, eo thon, chân dài săn chắc, còn cả chỗ giữa bắp đùi hùng dũng… Chu Thiến không nhìn được nữa, mặt đỏ bừng, dùngchăn bịt mắt, trái tim đập loạn. Quá biến thái, quá vô sỉ, dám dùng mỹsắc dụ cô.
Bên tai truyền đến tiếng cười mị hoặc của Triệu Hi Thành:
– Chỗ cô nhìn được có thấy hài lòng không? Nếu cô thích, tôi rất vui phối hợp cùng
Trong lòng Chu Thiến có sự xao động khiến cô vô cùng xấu hổ, sống chết đè nén cảm xúc, lớn tiếng nói:
– Cuồng khỏa thân, mau mặc quần áo vào
– Giờ chưa mặc được, phải đi tắm cái đã
Sau đó nghe được tiếng bước chân rất nhỏ của Triệu Hi Thành rồi đến tiếng mở cửa phòng tắm
Đồ biến thái này hẳn là đã vào! Chu Thiến kéo chăn xuống, cẩn thận mở mắt đã thấy Triệu Hi Thành đứng trước phòng tắm, vật lớn ở bụng dưới nhẹ run lên khiến tim cô đập loạn, không thởnổi. Triệu Hi Thành nhướng mày nhìn Chu Thiến cười tà mị để lộ ra hàmrăng trắng bóng khiến cô đầu váng mắt hoa. Triệu Hi Thành nói:
– Có muốn tắm cùng không? Chúng ta tắm uyên ương
Giọng nói vô cùng mê hoặc.
Chu Thiến cầm chiếc gối sau lưng, dùng hết sức ném về phía Triệu Hi Thành kêu lớn:
– Cuồng dâm, đi chết đi.
Triệu Hi Thành né được đòn tập kích của Chu Thiến, cười lớn rồi vào nhà tắm
Chu Thiến vội vàng xuống giường, tìm quần áo mặc
Quần áo của Tống Thiệu Lâm chỉ có ba màuđen, trắng, xám, dường như đang để tang cho ai vậy. Mặc vào khác gì bàmẹ chồng. Chu Thiến vất vả lắm mới tìm được bộ quần áo vừa mắt.
Đó là bộ váy màu trắng, trông đơn giản nhưng chất liệu tốt, cắt may khéo léo khiến đường cong tuyệt diệu trên người cô lộ rõ.
Chu Thiến nhìn bóng dáng xinh đẹp tronggương, da như tuyết, mặt như hoa, dáng người yểu điệu, tóc dài như mựckhiến người ta có cảm giác sở sở động lòng người. Nhất là đôi mắt vôcùng linh động, đầy sức sống, kết hợp lại tạo nên vẻ mê hoặc khó nói.
Chu Thiến nói với gương:
– Tống Thiệu Lâm, tôi thừa nhậncô xinh đẹp, giàu có hơn tôi nhưng tôi trẻ hơn cô, tự do hơn cô. Hơnnữa, cô còn có ông chồng biến thái như thế, tôi sắp không trụ nổi nữa.Cô mau tỉnh lại đi, nếu không khiến vợ chồng hai người li hôn cũng đừngtrách tôi.
Nhưng những lời này Chu Thiến cũng chỉthuận miệng nói mà thôi. Đây dù sao cũng là cuộc sống của cô ấy, ChuThiến không tiện can dự. Tuy rằng Tống Thiệu Lâm hại cô rất thảm nhưngTống Thiệu Lâm cũng bị hại, hơn nữa rất đáng thương. Bị bạn thân nhất và chồng phản bội. Ai! Chu Thiến vẫn cố nhịn chờ Tống Thiệu Lâm tỉnh lạirồi nói
Nhưng, trong lúc đó…
Lúc này, cửa phòng tắm mở ra, Triệu HiThành quấn khăn tắm quanh người bước ra, cả người bao phủ trong làn hơinước, bọt nước trên người chiếu ra ánh sáng mê người. Triệu Hi Thànhnhìn Chu Thiến thì giật mình, ánh mắt bừng sáng.
Chu Thiến thầm nuốt nước miếng, cảm thấyvô cùng khinh bỉ chính mình: Rất không có tiền đồ, luôn bị sắc đẹp củaTriệu Hi Thành mê hoặc. Không được, vì sự trong sạch của bản thân, côphải học cách miễn nhiễm với mị lực của anh
Chu Thiến bộc lộ khí thế đặc công bị bắt không nhìn sự dụ hoặc của địch, kiên định nói:
– Triệu Hi Thành, tôi muốn chia phòng ngủ với anh. Từ đêm nay tôi sẽ đến phòng khách ngủ.
Triệu Hi Thành trừng mắt nhìn cô, lập tức biến sắc, đôi mắt đen lộ ra ánh sáng lạnh như băng, ngay cả bọt nướctrên người cũng như ngưng kết lại thành băng
– Cô thử chuyển xem! Bất kể cô chuyển đến đâu tôi cũng có thể bắt cô trở về, không gì có thể cản được tôi
Khi nói chuyện cả người Triệu Hi Thành toát ra khí phách khiến tim Chu Thiến run rẩy.
Nhưng vì sự an toàn và trong sạch củamình, đêm qua Triệu Hi Thành buông tha cô nhưng dù sao anh ta cũng làđàn ông, là chồng của cơ thể này, anh ta có thể nhịn được bao lâu? Aibiết lúc nào anh ta lại nổi cơn thú tính.
Cô nhất định phải kiên trì đến cùng.
Chu Thiến không chút yếu thế nhìn thẳng vào mắt Triệu Hi Thành, khẩn thiết nói:
– Tuy rằng anh là chồng tôi nhưng nói thật với tôi mà nói anh cũng chỉ là một người xa lạ. Sao tôi có thể chung chăn chung gối với một người xa lạ, anh phải cho tôi thời gian.
Triệu Hi Thành nói:
– Không được, không thương lượng!
Chu Thiến không khỏi bốc hỏa, anh ta làm loạn cùng phụ nữ khác ở ngoài mà còn có mặt mũi làm như thế với vợ. Chu Thiến trầm mặt:
– Tôi không phải thương lượng với anh, tóm lại đêm nay tôi sẽ ra phòng khách
Chu Thiến mím miệng, quật cường nhìn Triệu Hi Thành.
Chỉ cần là người gần gũi với Chu Thiếnđều biết, khi cô lộ ra vẻ mặt này có nghĩa là cô đã hạ quyết tâm, chíntrâu cũng không kéo lại được.
Trong mắt Triệu Hi Thành lại lộ ra vẻngoan lệ như sói, Triệu Hi Thành trừng mắt nhìn Chu Thiến, Chu Thiếncũng không khách khí trừng mắt nhìn lại. Thật ra cô cũng chỉ là miệngcọp gan thỏ mà thôi, ánh mắt của Triệu Hi Thành khiến bàn tay giấu saulưng Chu Thiến run lên nhè nhẹ.
Một lát sau, Triệu Hi Thành quay đầu nói:
– Chuyện này chờ buổi tối trở về nói sau, giờ chúng ta phải về nhà tổ
Hai người ăn điểm tâm rồi lên đường.
Triệu Hi Thành lái một chiếc xe thể thao rất đẹp từ gara ra. Lên xe, xe chậm rãi lên đường.
Dọc đường đi, Chu Thiến nhìn cảnh vật bên ngoài đang lùi dần về phía sau, trong xe là bầu không khí yên tĩnh đến khó thở.
Xe đi qua con đường lớn rồi đến một ngôi nhà cửa sắt cao ba mét, hai bên tường cao vô cùng khí phái.
Xe đến gần, cửa sắt tự động mở, Triệu Hi Thành lái xe thẳng vào trong.
Chu Thiến nghĩ nhà tổ hẳn phải là ngôinhà cổ kính nhưng trước mắt cô lại là một tòa nhà ba tầng rộng lớn theophong cách châu Âu.
Hai bên đường xe chạy là hai thảm cỏ xanh mượt, Chu Thiến mở to mắt tò mò nhìn quanh
– Trước có sân tennis, sau nhà là vườn hoa và bể bơi.
Triệu Hi Thành bên cạnh vốn đang yên lặng đột nhiên mở miệng nói.
– Bể bơi!
Chu Thiến quay đầu lại, mắt sáng bừng.Trước kia Chu Thiến rất thích bơi lội, bạn bè cô đều nói cô xuống nướcsẽ thành mỹ nhân ngư. Ha ha, tuy rằng hai chữ “mỹ nhân” còn cần châmchước nhưng “ngư” là rất chính xác
Ai ngờ Triệu Hi Thành lườm cô một cái:
– Cô vui cái gì? Cô căn bản chính là con vịt lên cạn, thấy nước đã run.
Chu Thiến nhất thời ảm đạm, trong lòng hung hăng mắng Tống Thiệu Lâm thật vô dụng. Bơi cũng không biết, cướp mất lạc thú của cô
Xe dừng lại, bên ngoài có người hầu mặc áo trắng quần đen mở cửa cho cô, mỉm cười nói với hai người:
– Cậu chủ, cô chủ, hai người đã về. Phu nhân chờ hai người đã lâu.
Triệu Hi Thành ném chìa khóa xe cho người hầu, chẳng buồn liếc mắt đi thẳng vào cửa lớn. Chu Thiến ở đằng saulườm anh một cái, tỏ vẻ gì thế không biết? Chẳng phải nhà anh cũng làlàm dịch vụ sao? Nghĩ mình hơn người chắc.
Chu Thiến mỉm cười với người hầu xem như chào hỏi rồi theo Triệu Hi Thành đi vào.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!