Con Đường Nữ Phụ Phản Công - Chương 4: Bệnh kiều ngụy vườn trường (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


Con Đường Nữ Phụ Phản Công


Chương 4: Bệnh kiều ngụy vườn trường (2)


“Hiện tại là buổi tối sẽ không có người tới a.” Thanh âm Họa Chi tỏ vẻ rất khó hiểu.

Nghe được như thế Ninh Vãn đột nhiên ngồi dậy, tiếp theo trước mắt tối sầm, trong đầu một trận choáng váng. “Như thế nào lại quên thân thể này có bệnh!” Xoa xoa huyệt Thái Dương rồi nhẹ nhàng dựa về phía sau tì lên gối, từ từ nhắm mắt lại hỏi: “Họa Chi, hiện tại cốt truyện tiến hành đến chỗ nào?”

“Hiện tại cốt truyện là nữ phụ Ninh Vãn phát bệnh được chuyển đến bệnh viện, cũng chính là lúc cốt truyện vừa mới bắt đầu, thỉnh ký chủ điều chỉnh các số liệu.”

Ký chủ: Ninh Vãn.

Trí lực: 0 ( chỉ số thông minh cảm động)

Dung mạo: 0 ( dung mạo bình thường)

Da thịt: 0 ( ngăm đen thô ráp)

Giọng nói: 0 ( tạp âm ô nhiễm)

Dáng người: 0 ( bình thường)

Thể lực: 0 ( yếu đuối mong manh)

Vũ lực: Tạm chưa mở ra

Kỹ năng: Tạm chưa đạt được

Điểm phân phối mị lực: 150

Có được vật phẩm: Vô

Điểm số sống lại: 500

ps: Các thuộc tính giá trị cao nhất là 100.

“Khụ khụ khụ..” Sau khi Ninh Vãn nhìn đến số liệu rõ ràng bị sặc đến ho khan vài tiếng, khóe miệng co giật.

Nhẹ nhàng xoay người xuống giường, nàng không nghĩ tìm tội cho chính mình, đã có bệnh vậy đương nhiên muốn hết khả năng ngăn cản phát bệnh. Nói đến Ninh Vãn thật sự muốn phun tào một phen, nàng là người bình thường hai mươi mấy năm không bị bệnh, hiện tại cần thiết thích ứng sinh hoạt của một người bị bệnh cũng thật là quá đủ!

Bật đèn lên xem xét bốn phía, biết được hiện giờ đang ở một người một phòng bệnh, đi đến toilet, vốn tưởng rằng sau khi nhìn số liệu đã có chuẩn bị tâm lý nhưng là khi nhìn đến chân chính mình thì vẫn kinh ngạc một chút, cũng không đến mức như vậy đi?

Chính mình “lúc còn sống” bộ dáng tuy không nói trầm ngư lạc nhạn bế nguyệt tu hoa nghiêng nước nghiêng thành* đi nhưng là tốt xấu cũng coi như là một cái thanh tú giai nhân đi, hiện tại đem nàng biến thành như vậy, trong thời gian ngắn có chút không tiếp thu được.

*trầm ngư lạc nhạn bế nguyệt tu hoa nghiêng nước nghiêng thành: chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn nghiêng nước nghiêng thành. Ý chỉ người con gái có nét đẹp hiếm có khó tìm…

“Ký chủ thân ái, ở thế giới này nữ phụ vốn là không có đẹp bằng nữ chủ nhưng vẫn khăng khăng một mực toàn tâm toàn ý truy* nam chủ, nếu không vì sao không có tăng chút hảo cảm nào mà ngược lại chán ghét?”

*truy: theo đuổi

“Ta đây hiện tại điều chỉnh số liệu nếu không giống nhau mà bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ?”

“Ký chủ yên tâm, Họa Chi sẽ giúp ngươi đem những người quen biết nữ chủ ở thế giới này chỉnh sửa lại trí nhớ.”

Sau khi nghĩ ngợi Ninh Vãn nói với Họa Chi: “Chỉ số thông minh thêm 25. Dung mạo thêm 45, da thịt thêm 40, tiếng nói thêm 40.”

Nếu là người bệnh, nàng liền phải làm một thiếu nữ mỹ mạo mảnh mai yếu đuối! Dáng người tạm thời không cần phải thêm vào dù sao mỗi ngày mặc một bộ đồ bệnh nhân to rộng cái gì cũng đều có thể che lại, còn về thể lực, nếu thân thể này vốn là có bệnh thêm thể lực cũng như vậy chi bằng trước thêm cái khác.

Ký chủ: Ninh Vãn.

Trí lực: 25 ( hơi thấp tiêu chuẩn)

Dung mạo: 45 ( thanh tú khả ái)

Da thịt: 40 ( co dãn đàn hồi)

Giọng nói: 40 ( thanh thúy dễ nghe)

Dáng người: 0 ( bình thường)

Thể lực: 0 ( yếu ớt không thể ra gió)

Vũ lực: Tạm chưa mở ra

Kỹ năng: Tạm chưa đạt được

Điểm phân phối mị lực: 0

Có được vật phẩm: Vô

Điểm số sống lại: 500

ps: Các thuộc tính giá trị cao nhất là 100.

Điều chỉnh xong số liệu lúc sau Ninh Vãn nhìn chằm chằm biến hoá của mình trong gương, cuối cùng kinh ngạc cảm thán một câu: “Thật thần kỳ!” Điểm mị lực thật là thứ tốt, về sau nếu là có nhiều có phải hay không có thể thêm dung mạo đẹp đến không gì sánh được! Hiển nhiên Ninh Vãn không chú ý tới câu nhắc nhở cuối cùng kia của tiểu ấm áp, một bên tưởng tượng một bên yên lặng bò lại trên giường.

“Họa Chi, nói cho ta hiện tại vị trí của nữ chủ, nam chủ và nam phụ?”

“Vị trí?” Họa Chi nghi hoặc.

Ninh Vãn nắm một góc váy lụa của Hoạ Chi, đem Họa Chi đặt trên chiếc trăn ở trước người một ngón tay ghét bỏ chọc chọc vào đầu Họa Chi “Ngươi không biết làm cái này..”

~~~~~~~~819 từ~~~~~~~~

Edit + beta: Tiểu Khả Ái (thoiphuongtusenh)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN