CON MA BIẾN THÁI - Phần 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
172


CON MA BIẾN THÁI


Phần 27


“Còn không phải là người anh họ Trương Thiên Thụ của cô sao?” Cốc Uyển Song đau lòng nói.
“Tôi hiểu rồi, hóa ra vì cô bị… Bị cái kia, cô cảm thấy mình không thuần khiết, không xứng với An An, cho nên mới lừa hắn nói mình phải gả cho một kẻ có tiền, muốn chia tay hắn, đúng không?” Trong phút chốc tôi liền hiểu ra mọi chuyện.
Cốc Uyển Song gật đầu: “Ngay trước hôm tôi muốn rời đi, tôi bị rơi vào máy sao chè, nhưng tôi biết có người đẩy tôi.”
“Vì thế cô muốn trả thù?” Hạ Khải Phong đột nhiên nói.
Cốc Uyển Song nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu.
Sau đó cô khóc lóc quỳ gối trước mặt chúng tôi, cầu xin chúng tôi điều tra ra hùng thù giết hại cô.
Tôi đương nhiên là đáp ứng rồi, tuyệt đối không thể để cái loại cầm thú kia nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, loại người này phải trả giá cho hình động của mình, tôi nói nhất định sẽ cho hắn nhận sự trừng phạt thích đáng của pháp luật, nhưng Cốc Uyển Song lại không cho chúng tôi báo cảnh sát, cô sợ Lâm Bác An biết chuyện trong sạch của cô bị hủy hoại, hắn sẽ thống khổ, áy náy cả đời.
Nhưng tôi không hiểu, điều tra ra nhưng lại không báo cảnh sát thì điều tra làm gì?
Hạ Khải Phong giới thiệu cho Lâm Bác An vị Hoa Long đại sư trên Thượng Hải. Lâm Bác An liền dùng số tiền mình dành dụm được, mua vé máy bay lên Thượng Hải, mời Hoa Long đại sư về làm phép siêu thoát cho Cốc Uyển Song.
Lúc đại sư làm phép tôi muốn đi xem, còn Hạ Khải Phong tất nhiên là muốn tránh đi, trừ phi hắn cũng muốn được siêu độ chuyển thế. Nhưng mà tôi thấy hắn vẫn rất muốn làm ma.
Bởi quá mệt mỏi, tôi về nhà ngủ rất say, ngay cả có người ôm tôi ngủ mà tôi cũng không phát hiện ra, còn cứ tưởng rằng mình đang nằm mơ.
Cho đến khi trời sáng, tôi mới tỉnh giấc, xoay người thấy bộ mặt anh tuấn đẹp trai của Hạ Khải Phong, tôi phát hiện: tôi đang nằm trong vòng tay của hắn.
Tôi giật mình, vội duỗi tay sờ sờ quần trên người. Tôi thở phào nhẹ nhõm, vẫn chỉnh tề.

Hắn thấy tôi kiểm tra quần áo, hình như hiểu ra suy nghĩ của tôi, hắn liền nghiêm túc nói: “Yên tâm, ta không thích quan hệ khi đối phương không có phản ứng, chả khác gì cá chết, ta muốn cô nhớ rõ mồn một từng động tác, từng hình ảnh mà chúng ta đã làm với nhau.”
Tôi trừng mắt nhìn hắn, mắng hắn biến thái. Tôi thoát khỏi vòng tay của hắn, kêu hắn cút ngay.
“Thừa dịp cô hôn mê còn muốn, đấy mới gọi là biến thái chứ? Ta muốn quang minh chính đại thì sao gọi là biến thái được.” Vẻ mặt Hạ Khải Phong rất quang minh chính đại, nói xong thì duỗi tay kéo tôi trở lại bên người hắn, ghì chặt đầu tôi trong ngực hắn.
Nghe hắn nói chuyện không chút che dấu làm mặt tôi bất giác đỏ lên.
Con người đúng là loại động vật lỳ lạ, lúc trước tôi còn sợ hãi hắn vô cùng, bây giờ tuy rằng không quá quen thuộc, nhưng ít ra tôi cũng không còn sợ hắn nữa.
Nhìn chung quanh, không phải ở trong quan tài, mà trong phòng của tôi, hắn giải thích: “Ma quỷ chúng ta còn giữ chữ tín hơn loài người các cô nhiều, ta đã đồng ý với Trương tổng chăm sóc cho cô, thì sẽ làm được, ban đêm tạm thời cô không cần phải đến ngủ trong quan tài, cứ ngủ ở chỗ này đi!”
Nói xong hắn đắp chăn thay tôi. Trong phút chốc, tôi nghĩ hắn chỉ là một người đàn ông bình thường chứ không phải ma quỷ.
Khi mặt trời lên cao, không thấy hắn đâu, tôi vẫn giống như bình thường, đi tới xưởng chè làm việc.
Tôi vẫn luôn nhớ rõ lời hứa hẹn với Cốc Uyển Song, nhất định sẽ tìm ra hung thủ thực sự đã giết hạ cô áy. Vào xưởng tôi liền bắt đầu công việc điều tra của mình.
Xảo Sở từng nói, có thể tiếp xúc với đơn chuyển tiền đặc biệt trong xưởng chỉ có ba người. Đó là dì của tôi – Giám đốc tài chính Trương Phượng Mai, còn có thư ký của dì là Tiểu Vũ và chị kế toán trưởng Lâm Băng.
Ba người này đều là nữ, hơn nữa tuổi nghề đều hơn hai năm, ngược lại người làm nhục Cốc Uyển Song – Trương Thiên Thụ lại không tiếp xúc với nó, nhưng cả bốn người này đều là kẻ bị tình nghi.
Để tìm ra hung thủ thực sự, tôi thử dùng phương pháp bài trừ, nhưng vô duyên vô cớ hỏi buổi tối ngày mùng 7 tháng 7 hai năm trước họ làm gì, ai có thể trả lời? Như vậy rất kỳ quái.
Có lẽ trước tiên tôi nên đi tìm hiểu Trương Thiên Thụ, có lẽ có thể tìm ra được chút dấu vết.
Sự thật luôn chỉ có một. Hung thủ thực sự chính là… Thám tử lừng danh conan hiển linh :v

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN