Cơn gió mát - Mình viết truyện là Cơn gió mát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Cơn gió mát


Mình viết truyện là Cơn gió mát


“Cô ngồi ăn bát mì đi rồi đi với tôi có chương trình khuyến mãi điện thoại ở đường Dâu Đỏ”Mã Bình nói với Như San.Như San vừa mới tỉnh ngủ đi xuống cầu thang tay cầm chiếc kẹp tóc.
Sau khi ăn hết mì tôm cô lên phòng thay lấy bộ váy trắng dài rồi chải tóc kẹp tóc lên.Như San ngồi vào trong xe ô tô Mã Bình lái xe đi thẳng.
Cô ngồi đằng sau xe ngắm nhìn anh cô thầm nghĩ sẽ mời anh đi chơi một hôm để cảm ơn về lần anh xin việc cho cô ở trường múa ba lê trong thành phố cả việc anh cho cô ở lại nhà anh nữa.Cô nói:”Anh hôm nào có thể đi uống sinh tố với tôi một hôm có được không Mã Bình?”Mã Bình im lặng rồi bỗng mỉm cười đồng ý:”Được thôi vậy thứ mấy đi vậy San”Như San rất vui cô nói:”Thứ sáu được không vào buổi chiều” “Được thôi”Mã Bình nói rồi lại tập trung lái xe.
Anh gặp được cô vào một hôm trời mưa cô đứng ở hàng ghế chờ xe buýt anh đi xe ô tô ngang qua dừng lại anh mở cửa xe bước ra kéo cô vào xe rồi đi về nhà anh.Cô nói cô không có nơi nào để đi cả anh nói cô cứ việc ở lại nhà anh.Mã Bình mặc sơ mi trắng đứng cầm cốc cà phê sữa nóng bên cửa sổ sau khi anh pha cho cô một cốc cà phê như vậy.Cô lau người thay bộ quần áo anh đưa cho cô anh nói bộ quần áo nữ anh mới mua ở siêu thị anh định tặng cho bạn.Hôm sau anh dẫn cô đi mua quần áo váy.
Đến cửa hàng điện thoại chương trình khuyến mãi đã diễn ra cửa hàng treo bóng bay có nhạc sôi động các gian hàng bày bán điện thoại anh và cô đi xem một lượt.Anh mua cho cô một chiếc điện thoại màu hồng.Hai người đi về.Mã Bình cho xe đến một quán ăn nói là ăn trưa.Hai người ăn cơm gà xong ngồi uống trà đào.Anh chở cô về đến nhà xong anh liền đi làm.
Như San ở nhà dọn dẹp lau phòng rồi chuẩn bị bữa ăn tối.Cô nhặt rau gọt vỏ cà rốt khoai tây rồi thái lát mỏng.Cô mở điện thoại bật nhạc nghe.Buổi chiều yên tĩnh.Cô bật ti vi lên thì thấy có thông báo từ trường múa ba lê bắt đầu học từ ngày mai.Chiều anh đi làm về cô nói với anh về việc đi học ba lê.Anh và cô cùng nấu ăn trong bếp rồi ăn tối.
Sáng hôm sau anh chở cô đến trường ba lê.Cô bước vào lớp ba lê thấy đã có vài bạn đến từ trước cô vào nói chuyện với họ.Thầy giáo ba lê bước vào thầy tóc xoăn cô nhìn ra cửa thấy thầy cô nhìn thầy rồi ngượng ngùng.Lớp học bắt đầu với những động tác múa cơ bản.Các bạn và cô đều mặc bộ váy ba lê đứng thành hàng và học múa.Sau khi học xong một ngày ai cũng mệt cô ngồi uống chai nước.Bất chợt cô ngẩng đầu lên đã thấy anh đứng ở cửa từ lúc nào.
“Buổi tập tốt chứ?”anh hỏi cô cô nói buổi tập rất vui và cô rất thích.
Mấy ngày cô học múa ba lê đều đặn học xong những lúc rảnh rỗi cô ngồi tâm sự với bạn.Có những lúc cô cùng bạn tập lại các động tác múa ba lê.Thầy cũng để ý đến cô có những lần thầy và cô nhìn nhau ánh mắt thầy bao nhiêu tình cảm chan chứa.Thầy cũng hay dạy cô tập múa ôn lại bài học ngoài những buổi dạy múa cho cả lớp.Thầy bảo cô lưu số thầy vào điện thoại.
Thứ sáu đã đến cô và anh đang ngồi ở quán nước Thỏ và cà rốt cô mở menu ra và hỏi Mã Bình uống gì.Anh nói anh uống sinh tố sữa chua.
“Cho em một cốc sinh tố dâu tây và một sinh tố sữa chua với hai đĩa bánh kem” cô nói với người nhân viên quán sau khi xem xong menu.Một lúc sau có đồ uống và bánh cô dùng thìa khuấy nhẹ cốc sinh tố uống và khen cốc sinh tố ngọt lịm.
“Tôi thấy cô có vẻ thích ở lại lớp ba lê luôn thì phải”anh nói với cô.
“Ừ thì lớp học đấy cũng hay mà với lại học ba lê phải luyện tập lâu dài nữa”cô vui vẻ nói với anh.
“Làm bạn gái tôi đi được không?”anh nói với Như San.San ngạc nhiên cô hết sức bất ngờ cô vội uống cốc sinh tố uống xong cô nói:”Được anh à em sẽ là bạn gái của anh”.Anh rất hạnh phúc mỉm cười rồi nói với cô:”Bánh kem ngon lắm đấy ăn đi em anh vui lắm em à”.”Anh cũng ăn đi không em trét kem lên mặt anh nhé hihi”cô nói vui với anh.Xong buổi uống nước và ăn bánh ở quán anh chở cô đi ngắm một vòng thành phố.Cô hạ cửa kính xe ô tô xuống rồi nhìn cảnh thành phố.”Gió mát quá anh nhỉ”cô vui vẻ nói “Ừ nếu em thích anh sẽ chở em đi ngắm cảnh đều đặn nhé”anh quay xuống nói với cô.
Cô lại đến lớp học ba lê thường xuyên.Thầy giáo Lâm Huấn cũng bày tỏ tình cảm với cô nhưng cô từ chối trong lòng cô thấy rất áy náy cô buồn.Cô đã là người yêu của Mã Bình rồi làm sao có thể yêu thầy được chứ.
“Sao em không thể yêu tôi được sao hay em đã có người yêu rồi?”thầy hỏi cô cô nói:”Thầy đừng hỏi em nữa em không trả lời được em xin lỗi”rồi cô chạy ra khỏi lớp học ba lê.Lớp học buổi tối có mấy ngọn đèn trắng lớp học với những chiếc gương.
“Ăn tối thôi em”Mã Bình với cô đem bày từng đĩa thức ăn lên bàn rồi ngồi ăn.”Hôm nay lớp học có gì vui không San?”Mã Bình hỏi cô thấy cô cúi đầu nhìn bát cơm.”Sao không trả lời anh?” ” Em sao vậy?”anh hỏi cô mấy lần nhưng cô đều im lặng xong cô đứng dậy cô khóc rồi chạy lên cầu thang anh chạy lên theo ôm cô vào lòng.Hai người đang ngồi trong phòng của cô.Cô chỉ biết cúi mặt khóc.Anh dường như hiểu chuyện gì đã xảy ra.”Cứ yêu anh em nhé đừng yêu ai khác ngoài anh”anh nói với cô trong lòng đầy âu lo anh ôm cô chặt hơn.
Mã Bình lại chở cô đi ngắm cảnh thành phố.Cô ngồi sau xe im lặng nhìn đường phố.Hai người đến hồ Hạt Dẻ.Như San và Mã Bình đứng nhìn hồ nước buổi tối.Có những ngọn đèn đường sáng lung linh.Hai người ngồi xuống ghế đá.Bỗng có tin nhắn từ điện thoại của Như San cô mở ra đọc là tin nhắn của thầy Lâm Huấn:Em không cần phải nghĩ đến tôi nữa hãy cứ nghe theo trái tim mình chúc em ngủ ngon.Cô tắt máy.Cô ngả đầu lên vai Mã Bình.Mã Bình cảm thấy rất hạnh phúc.Cô nói với anh:”Anh là người con trai em yêu em yêu anh”.Hai người ngồi lặng nhìn hồ nước buổi tối trong lòng ai cũng đầy xốn xang hạnh phúc.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN