Côn Luân Ma Chủ - Chương 389: C389: Đại cừu nhân 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
37


Côn Luân Ma Chủ


Chương 389: C389: Đại cừu nhân 2


Có điều người trước mắt mặc dù trông khôi hài nhưng không ai dám cười trước mặt hắn, vì vị này nổi danh tính khí không tốt.

Hắn chính là phong chủ Nam Kiếm Phong của Tọa Vong Kiếm Lư, Khổ Tâm Kiếm – Yến Bất Hợp, có thể nói là một tên quái thai hiếm thấy.

Đệ tử Tọa Vong Kiếm Lư tâm tính trầm ổn, danh tiếng trên giang hồ trước nay đều không tệ.

Thế nhưng Yến Bất Hợp lại vừa vặn ngược lại, gặp ai cũng không hợp, tính khí lại cực kỳ nóng nảy, trong quá khứ đắc tội không ít người, nếu không phải sau này Tọa Vong Kiếm Lư thu lưu, Yến Bất Hợp rất có thể đã bị người ta đánh chết.

Có điều cho dù gia nhập Tọa Vong Kiếm Lư, tính cách Yến Bất Hợp vẫn không hề thay đổi, bá đạo mạnh bạo. Tọa Vong Kiếm Lư giao tiếp với người ngoài phải có cả cây gậy và cà rốt, còn Yến Bất Hợp này chính là cây gậy.

Sở Hưu xòe tay nói: “Yến tiền bối, có chư vị ở đây chứng kiến, không phải ta động thủ nhất. Đương nhiên một số kẻ nếu không phục muốn ra ngoài tái chiến, Sở Hưu cũng phụng bồi tới cùng.”

Đậu Quảng Thần ở một bên giận tới nỗi sắc mặt đỏ bừng, có điều giờ đang có Yến Bất Hợp, lại thêm uy thế của Đại Kim Cương Luân Ấn vừa rồi khiến hắn hết sức kinh ngạc, giờ cưỡng ép động thủ hắn cũng không chiếm được chút ưu thế nào.

Vừa nghĩ tới lời dặn của sư phụ nhà mình, Đậu Quảng Thần đành nhẫn nhịn cơn bực bội trong lòng lại, vung tay bỏ đi.

Thấy cảnh này, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Đệ tử Thương Lan Kiếm Tông hiện giờ đã xuống dốc tới nước này rồi?

So với Sở Hưu, Đậu Quảng Thần là tiền bối giang hồ, còn là người có địa vị gần với Liễu Công Nguyên trong Thương Lan Kiếm Tông. Kết quả Đậu Quảng Thần chỉ có thể nén giận nhượng bộ dưới tay Sở Hưu, có thể nói là mất hết thể diện Thương Lan Kiếm Tông.

Sở Hưu nheo mắt nhìn Đậu Quảng Thần. Thật ra y đang mong Đậu Quảng Thần không buồn để ý tới mọi thứ ra tay với y, như vậy y cũng có cơ hội để quang minh chính đại gi ết chết đối phương.

Chuyện này không phải do sát tính của Sở Hưu quá nặng mà kể từ khi y phế bỏ Thẩm Bạch, Sở Hưu và Thương Lan Kiếm Tông đã thành thù hận không chết không thôi. Đây cũng có thể coi là thù hận duy nhất mà Sở Hưu không cách nào làm lành.

Sở Hưu giết thất thúc, đánh bại Hạ Hầu Vô Giang vài lần, nhưng y chỉ đắc tội với chỉ của gia chủ Hạ Hầu Trấn mà thôi, không phải toàn bộ Hạ Hầu thị.

Còn Sở Hưu giết Minh Trần cũng chỉ đắc tội với chỉ của sư phụ Minh Trần, thậm chí không tính là toàn bộ Kim Cương Viện.

Nhưng Sở Hưu phế bỏ Thẩm Bạch, lại là phế bỏ toàn bộ hy vọng tương lai của Thương Lan Kiếm Tôn: đây là đại thù không chết không thôi. Cho nên khi đối Ï đệ tử Thương Lan Kiếm Tông, Sở Hưu không cần lưu tình, cũng không cần cân nhắc hậu quả, chỉ vài chữ: Giết là được.

Yến Bất Hợp nhìn Sở Hưu một hồi rồi lạnh nhạt nói: “Hạng sáu Long Hổ Bảng Sở Hưu, ta đã từng nghe nói về ngươi. Trong số tuấn kiệt mười hạng đầu Long Hổ Bảng, ngươi là người có tần suất xuất hiện nhiều nhất, năng lực gây chuyện cũng không kém.

Có điều đây đang là trong địa bàn Tọa Vong Kiếm Lư của ta, nếu ngươi còn không thu liễm vậy đừng trách ta không nể mặt Quan Trung Hình Đường các ngươi!”

Sở Hưu thản nhiên nói: “Lần này Yến tiền bối nói oan cho ta rồi, người không phạm ta, ta không phạm người. Mỗi lần đều là phiền phức tới tìm ta, ta chỉ có thể lựa chọn đánh trả mà thôi.”

Nhìn Sở Hưu một hồi, Yến Bất Hợp nói: “Hy vọng là vậy.

Sau khi nói xong, Yến Bất Hợp trực tiếp quay người rời đi còn Sở Hưu tiếp tục ngồi xuống thảnh thơi dùng bữa. Có điều lần này không ai đưa mắt nhìn sang phía Sở Hưu nữa, vị này cũng chẳng phải hạng dễ chọc.

Lúc đêm khuya, trong phòng khách Kiếm Ly Các, ngoài cửa phòng Sở Hưu vang lên một tràng tiếng gõ cửa.

Sở Hưu mở cửa, một người trung niên tướng mạo lạ lẫm mặc áo trắng đứng đó, nhẹ giọng phun ra hai chữ: “tà ta”

Vừa nghe thấy âm thanh này, Sở Hưu lập tức phản ứng lại, người này là Lục tiên sinh.

Sở Hưu kinh ngạc nói: “Nơi này là Kiếm Ly Các, là địa bàn của Tọa Vong Kiếm Lư. Lục tiên sinh ngươi xuất hiện quang minh chính đại ở đây như vậy không sợ xảy ra chuyện gì à?”

Lục tiên sinh đóng cửa lại, cười hắc hắc chỉ chỉ lên mặt nói: “Nếu không có cả chút bảnh lãnh này, Vô Tướng Ma Tông ta đã sớm bị người ta tiêu diệt vô số lần rồi. Yên tâm đi, cho dù Yến Bất Hợp đứng ngay trước mặt ta cũng không nhìn ra sơ hở nào.

Thân phận ta giờ là Chính đạo tiêu chuẩn, hiệp. khách tán tu Thương Dương Đông Tề, Tùng Đào Kiếm – Từ Tùng Đào.”

Sở Hưu hiếu kỳ nói: “Vậy Từ Tùng Đào thật đâu?”

Lục tiên sinh vung tay hời hợt nói: “Đương nhiên là chết rồi, chết tới cặn bã cũng chẳng còn.”

Sở Hưu gật nhẹ đầu không nói gì, thủ đoạn của Ma đạo trước nay luôn tàn nhẫn như vậy, Sở Hưu giả mạo. truyền nhân Ma đạo cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.

Đừng nhìn thái độ của Lục tiên sinh với y giờ đang hết sức hòa ái khách khí, nhưng thực tế thân là cao thủ Vô Tướng Ma Tông, Lục tiên sinh cũng là loại hung đồ Ma đạo giết người không chớp mắt.

Khoát tay, Lục tiên sinh dùng ánh mắt kỳ dị nhìn Sở Hưu nói: “Ta không ngờ ngươi lại có quan hệ với Thánh nữ đại nhân, trước đó Thánh nữ đại nhân đã nói với ta lần Ma Đạo Hội Minh này do ngươi đại biểu Âm Ma Tông tham gia.

Chuyện tốt như vậy còn rơi xuống đầu ngươi, không phải ngươi gia nhập Âm Ma Tông đấy chứ?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Đương nhiên là không rồi, có điều Âm Ma Tông tạm thời không có người, Thánh nữ đại nhân lại có việc không thoát thân được, cho nên bảo †a tới chuyến này.

Đúng rồi, Lục tiên sinh, thực lực Thánh nữ đại nhân trong nhánh Ẩn Ma rất mạnh à? Thân phận cũng rất đặc thù?”

Lục tiên sinh nói: “Thực lực tông sư võ đạo đương nhiên là mạnh rồi, hơn nữa không phải thân phận Thánh nữ đại nhân đặc thù mà là chính thân phận Âm Ma Tông đã rất đặc thù rồi.

Ngày trước trong số tông môn phụ thuộc vào Côn

Luân Ma Giáo, Âm Ma Tông là một trong những môn phái quan hệ gần gũi với Côn Luân Ma Giáo nhất, thậm chí tông chủ cùng Thánh nữ Âm Ma Tông còn có thể trở thành Ma sứ của Côn Luân Ma Giáo, địa vị thậm chí còn cao hơn Vô Tướng Ma Tông ta.

Chỉ có điều mấy năm gần đây Âm Ma Tông bị tông môn Chính đạo tàn sát gần hết, hơn nữa còn xuất hiện một phản đồ, khiến cho Âm Ma Tông thiếu chút nữa bị hủy diệt, chỉ còn lại mình Thánh nữ đại nhân.

Có điều cho dù chỉ còn lại Thánh nữ đại nhân, chỉ cần truyền thừa Âm Ma Tông vẫn còn, địa vị cũng còn đó.

Ngày trước Thánh nữ đại nhân đã từng giúp ta, lần Ma Đạo Hội Minh này chắc chắn ta sẽ không để ngươi chịu thiệt là được.

Thu dọn chút đi, giờ ngươi có thể cùng ta tới Cốt Mộc Sơn Trang, có điều thân phận của ngươi cũng phải che giấu một chút, đổi lại thân phận Ma đạo đi.

Mấy năm gần đây mạch Ma đạo đã không còn thuần túy, khó tránh khỏi xuất hiện một số gian tế phản đồ lẩn trong đó, Âm Ma Tông chính vì có phản đồ nên mới thiếu chút nữa bị hủy diệt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN