Con Đường Hạnh Phúc
Chương 20
Chính Nam buồn cười quá mà lên tiếng
-Thôi mau ăn đi!
tất cả bắt đầu ăn uống trong hòa bình
#####################
Buổi chiều chính nam lang thang trên đường phố thì đôi mày khẽ chau lại khi nhìn thấy mẹ kế_bà Hồng_ đang ngồi cùng thư kí của ông Hải trong một quán cafe. Anh lặng lẽ bước vào trong nhưng không để họ nhìn thấy, chọn một bàn gần đó và ngồi xuống
-Anh đừng tìm đứa con gái thất lạc của chủ tịch nữa!
-Nhưng mà phu nhân!
-Nếu không anh biết hậu quả rồi đấy!
-Nhưng tôi biết phải nói sao với chủ tịch bây giờ?
-Cứ nói là nó chết rồi!
-Nhưng nhỡ chủ tịch biết thì phải làm sao đây?
-Ông ta sẽ không biết đâu!
-Nhưng……
Bà Hồng bỏ tờ set trị giá 150 triệu lên bàn
-Đừng làm tôi thất vọng
Đợi bà ta bước đi Chính Nam mới lặng lẽ bước lại chỗ thư kí
-Cậu chủ
-Ùm!
-Chuyện này!!!
-Không sao, sét thì cứ giữ coi như thù lao cho anh nhưng người thí vẫn phải tìm
-Vâng thưa cậu chủ
-Đừng nói cho ai biết, anh làm được chứ!
-Vâng thưa cậu chủ
tên thư kí nói rồi cuối đầu chào và bước ra ngoài
##########
Một tháng dần trôi qua trong bình lặng như cũ
Điện thoại của Băng Du vang lên tiếng chuông tin nhắn
-Băng Du học xong ra nhà xe anh đưa em về ngôi nhà nhỏ của chúng ta
-Nhỡ có ai thấy thì sao?
-đợi Trường tan hết rồi mà
-Vâng em biết rồi
Buổi chiều tan học Băng Du chậm rãi bước đến nhà xe.Chính Nam đang cần tìm nhỏ thế mà đầu óc nhỏ chỉ nhớ mỗi Lập Khiêm sao nhãng chuyện của hội mỹ thuật. Chính Nam nhìn thấy nhỏ từ xa mà mừng thầm trong lòng có cơ hội xả bực bội mấy hôm nay tìm mà không thấy nhỏ sẵn tiện bảo nhỏ đem bức tranh hôm trước đi triễn lãm-Băng Du
Chính Nam chợt dừng bước khi nghe 2 từ Băng Du.Anh có linh cảm sẽ tìm được đứa em gái tội nghiệp
-Là Băng Du nhưng ở đâu?
Anh nghĩ thầm mắt vẫn đảo quanh chỉ nhìn thấy Lập Khiêm đang tiến lại
-Băng Du! em cứ đợi ở đây anh đi lấy xe_Lập Khiêm
“-Không lẽ???”_Chính Nam quá ngạc nhiên đến không thể nhìn thẳng vào Ngọc Hân
Nhỏ chỉ mỉm cười nhìn Lập Khiêm rồi gật đầu, anh cũng bước thẳng đến nhà xe.Chớp thời cơ chính nam tiến thẳng đến
-Ngọc Hân nói cho anh biết tên thật của em là Hoàng Băng Du phải không?
-Sao……….. sao anh biết?_nhỏ hơi sợ
-Em là con gái của cô Liên đúng không?
nhỏ gật đầu
-Có phải người này không?
anh đưa 1 tấm ảnh ra
-Sao anh có tấm hình này?
-Anh hỏi có phải người trong tấm hình này là mẹ em không?
-Vâng.. anh biết mẹ em đang ở đâu không?
-Em……….. Em chính Là Băng Du rồi
Anh ôm chầm lấy nhỏ.Bất chợt Băng Du vùng vẫy
-Buông tôi ra…….. cứu tôi với……. cứu
Nhỏ la hét trong khi Chính Nam đang dâng trào cảm xúc mãnh liệt.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!